Trong lâu đài, Sera đang kéo quai hàm thở dài.
Jonas đưa cho cậu một ly cà phê, "Hắn suy nghĩ cái gì?"
"Tâm hắn bị quá nhiều tạp niệm che dấu, từ trong mắt không đọc được bất cứ thứ gì." Sera nói, "Ta chỉ có thể cảm thấy hắn rất lo lắng, rất kinh hoàng, cũng rất do dự, thậm chí còn có chút tự trách."
"Nhưng cũng còn tính là không quá xấu?" Jonas ngồi đối diện cậu, "Hai anh em họ bản chất cũng không ác độc, nếu không lúc trước ta cũng sẽ không hỗ trợ."
"Nhưng ngươi năm đó cũng không trọng dụng bọn họ." Sera nhìn hắn, "Vì sao?"
"Bởi vì khuyết điểm bọn họ quá rõ ràng." Jonas nói, "Đệ đệ quá lỗ mãng xúc động, ca ca lại hay do dự quá mức, không quyết đoán, dễ dàng bị người lợi dụng, không làm được việc lớn."
"Vậy hiện tại phải làm sao bây giờ?" Sera chu miệng, "Nếu thật sự là xấu xa đến mức không có thuốc nào cứu được, giết cũng không đáng tiếc.
Nhưng nếu bị Prune Tucker lợi dụng hoặc uy hiếp, cũng không nghiêm trọng đến mức phải mất đi sinh mệnh như vậy."
"Ta có chừng mực." Jonas xoa bóp mũi cậu, "Đừng lo lắng."
"Ta cá là, đây nhất định là party ta không chờ mong nhất từ trước đến nay." Sera rầu rĩ gục đầu lên bàn, tâm tình chọn lễ phục cũng không có!
Nhưng cho dù không chờ mong, thời gian cũng chậm rãi trôi đi, rất nhanh đã đến thời gian party.
Hai anh em ngày thường ở trong thành quan hệ không tồi, cho nên cuồng hoan tương đối náo nhiệt, rượu ngon còn có âm nhạc, ầm ĩ và ồn ào náo động.
"Chân ái." Bặc Đông ghé vào trước mặt Elea, "Sau khi bữa tiệc kết thúc, có nguyện ý đến lâu đài ta hay không?"
"Ta ghét cung điện ngầm âm u tối tăm." Elea khinh thường.
"Ta đây có thể đến nhà ngươi hay không?" Bặc Đông chưa từ bỏ ý định.
"Không thể." Elea lạnh lùng cự tuyệt, "Ta ghét loại nam nhân như ngươi tái nhợt còn gầy yếu."
......
Bặc Đông rất uất ức, "Nhưng ta là huyết tộc a, trưởng thành như vậy là bình thường."
"Sera tiểu điện hạ cũng là huyết tộc, không biết đáng yêu bao nhiêu lần so với ngươi." Elea khinh bỉ nhìn hắn, "Tây Mặc điện hạ cũng đẹp trai hơn so với ngươi."
"Bọn họ lại không phải là dơi thuần chủng." Bặc Đông đáng thương vô cùng nhìn cô, "Cho ta một cơ hội a, ta rất cường tráng."
"Đôi mắt ngươi đang nhìn cái gì!" Elea giận dữ.
"Bảo bối ngực ngươi hình như lại lớn thêm, có phải 34E......! Ngô!" Bặc Đông kêu lên một tiếng, bưng kín hai mắt của mình.
"Lần sau ngó loạn nữa, ta móc mắt ngươi xuống!" Elea nghiến răng nghiến lợi.
"Ngô, thật hung dữ." Bặc Đông rầu rĩ ngồi ở chân tường, dùng đá lạnh chườm đôi mắt.
"Ta quả thực không thể tin được, ngươi còn chưa theo đuổi được nàng!" Duck ngồi đối diện hắn, trong mắt tràn ngập thương hại.
"Không có cách nào khác, nàng cảm thấy ta quá gầy yếu." Bặc Đông hâm mộ ghen tị nhìn chằm chằm cơ bắp phồng lên trên cánh tay Duck.
"Sớm đã nói cho ngươi, mỹ nữ Ma tộc đều rất trâu bò, đặc biệt Elea còn là quân đoàn trưởng, ngươi quả thực là tự tìm đường chết." Duck vỗ vỗ bờ vai của hắn, "Thật sự không suy xét đổi đối tượng? Ta có muội muội mới vừa thành niên, lớn lên giống như một đóa hoa!"
"Không có hứng thú." Bặc Đông từ trên mắt bắt lấy túi chườm nước đá, tiếp tục nhìn thân ảnh quyến rũ nóng bỏng phía xa xa kia, "Ngươi nói nếu ta nhờ Jonas lão đại đi giúp ta thuyết phục một chút......!Di, lão đại đâu?"
"Vừa mới cùng Sera tiểu điện hạ đi ra ngoài, đại khái là đi làm một vài việc tốt đẹp nào đó?" Duck cho hắn một ánh mắt, nam nhân ngươi hiểu mà.
Bặc Đông thở dài, quả nhiên cả thế giới đều đang yêu đương, chỉ có mình hư không tịch mịch a......
Vì thế lần tụ hội này chuẩn bị nhiều rượu ngon cùng đồ ăn, nhân viên tạp vụ ở cách vách cố ý dọn ra một mảnh đất trống lớn chỉ để chứa đồ ngọt và rượu trái cây.
Inana xếp đầy thùng rượu và thùng đá vào chỗ chứa đồ, nhưng chưa nóng lòng đi ra ngoài, mà dùng muôi dài múc một thùng rượu Blackberry được đánh dấu ra một cái bao.
Dỡ xuống mảnh vải ướt sũng rượu, bên trong bao là thủy tinh cầu tràn ngập sương mù đen.
Chỉ cần đập nát nó trong thùng rượu......!Chỉ cần đánh nát nó......
Tuy không biết sẽ tạo ra hậu quả gì, nhưng đây là lợi thế cuối cùng của Vu Yêu vương, Inana biết hậu quả kia nhất định sẽ rất nghiêm trọng rất nghiêm trọng, lão đại, đại tẩu, còn có rất rất nhiều người khác, đều sẽ gặp nguy hiểm.
Những người bên ngoài đó đều là bằng hữu sớm chiều ở chung, khi mình vừa đến thành phố này, đã cho mình rất nhiều trợ giúp, còn nhớ rõ ngày đầu tiên khai trương, tất cả mọi người tới ủng hộ, mang theo rượu ngon nhất cùng tường vi đẹp nhất, khi đó ca ca rất vui vẻ, ngồi ở quầy bar gương mặt đỏ bừng, trong mắt như tràn đầy sao trời.
Trong ấn tượng của hắn, hình như đó là lần khí sắc cậu tốt nhất.
"Ca." Inana ngồi xổm trên mặt đất, thống khổ chôn mặt vào trong tay.
Không giống mình, ca ca từ nhỏ đã lương thiện ngoan ngoãn, rất ít khi cự tuyệt yêu cầu của người khác, luôn thấp giọng ăn nói nhỏ nhẹ, dường như vĩnh viễn không biết giận.
Nhưng lần này nếu mình thương tổn lão đại hắn sùng bái nhất, bằng hữu hắn quý trọng nhất, hắn còn có thể tha thứ cho mình hay không?
Ký ức lại về lúc trước, khi đó mình tùy hứng cũng rất lỗ mãng, ở ma đô đắc tội ma pháp sư cao cấp, suýt nữa vứt mạng.
May mắn Jonas kịp thời xuất hiện, mình và ca ca mới có thể bình an tiếp tục cuộc sống.
Cũng là vì việc lần đó, mình đột nhiên ý thức được tầm quan trọng của cấp bậc và quyền lực.
Nhưng ở ma đô ác ma cao cấp nhiều như vậy, mình là một kẻ hoang dã không có chỗ dựa, ai sẽ nguyện ý cho mình chức vị cao? Liều mạng làm việc đã nhiều năm, tiền lương cũng chưa tích cóp được mấy đồng vàng, huống chi là chức quan.
Dưới sự buồn bực, ở một buổi tối mình đến quán bar uống rượu giải sầu, kết quả lại gặp một kẻ có tiền đến từ biên cảnh, sau mới biết được, hắn gọi là Kim Kiều Kiều Kiều, là nội gián Vu Yêu tộc chôn dấu ở Ma giới.
Thương nhân luôn thích thổi phồng mọi việc, hơn nữa lúc ấy mình bị ma quỷ ám, lại còn đáp ứng hắn, từ bỏ việc đến biên cảnh, bắt đầu cuộc sống hoàn toàn mới, tiếp thu thân phận hoàn toàn mới.
Vốn dĩ những việc này vẫn luôn gạt ca ca, nghĩ mình một người làm là được, nhưng giấy bọc không ngăn được lửa, cuối cùng vẫn bị ca ca phát hiện, khóc lóc cầu mình thu tay lại.
Chịu không nổi nước mắt hắn thống khổ cầu xin, mình ban đầu mềm lòng muốn nghe lời từ bỏ, ca ca lại vì chịu không nổi sự thật này, bệnh bất tỉnh nhân sự.
Toàn bộ bác sĩ đều thương mà không giúp gì được, may mắn Kim Kiều Kiều Kiều có thảo dược của Vu tộc, trị hết bệnh.
"Thân thể ca ca ngươi rất kém, cần lượng lớn thảo dược điều dưỡng." Kim Kiều Kiều Kiều nói cho hắn, "Nếu muốn ca ca ngươi khỏe mạnh, chỉ có thể dựa vào trợ giúp của Vu Yêu tộc."
Không có gì quan trọng hơn sinh mệnh của ca ca, vì thế mình thu hồi cự tuyệt lúc đầu, đáp ứng tiếp tục trợ giúp Vu Yêu tộc.
Sau khi ca ca biết rất thất vọng cũng rất tức giận, thậm chí lần đầu tiên trong đời nổi giận với mình, nhưng cuối cùng vẫn không thắng nổi cầu xin của mình, cam chịu hết thảy mọi thứ phát sinh.
Vì không để ca ca áy náy, mình vẫn không nói cho hắn chân tướng tiếp tục lưu tại Vu Yêu Quốc, nghĩ có thể để hắn bớt một ít gánh nặng trong lòng.
Nhưng ca ca vẫn càng ngày càng tái nhợt, càng ngày càng suy yếu, cũng càng ngày càng tâm sự nặng nề, rất ít khi tươi cười.
Đã lâu như vậy, hắn rất hiếm khi thực sự vui vẻ một lần.
Thời gian từng phút từng giây trôi đi, Inana rốt cuộc chậm rãi đứng lên, biểu tình suy sụp nhìn thủy tinh cầu trong tay, ở cửa gọi một nhân viên tạp vụ.
"Cẩn thận một chút, đem nó giao cho Jonas đại nhân." Inana dùng bao bố bọc kín thủy tinh cầu.
"Được." Nhân viên tạp vụ gật đầu, lại có chút buồn bực, "Ta vừa rồi còn nhìn thấy Ám Linh vương, ngài sao không tự mình giao cho ngài ấy?"
Inana lắc đầu, xoay người đi nhanh vào hậu viện, không giống như trước kia che che dấu dấu, thậm chí khi mở ra kết giới ẩn, cũng không xem bốn phía đến tột cùng có người hay không.
Xuyên qua địa đạo sâu thẳm, ánh mắt Inana lướt qua bóng hai nam nhân tối tăm phía trước, thẳng tắp đầu nhìn thân ảnh gầy yếu ở góc tường đang hôn mê.
"Ngươi chạy tới đây lúc này làm cái gì?" Prune Tucker nhíu mày, "Dựa theo ước định, nửa giờ sau người phải đánh nát thủy tinh cầu."
"Ta không làm." Inana đờ đẫn nói.
"Không làm?" Prune Tucker trừng mắt, "Ta đã bảo đảm, những chướng khí đó sẽ không chạm tới ngươi."
"Ca ca sẽ không bằng lòng để ta thương tổn lão đại, càng không bằng lòng để ta thương tổn bằng hữu." Inana nói, "Cho dù lần này ta giúp các ngươi, thân thể ca ca sẽ khôi phục khỏe mạnh, hắn cũng nhất định sẽ không đồng tình với ta, sau đó tự mình chôn sâu trong thống khổ và tự trách."
"Cho nên ngươi bằng lòng nhìn ca ca ngươi chết?" Thanh âm lão Vu Sư sắc bén.
"Ta sao có thể để hắn sống trong đau khổ tràn ngập." Giọng nói Inana khàn khàn, "Hắn ban đầu sống rất vui sướng, là ta huỷ hoại hắn."
"Ngươi tên phế vật này!" Lão Vu Sư thẹn quá thành giận, kéo Mitchell Rui từ góc tường tới, "Sinh mệnh hắn, hiện tại trên tay ngươi."
"Ta không làm." Inana nhìn ca ca mình, trong mắt tràn đầy đau thương.
"Rất tốt." Lão Vu Sư giơ tay phải lên, đem nam nhân hôn mê không tỉnh lại trong tay hung hăng ném đến trước mặt hắn, trên mặt đất nháy mắt bốc lên vô số bụi bặm đen kịt, như sương mù vây quanh cậu.
Yết hầu Mitchell Rui phát ra âm thanh thê lương nho nhỏ, toàn thân run bần bật.
"Ngươi để hắn chịu loại đau đớn này?" Lão Vu Sư cười lạnh.
Inana nhào lên trước, ôm ca ca vào trong ngực mình.
Sương mù đen giống như u linh, thông qua da thịt chui vào xương cốt, khiến đau đớn lạnh lẽo vào tận xương, trán Inana chảy mồ hôi lạnh, nhưng không buông tay như cũ.
"Ca ca ngươi hiện tại đau đớn so với ngươi nhiều gấp mười lần." Lão Vu Sư lạnh lùng nhìn hắn.
Inana ôm Mitchell Rui, giọng nói nghẹn ngào, "Ca, thực xin lỗi."
Nước mắt nóng bỏng dừng trên mặt, lông mi Mitchell Rui run rẩy, hơi mở mắt.
"Ca!" Inana cầm tay cậu.
Mitchell Rui đau đớn đến mức trước mắt mờ nhòe, nhưng vẫn theo bản năng ôm lấy hắn, giống lúc còn nhỏ, chỉ cần có nguy hiểm, phản ứng đầu tiên chính là ôm lấy đệ đệ, ôm rất chặt rất chặt.
Inana cùng cậu gắt gao ôm nhau, cảm thấy toàn thân xương cốt đều bị đè ép biến hình, sau đó bén nhọn đứt gãy, thẳng tắp đâm trúng trái tim.
Vị máu tanh ngọt ngập trong yết hầu, thần trí cũng dần dần tan rã, cuối cùng trở về một mảnh tuyết trắng yên tĩnh.
Ca ca, thực xin lỗi.
Dùng sinh mệnh để trả giá, lão đại có phải sẽ tha thứ cho chúng ta hay không? Nói như vậy, ngươi có thể không cần sống trong dằn vặt và thống khổ nữa.
Nếu có thể trở lại cây sinh mệnh, nếu linh hồn còn có thể lại lần nữa trọng sinh, mặc kệ kiếp sau sẽ như thế nào, ta cũng nhất định sẽ tìm được ngươi.
Ca ca, ta yêu ngươi.
Nhìn hai người ngã trên mặt đất, Lão Vu Sư khinh miệt hừ lạnh một tiếng, tản đi những sương mù đó.
"Phụ thân, chúng ta phải làm sao bây giờ?" Prune Tucker dùng chân đá đá thi thể họ, nhíu mày nói.
"Nếu bọn họ không muốn phối hợp, vậy hẳn là chết." Lão Vu Sư phủ thêm áo choàng, "Còn có một thủy tinh cầu khác, lần này chính chúng ta động thủ."
"Ngươi muốn ra khỏi địa đạo?" Prune Tucker giật mình, "Nhưng ngươi đã mấy ngàn năm không ra khỏi đất ngầm, có thể không thích ứng hay không?"
"Nếu có thể lựa chọn, không người nào bằng lòng vĩnh viễn sống dưới lòng đất." Lão Vu Sư chậm rãi đi ra ngoài, "Đến lúc thay đổi mọi thứ rồi."
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...