Huyết Tộc Alpha Thân Vương Ngài Là Của Em


Kỷ Dụ đang vùi trong cổ hắn nghe thấy lời này thì lập tức ngẩng phắt đầu lên.

Chỉ là trên mặt cậu không có chút chột dạ nào còn nhanh nhẹn ngửi ngửi vài cái trên người mình.

Sau đó...
Không có sau đó.
"Matt, ngài mở cửa sổ xe ra chút đi."
Kỷ Dụ chẳng đợi người đàn ông nói gì đã quay qua chỉ huy Matteo, còn mình thì cầm bình phun khử mùi trong túi không ngừng xịt xịt một tràng trên người mình và cả trong xe.

Lại thêm cửa sổ xe được Matteo y lời cậu hạ xuống, mùi vị gì đó nhanh chóng theo gió bay đi.
"Hiện tại còn mùi không?"
Lúc này Kỷ Dụ mới nhìn người đàn ông, còn rất nghiêm trang hỏi.
"Gần hết rồi."
Landulf cũng nghiêm túc đáp lại.

Nhưng chẳng đợi Kỷ Dụ kịp thả lỏng cậu đã bị người đàn ông cho ôm cứng, cái gáy bị ép bại lộ dưới ánh mắt của hắn không tránh khỏi đánh cái rùng mình thật lớn.


Sau đó cậu mù mịt nghe âm thanh của người đàn ông rất gần bên tai, trên gáy cũng có hơi thở phun ra hun đến run rẩy: "Tôi có cách nhanh hơn."
Lời vừa dứt, cái gáy của cậu bị răng nanh của người đàn ông đang bùng nổ ý nghĩ chiếm hữu mãnh liệt cho rạch phá.

Tiếp sau đó là nùng liệt pheromone vị Campari thuần chủng cuồn cuộn mà vào, chẳng mấy chốc đã đem cậu lấp đầy.
"A..."
Con thỏ nhỏ Kỷ Dụ lập tức mềm oặt trong lòng người đàn ông cao lớn, ngoài thấp giọng rên rỉ vài tiếng thật nhỏ ra thì không còn làm được gì nữa.

Chớp mũi cậu quanh quẩn mùi vị của người kia, mặc dù sau cổ đau đớn nhưng cảm giác thỏa mãn lại trái ngược mạnh mẽ lan tràn khắp toàn thân.

Đây là lần đầu tiên cậu cảm nhận được ý thức chiếm hữu của người đàn ông này mạnh mẽ như vậy, cậu vui quá chừng.
Không biết từ lúc nào những cửa sổ xe cậu kêu Matteo hạ xuống đã được nâng lên, cứng rắn đem tất cả mùi hương bên trong nhốt chặt, một chút đều không thể thoát ra ngoài.
Trong không gian nhỏ hẹp không ngoại lệ không ngừng bị hai loại mùi vị quấn quýt không thể phân biệt cho chiếm trọn.

Đương nhiên, mùi vị của Alpha khác cũng đã sớm bị đánh tan không còn một mảnh.
Mãi một lúc lâu cảm xúc mãnh liệt kia mới rút xuống.

Kỷ Dụ mềm người được thân vương nhà mình ôm vào trong ngực, vết cắn sau gáy đã bị hắn tỉ mỉ lại ôn nhu liếm sạch cho đến khi không còn chảy máu nữa.

Nhưng hậu quả của việc đánh dấu là sau đó kiểu gì vết cắn cũng sẽ sưng lên, bên trong nhốt đầy pheromone của hắn cho đến khi nó hoàn toàn bị cậu hấp thu hết.

Ở trong tình huống cậu không cố tình che đậy, mùi hương này sẽ theo cậu tận bảy ngày, cũng giúp cậu đối với xung quanh bá đạo tuyên bố cậu đã có chủ, đừng có động vào cậu.
"Cách này thì hay đấy..."
Âm thanh của Kỷ Dụ mềm nhũn lại khó tránh khỏi khàn khàn chọc người muốn đem miệng cậu cho khóa.

Mà thật nó cũng bị khóa lại mấy lần sau đó mới được thả ra cho nói tiếp: "Nhưng mà không được thỏa mãn cho lắm."
"..."
Matteo nhịn lắm mới không đối với con thỏ nhỏ không có tiết tháo kia khinh bỉ vài lần.

Chủ động cũng phải có mức độ chứ, làm ơn nhớ lại bản thân còn là một Omega đó.


Thẹn thùng! Nên thẹn thùng một chút!
Ủa mà...!Người châu Âu bọn họ làm gì biết hai chữ thẹn thùng?
Matteo nghĩ mà bất lực.

Rốt cuộc ông quyết định không để ý nữa, bản thân trở tay mở ra hệ thống lọc khí dưới sàn xe lên, nổ lực lọc sạch pheromone trong xe mà không khiến nó ảnh hưởng đến những người đang lái xe trên con đường này.

Còn có thể không khiến gió lạnh thổi vào trong xe.
So với Matteo, người đàn ông ngược lại im lặng không biểu đạt gì.

Hắn đã sớm biết con thỏ nhỏ này sau một lần chết đi thì mở ra chế độ không có tiết tháo, chỉ cần có thể quyến rũ được hắn thì cậu sẽ không ngần ngại mà lao lên như sói đói.

Tự nhiên được một lần được hắn bộc phát ý nghĩ chiếm hữu, con thỏ nhỏ đương nhiên cho một tất lại muốn một thước rồi.
"Đang định mang em đi chơi.

Hiện tại chắc chỉ có thể về..."
"Đi chơi!?"
Hắn còn chưa nói xong con thỏ nhỏ đã phóng người lên...!Tuy rằng nửa đường đã bị rơi xuống lại nhưng thái độ của cậu vẫn là được biểu đạt một cách hoàn hảo trước mặt hắn.

Con thỏ nhỏ rất muốn đi chơi, vừa nghe đã nhảy dựng.

Ừm...!Chính là ý đó.

Landulf im lặng một chút rồi nói: "Không phải em nói muốn đi chơi sao.

Tôi định dẫn em đi khu mua sắm Galleria Vittorio Emanuele."
Ở Milan có một khu mua sắm cực lớn với một con đường tập trung tất cả những hãng thời trang nổi danh tại Ý rất được người ưu chuộng mà chọn đến đó đi dạo cùng mua sắm.

Ngoài ra nó còn sở hữu những quán ăn, quán bar nhộn nhịp.

Người đến đây có thể ở bên trong cả ngày, đi đến mỏi chân cũng sợ đi không hết tất cả.
"Em em...!Em nghỉ ngơi một chút là có thể đi được đó!"
Kỷ Dụ vừa nghe đã nhịn không được ý nghĩ muốn đi.

Cậu thật sự rất muốn đi chơi với thân vương nhà mình mà, không thể để một cái cắn nho nhỏ làm ảnh hưởng được.
"Vậy thì đi thôi."
Landulf chịu không được làm con thỏ nhỏ thất vọng cho nên không nói nữa.

Quả nhiên vừa nghe hắn nói xong đôi mắt con thỏ nhỏ đã sáng rực lên, nhảy nhót tung tăng không ngừng.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận