Hy Vọng Nơi Thế Giới Ngầm


Ly khai tầng 5 , Tiểu Vũ xuống tầng 3 mua trang phục.

Một lí do quan trọng để cô đồng ý cùng Ngọc Anh đi trung tâm thương mại là đây.

Cô thông báo cho bố mẹ ở nhà bạn mà không thèm lấy đồ để mặc thử hỏi không có quần áo thì hay váy thì mặc bằng gì ? Niềm tin à ?Dạo quanh 1 vòng tầng 3 trong khi đầu óc Tiểu Vũ treo ngược cành cây thì' Bộp ' " Á á á aaa "Ai đó vỗ vai cô đương nhiên theo sau nó là một bài ca chữ a.

Khi Tiểu Vũ đang định chạy thì một bàn tay giữ cổ áo của cô.

Không phải chứ , tên điên Dark đó vẫn chưa buông tha cho cô sao ? " Chị Tiểu Vũ , chị bị làm sao vậy ? "Một giọng nữ vang lên bên tai cô hết sức quen thuộc đến nỗi không thể quen thuộc hơn.

Là giọng của Nguyễn Vũ Gia Hân.

" Kh ...!không sao.

Chị chỉ vừa ...!chạm mặt Dark thôi à ? " " Hắn có làm gì Vũ tỷ không ? " ( P/s : từ giờ Nam Hải sẽ gọi Tiểu Vũ là Vũ tỷ , không phải là sư phụ )Lần này là em trai song sinh của Gia Hân , Nam Hải.

Cả hai chị em cùng nhìn chằm chằm vào cô như muốn nói ' cầu chị hãy giải thích ' vậy " Ặc , hắn không có làm gì chị.


Chị ...!nên nói sao đây nhỉ ? " " Chị phải kể từ đầu đến cuối " Hoàng Tiểu Vũ đỏ mặt , nói lắp mãi khiến cặp chị em như muốn nổi đóa.

" Chị nói nhanh đi " " Chị ...!lỡ ...!là l ..

lỡ thôi nhá.

Lỡ hủy hoại con đường làm cha của hắn rồi.

Cũng ...!cũng không hẳn , chị chỉ dùng một chút sức thôi.

Ít lắm "Hoàng Tiểu Vũ nói một mạch , lời ít mà nhiều ý nghĩa.

Gia Hân trợn mắt như muốn lồi ra ngoài.

Nhìn cô nàng đủ biết cô sốc thế nào.

Bên cạnh , Nam Hải cũng không khác là bao.


Anh há hốc mồm đủ để nhét một quả trứng gà.

Sau khi qua cơn sốc " Ha ha ha ...!há há há há " - Tiếng cười của Nam Hải " Hi hi hi ...!hí hí hí hí " - Tiếng cười hết sức rùng rợn của Gia Hân Đôi em song sinh không còn giữ hình tượng nữa mà lăn lộn trên sàn ôm bụng cười , cười quên trời đất , cười chảy cả nước mắt " IM "Tiểu Vũ thẹn quá hóa giận , đầu bốc khói , ánh mắt sắc hơn cả dao nhìn.

Hai người cũng biết cô tính tình không tốt , không hay giận mà khi giận thì giận rất dai , còn lấy việc công để trả thù việc tư.

Còn nhớ lần trước trêu chọc đã bị cô điều mỗi người đến một chi nhánh ở sa mạc , không dễ gì mới về được , họ không muốn lại đến nữa đâu .Nói chuyện một hồi , Tiểu Vũ tách ra khỏi cặp chị em song sinh đến tầng 2 mua 1 số đồ dùng học tập rồi mới đến tầng 3 tìm Ngọc Anh.

Không cần phải mất nhiều công sức , ánh mắt của Tiểu Vũ đã nhìn thấy một bóng lưng quen thuộc " Ánh , đợi lâu không em ? " " Dạ , em cũng vừa đến.

Thôi , em đói rồi , mình ăn nha "Tiểu Vũ ngồi xuống cái ghế đối diện với Ngọc Anh , khí chất uy nghi của một nữ vương toả ra khiến những người khác ở gần bất an không thôi.

Cô phục vụ tay hơi run đưa Tiểu Vũ menu " Ưm , cho tôi 1 phần sushi , satay , mì Spaghetti , pizza hải sản , bánh crepe , súp bò , ...!và 1 phần bánh tráng miệng gồm mochi , macaron với 1 ly rum.

Cảm ơn cô , có gì cần tôi gọi sauCô nhân viên cùng những người khác trong quán đang trong trạng thái đóng băng.

Mãi đến một lúc sau băng tan , cô nhân viên vâng dạ rồi chạy đi.

Không ai ngờ , một cô gái nhìn gầy yếu lại có sức ăn tốt tới vậy " Chị ...!vẫn không thay đổi nhỉ ? " Ngọc Anh cười nói.

Cô vẫn nhớ rõ những bữa ăn cô ăn cùng chị Vũ lần nào cũng như vậy " Chị sẽ không thay đổi đâu , không bảo giờ ...!" Cô dừng một chút rồi nói tiếp " ...!ít nhất là với em "Tiểu Vũ nhìn Ngọc Anh cười cũng cười theo.

Nụ cười của cô không còn lạnh lùng , cao cao tại thượng nữa mà lại rất ấm áp và dịu dàng , như cơn gió mùa xuân vậy.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận