Huynh Trưởng Hủy Khế Ước Đi


Cha của Lãnh Diệu Tổ nhìn hai người rồi nói:"Diệu Tổ nói đúng đấy.

Sau này không được đưa muội muội đi lung tung nữa đâu.


Nhớ kĩ đấy, con là ca ca.""Lãnh bá phụ, Diệu Tổ rồi cũng phải thành thân thôi, không thể nào ở bên cạnh Tông nhi cả đời được nhưng ta thì có thể, bá từ nhỏ đã nhìn ta lớn lên, phẩm hạnh của ta thế nào bá biết rõ nhất mà.""Tiểu vương gia, chuyện như vậy không thể xem như trò đùa được."Tiểu vương gia đột nhiên đứng bật dậy và nói:"Lãnh bá phụ, ta nghiêm túc mà, tấm lòng của ta dành cho Tông nhi trời đất có thể chứng giám."Cha của Lãnh Diệu Tổ cũng đứng dậy nói:"ấy...tiểu vương gia, nhanh ngồi xuống."Rồi cả hai cùng bình tĩnh ngồi xuống đoàng hoàng, cha của Lãnh Diệu Tổ lại nói tiếp:"Từ xưa đến nay, chuyện hôn nhân đều là do cha mẹ sắp đặt, theo lời bà mối, chuyện này cần phải chờ ta và vương gia, vương phi bàn bạc xong đã.""Lãnh bá phụ, người hiểu nhầm rồi.

Lần này ta đến đây là muốn bàn bạc đàng hoàng với Tông nhi, thể hiện tâm ý.""ồ, bàn bạc.

Nếu vậy thì được, nào nào, ăn đi, ăn đi.""Cha"- Lãnh Quang Tông gắp thức ăn cho cha của Lãnh Diệu Tổ"Nào, ăn thịt đi"- Tiểu vương gia gắp thịt để vào bát của Lãnh Quang Tông và nói"cảm ơn"Lãnh Quang Tông nhìn mọi người rồi quay sang nói với tiểu vương gia:"Tiểu vương gia, ngài ăn no chưa.""ừ"- Tiểu vương gia gật đầu nói"Đi cùng ta đi"Rồi cả hai cùng đi ra ngoài, trên đường đi tiểu vương gia hỏi:"Tông nhi, gọi ta ra ngoài chắc có điều thật lòng muốn nói riêng với ta nhỉ?"Nghe thấy câu này Lãnh Quang Tông dừng lại quay đầu về phía tiểu vương gia nói:"Tiểu vương gia, ta cảm thấy hôn sự của chúng ta tuy do cha mẹ sắp đặt nhưng ta cảm thấy trước đây chúng ta không hiểu rõ về nhau.""Nhưng mà ta...""Tiểu vương gia, ngài thích ta chỉ vì cảm thấy ta thú vị mà thôi, đúng không? Nhưng thật ra ta không phải là người như vậy đâu, con người ta không hề thú vị đâu.""Nhưng ta cảm thấy muội thú vị mà, kể cả muội không thú vị thì ta vẫn thích muội.

Muội cho ta thêm thời gian đi, chắc chắn ta sẽ khiến cho muội thích ta  mà""Tiểu vương gia, lần đầu tiên ta gặp ngài cảm thấy ngài là một người rất tốt, ta cũng tin trong tương lai ngài nhất định sẽ là một phu quân tốt nhưng ta với huynh khác nhau một trời một vực, ta thật sự không với tới.


Hy vọng là ngài có thể tìm được hạnh phúc thuộc về mình, ta tin có thể ở cạnh vương gia sẽ vô cùng hạnh phúc."Đúng lúc này Lãnh Diệu Tổ đi ngang qua nghe được câu "ta tin có thể ở cạnh vương gia sẽ vô cùng hạnh phúc", anh núp lại và nói:"vô cùng hạnh phúc, vô cùng hạnh phúc" Lãnh Diệu Tổ đang không hiểu chuyện gì liền ngó ra để nghe tiếp cuộc nói chuyện của hai người thì Lãnh Quang Tông đã đi rồi.Đến Đình Lâm Phương, tại phòng làm việc của Lãnh Diệu Tổ, thấy Lãnh Diệu Tổ có vẻ tức giận và khó chịu, Lãnh Quang Tông hỏi:"Đình Lâm Phường gặp phải vấn đề gì rồi hay ta giúp ngài đi tìm tiểu vương gia giải quyết nhé.""Không liên quan tới cô""Quan tâm tới ngài thôi mà, làm như ăn phải thuốc súng vậy.'"Ta ăn gì thì liên quan gì tới cô chứ, cô thấy ta không thuận mắt thì đi tìm 'vô cùng hạnh phúc' của cô đi.""Làm ơn mắc oán"Bỗng Diễm Lan chạy đến nhắc:"Thiếu gia, chúng ta phải xuất phát rồi.""Để ta nghĩ thêm đã""Sao...muộn thêm chút nữa Thiên Hương Cát sẽ..."Nghe thấy câu này Lãnh Quang Tông đứng bật dậy, chạy về chỗ ngồi của Lãnh Diệu Tổ và nói:"Này, hôm nay là ngày kí hiệp ước với Thiên Hương Cát mà, sao không nói sớm với ta? khi nào xuất phát vậy, ta đi gọi tiểu vương gia.""Đứng lại, ai nói là cho muội đi chứ.

Diễm Lan, trông chừng muội ấy, không cho muội ấy rời khỏi đây nửa bước, cứ để người 'vô cùng hạnh phúc' của muội ấy tới cứu đi.""ê, này, này"Cô cố đuổi theo Lãnh Diệu Tổ thì bị Diễm Lan chặn lại nói:"Tiểu thư, đắc tội rồi."Tại Thiên Hương Cát:"Ông chủ Lãnh""Chu ma ma""mời, mời ngồi""Hôm nay mời ông chủ Lãnh tới là có việc khó khăn muốn nhờ ngài.""xin cứ nói"Rồi từ trong có một cô gái cực kì xinh đẹp đi ra, Chu ma ma giới thiệu:"Đào Yểu vốn là kim bài của Thiên Hương Cát ta, chỉ vì lần biểu diễn đợt trước không cẩn thận ngã khỏi sân khấu, làm mặt bị thương.


Tuy đã mời thầy lang chữa trị nhưng mà vẫn vậy"Đào Yểu bỏ quạt che mặt ra, vén tóc lên cho Lãnh Diệu Tổ xem, rồi Chu ma ma lại nói tiếp:"Nếu ông chủ Lãnh dùng sản phẩm của phường giúp Đào Yểu trở lại sân khấu thì Thiên Hương Cát ta đồng ý kí hợp đồng hai năm với Đình Lâm Phường."[hôm nay chỉ tới một mình, e là...]"Đào Yểu cô nương có lẽ là cần một lớp trang điểm đặc biệt.""Đào Yểu đẹp trang nhã, khách thích cô ấy cũng vì cô ấy thanh tao, thoát tục.

Không biết kiểu trang điểm mà ông chủ Lãnh nói có thể giữ được đặc trưng của Đào Yểu không?"Thấy Lãnh Diệu Tổ cúi mặt xuống không trả lời, Chu ma ma thở dài một hơi thì Lãnh Diệu Tổ lên tiếng:"Chu ma ma, cho ta thêm mấy ngày, Lãnh mỗ nhất định sẽ giải quyết được vấn đề.""Vậy ta chờ tin tốt của ông chủ Lãnh, còn về hợp đồng bên Chu Nhan Cát...""Chờ đã..."- Lãnh Quang Tông chen vào nói.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận