Nhìn thi thể của bọn Mạc Phàm, huyết quang trong mắt Vương Đằng đột nhiên càng dữ dội hơn, ý nghĩ khát máu trong đầu càng mãnh liệt hơn, cả người khô nóng, máu trong người như bốc cháy, hưng phấn và sảng khoái khó tả.
Mắt hắn lóe lên huyết quang nguy hiểm, tần suất lấp lóe càng ngày càng cao, huyết quang càng ngày càng sáng, ý nghĩ khát máu gần như sắp nuốt chửng toàn bộ linh hồn hắn.
“Giết..."
Trong đầu Vương Đằng dường như có vô số ma âm vang lên, tác động tới tinh thần của hẳn, thúc giục hẳn đi giết sạch tất cả người của Mạc gia.
“Ngậm miệng!”
Vương Đẳng đột nhiên gầm khẽ một tiếng, hai tay ôm đầu, huyết quang trong mắt tối dần.
Trán hắn rịn mồ hôi lấm tấm, hắn há miệng thở dốc, sắc mặt không rõ buồn Vui.
“Sư tôn từng nói máu của hung thú Thái Cổ đã được tế luyện, loại bỏ phần lớn sát khí, vậy mà không ngờ sức ảnh hưởng của nó vẫn mạnh như vậy..."
Ánh mắt Vương Đằng sáng lấp lóe, đây chính là di chứng của việc dùng ao máu tôi thể.
Hắn dùng máu của hung thú Thái Cổ pha loấng trong ao máu để tôi rèn bản thân, hấp thụ hết sức mạnh của ao máu, kéo theo sát khí mà hung thú lưu lại cũng bị hắn hấp thụ vào trong cơ thể.
Hiện tại, tu vi của hắn thấp, thứ sát khí này sẽ ảnh hưởng tới tâm tính của hắn, phải chờ tu vi của hắn đạt tới một cảnh giới nhất định thì mới có thể dần dần tiêu trừ ảnh hưởng.
Có điều, Vương Đằng không hối hận vì đã tiến vào ao máu để tôi thể.
Việc tôi thể trong ao máu đã mang lại lợi ích cực kỳ lớn cho hắn, có thể nói là đã cho hắn một cuộc đời mới, so với điều này thì một chút di chứng nho nhỏ có là gì?
“Có điều, sau này vẫn phải cố gắng khắc chế một chút, nếu không tâm trí của †a sẽ hoàn toàn bị sát khí xâm chiếm, đến lúc đó e là sẽ có nguy cơ bị tẩu hỏa nhập ma, nếu như đến lúc đó ta mất hết lý trí, biến thành một cỗ máy giết người thì hậu quả thực sự khôn lường...”
Vương Đằng thầm thì: “Cảnh giới tu vi tăng lên có tác dụng áp chế nhất định với sát khí, ngoài ra đạo tâm kiên định cũng có tác dụng áp chế ở một mức độ nào đó, theo như những gì sư tôn nói thì trải qua quá trình tôi rèn trong ao máu, nếu như tâm trí không cứng cỏi thì rất có khả năng sẽ tẩu hỏa nhập ma ngay tại trận, tình hình của ta vẫn còn cách xa mức độ ấy là do đạo tâm của ta kiên định.”
Sau một lúc trầm tư, Vương Đằng quay về phòng mình, không ngó ngàng tới thi thể của bọn Mạc Phàm nữa.
Hắn không lập tức đi tìm Mạc Sơn báo thù ngay, cũng không rời khỏi Mạc phủ.
Hiện tại, mặc dù hắn đã vượt qua được quá trình tôi thể trong ao máu, nhục. thân đã cực kỳ mạnh mẽ nhưng hắn lại không hề có chút tu vi nào, thực lực quá
yếu, bất kể là báo thù Mạc Sơn hay rời khỏi Mạc gia đều rất khó khăn.
Cho nên chuyện gấp gáp lúc này là phải khôi phục lại tu vi, cố gắng nâng cao thực lực.
Cảnh giới tu luyện được chia thành cảnh giới võ giả và cảnh giới tu sĩ.
Cảnh giới võ giả là cơ bản, bao gồm Luyện Khí cảnh, Ngưng Chân cảnh, Nguyên Cương cảnh, Thuế Phàm cảnh và Tứ Cực bí cảnh.
Sau khi đột phá mức cao nhất của võ giả thì sẽ bước sang cảnh giới tu sĩ. Có điều cảnh giới tu sĩ còn rất xa xôi đối với Vương Đằng hiện tại. Ngay cả trước đây,
hắn cũng chỉ mới tới Ngưng Chân cảnh tầng một mà thôi.
Trở lại phòng, Vương Đằng đổ hết toàn bộ tài nguyên tu luyện trong túi trữ vật ra, hơn một ngàn khối linh thạch hạ phẩm và hơn năm mươi viên Bồi Nguyên đan.
Ngoài ra, hắn còn lấy hết nhẫn trữ vật nhặt được ở ao máu ra.
Những chiếc nhẫn trữ vật này đều là đồ của những người từng tới ao máu không may ngã xuống để lại.
“Chiếc nhẫn trữ vật không phải là thứ mà người bình thường có thể có được, xem ra thân phận của những người này đều không đơn giản.”
Vương Đằng kiểm tra bằng thần thức, phát hiện ra bên trong những chiếc nhẫn trữ vật này có không ít tài nguyên tu luyện.
“Thôn Thiên bí thuật, nuốt cho ta!”
Hắn bày hết tất cả ra trước mặt, trong đầu hiện ra một quyển công pháp tu luyện rất mạnh tên là Thái Cổ Thần Ma quyết.
Một trong những công pháp mạnh nhất của Thần Giới!
Thôn Thiên bí thuật này là một quyển phụ tu trong Thái Cổ Thần Ma quyết.
Trong nháy mắt, mười hai kinh mạch trong cơ thể hẳn đồng loạt phát sáng, mỗi một đường kinh mạch đều to như rồng, vô cùng mạnh mẽ, không thua gì
'Thần Mạch Chí Tôn của hắn trước đây.
Lúc trước, hắn chỉ có một Thần Mạch Chí Tôn, bây giờ hắn lại tương đương với việc có mười hai Thần Mạch Chí Tôn!
Giờ phút này, mười hai kinh mạch cùng nhau vận chuyển, linh khí mênh mông trong núi tài nguyên tu luyện lập tức bị hút vào trong người Vương Đằng như nước thủy triều!
“Âm ầm!” Toàn thân Vương Đằng phát sáng, có thần quang chuyển động, hơn nữa còn càng ngày càng sáng hơn, như thể toàn thân bắt đầu rực cháy, tu vi của hắn nhanh chóng khôi phục.
Luyện Khí cảnh tầng một! Luyện Khí cảnh tầng hai! Luyện Khí cảnh tầng ba!
Luyện Khí cảnh tầng bốn!
Bên ngoài viện tử nơi Vương Đằng ở, sau khi hắn về phòng tu luyện, khôi phục tu vi, một bóng người lặng lẽ chuồn đi.
“Ngươi nói cái gì? Vương Đằng đã trở về, hơn nữa còn giết Mạc Phàm, Mạc Vân và Mạc Thành?”
Nghe được tin tức này, Mạc Sơn đứng bật dậy khỏi bàn trà, liếc nhìn Mạc Chân.
Lúc trước, sau khi Vương Đằng biến mất, Mạc Sơn lập tức sai Ám Ảnh Vệ của Mạc gia tiến hành tìm kiếm và truy sát, kết quả ba tháng trôi qua, không hề thu hoạch được gì.
Bởi vậy, hiện tại hay tin Vương Đằng đã trở về, thử hỏi sao trong lòng Mạc Sơn lại không mừng cho được?
Có điều, sau khi nghe nói Vương Đằng đã giết chết ba người bọn Mạc Phàm, Mạc Sơn không khỏi nhíu mày lộ vẻ ngờ vực.
“Chuyện này có đúng là thật không? Vương Đằng thật sự đã giết ba người bọn Mạc Phàm à? Ta nhớ bọn họ đều đã có tu vi Luyện Khí cảnh tầng ba trở lên rồi, hiện tại Vương Đằng đã mất võ mạch, mất sạch tu vi, làm sao có thể là đối thủ của bọn Mạc Phàm được?”
Mạc Sơn nhìn chằm chằm Mạc Chân hỏi.
“Hồi bẩm gia chủ, ta tận mắt nhìn thấy Vương Đằng giết ba người bọn Mạc Phàm, chuyện này chắc chắn là thật!”
Mạc Chân vội vàng nói.
“Mất hết tu vi mà vẫn có thể giết được bọn Mạc Phàm..." Mạc Sơn khế nhíu mày, mặc dù trong lòng vẫn hoài nghi nhưng ông ta không nói thêm gì nữa. Bất kể là thật hay giả, chỉ cần tới đó xem thử là biết ngay.
“Người đâu, đi theo ta đi bắt trộm!”
Mạc Sơn quát to một tiếng, lập tức có một đội vệ sĩ mặc áo giáp của Mạc gia đi theo Mạc Sơn tới chỗ ở của Vương Đằng.
Đằng trước người Vương Đẳng, từng khối linh thạch đang điên cuồng thiêu đốt, không ngừng rót linh khí vào trong người hắn, quanh người hắn bao phủ một lượng lớn linh khí.
Trên cơ thể hắn xuất hiện các vòng xoáy nhanh chóng nuốt chửng số nguyên khí thiên địa này. Chỉ sau nửa canh giờ ngắn ngủi, tu vi của hắn đã khôi phục tới Luyên Khí cảnh tầng năm!
“Không hổ là một trong những công pháp mạnh nhất Thần Giới, tốc độ hấp thụ và luyện hóa linh khí thực sự quá nhanh!”
“Với tốc độ này, đêm nay ta có thể khôi phục lại toàn bộ tu vi!” Khuôn mặt Vương Đằng nở nụ cười, hắn tự lẩm bẩm một mình. Vốn dĩ tu vi của hắn là Ngưng Chân cảnh tầng một, với tốc độ phục hồi hiện tại thì tối nay là
có thể phục hồi xong tu vi.
Đúng lúc này, Vương Đằng bỗng cảm nhận được hàng loạt tiếng bước chân vội vã ở bên ngoài, sắc mặt không khỏi thay đổi.
“Không ngờ bọn họ lại tới nhanh như vậy!”
Hắn lập tức tạm dừng tu luyện, cất núi linh thạch đang bày ra trước mặt đi, sau đó giấu hơi thở tu vi trên người.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...