~~~KẾT QUẢ CÂU HỎI CỦA
KENG....
Âm thanh kim loại va chạm với nhau.
Huyết Tử, trên tay là sát kiếm đang đỡ lấy một thanh kiếm màu bạc trắng xoá đang kề cổ Kiều Tuyết. Thanh kiếm bạc ấy bay lơ lửng, không hề có người điều khiển.
-Tránh ra!- Huyết Tử nhắc nhở Kiều Tuyết. Kiều Tuyết bấy giờ mới hoảng hồn, vội vàng tránh sang một bên.
Huyết Tử không chần chừ vung cây kiếm của mình lên cao. Bị bay lên trên không, cây kiếm ấy tách thành hai thanh kiếm. Một là thanh kiếm màu đen lạnh giá, hai là thanh kiếm màu đỏ đầy kiêu sa. Cả hai đều thu về tay trái và tay phải của nàng.
Thanh kiếm bạc trắng kia không chần chừ, xé gió lao về phía Huyết Tử.
Cứ thế, Huyết Tử và thanh kiếm bạc đấu đá nhau không ngừng. Tiếng vũ khí va chạm với nhau đinh tai nhức óc.
Cô gái đứng bên cạnh Thượng Quan Khương khẽ run rẩy, nép mình vào hắn.
Kiều Tuyết rõ ràng là nhìn thấy nhưng mà là không thèm để tâm. Cái nàng quan tâm đang là Huyết Tử và thanh kiếm bạc kia. Thời gian đâu ra để tâm hai cái con người này diễn trò tình ái cơ chứ. Thượng Quan Khương cũng thật là...đáng lẽ hắn phải biết mình đang trong tình trạng nào chứ.
Kiều Tuyết vận huyền khí tạo ra một khẩu súng ống ngắn, nhanh chóng chĩa về phía cây kiếm bạc. Nàng sẽ hỗ trợ cho Kiều Tuyết.
Tốc độ này khá là nhanh, nàng nên nhắm cẩn thận một chút. Lỡ may vào Huyết Tử thì...
Pằng...
Viên đạn từ nòng súng của Kiều Tuyết bay ra ngoài, xé gió, lao vun vút về phía thanh kiếm kia, tốc độ khủng bố vô cùng.
Keng...
Tiếng viên đạn va chạm với thanh kiếm vang lên. Thế nhưng mà giường như là vô tác dụng. Thanh kiếm kia chẳng hề hấn gì, chỉ bị chệch hướng bay đôi chút rồi trở lại như cũ. Nó xoay một vòng trên không trung rồi tiếp tục tấn công. Thế nhưng lần này, mục tiêu lại là...KIỀU TUYẾT.
Nhận ra thanh kiếm bạc kia đang lao về phía mình, Kiều Tuyết vội vàng giơ súng bóp cò liên tục. Những viên đạn không ngừng bay về phía thanh kiếm bạc kia, bước chân nàng lùi dần. Thế nhưng tất cả nhũng viên đạn của nàng cũng chỉ đủ để thanh kiếm trượt khỏi đường đi của mình một chút, hoàn toàn không thu được kết quả gì. Nó vẫn tiếp tục hướng về phía Kiều Tuyết. Khi đầu thanh kiếm sắp chạm đến nàng, Huyết Tử không khỏi giật mình. Nàng chợt nhớ ra, Kiều Tuyết chưa có vũ khí cận chiến. Nghĩ vậy, không thể để phí thêm một phút giây nào nữa, nàng phi về phía cô bạn thân với tốc độ nhanh nhất có thể. Nhưng làm sao bắt kịp được thanh kiếm bạc kia?
Trán Kiều Tuyết chảy xuống một giọt mồ hôi. Tiêu rồi!
Thịch...
Thịch...
Khi cái chết đã cận kề, nàng ta bỗng biến mất.
Phịch...
Thượng Quan Khương quay trở về vị trí cũ của mình, trên tay đang bế Kiều Tuyết hiện giờ vẫn đang nhắm tịt mắt. Hắn thả nàng rơi tự do từ trên tay mình xuống dưới đất, không nói gì.
Hắn vừa cứu nàng.
Thanh kiếm bạc bỗng dừng lại, không chút động tĩnh.
"Bộp...bộp..."
Bỗng, tiếng vỗ tay giòn rã từ đâu vọng đến. Trên nóc căn nhà kia, một bóng người đang đứng một cách...không bình thường cho lắm.
Hắn có mái tóc dài màu trắng cột đuôi, mặc một bộ vét phương tay sang trọng. Xung quanh hắn, những luồng khói đen bay ra không ngớt. Nhưng đó không phải là thứ khiến hắn trở nên đặc biệt. Thứ khiến hắn trở nên đặc biệt là...hắn thuộc cái giống gì vậy? Tại sao người hắn cứ ưỡn ưỡn ẹo ẹo thế kia? Hắn làm Kiều Tuyết nàng liên tưởng tới mấy tên gay thời hiện đại rồi đấy. Không! Còn hơn cả gay. Hắn là thụ hả?
-Bạc kiếm này là của ngươi?- Huyết Tử lạnh giọng, ánh mắt không hề lung lay nhìn xoáy sâu vào cái tên mà Kiều Tuyết cho là bê đê kia.
-Rất thông minh.- Hắn nhếch mép, nhìn xung quanh một lượt. Huyền khí của họ quả không tầm thường. Không! Phải nói là quá đỉnh. Nhưng mà rất tiếc, gặp phái hắn, tất cả chỉ còn là đinh gỉ.
-Ngươi muốn gì?- Thượng Quan Khương lên tiếng. Đó chính là thắc mắc của hắn. Mới đến thị trấn này một ngày mà đã gặp không ít rắc rối rồi. Rốt cuộc chuyện quái gì đang diễn ra?
-Ngươi...-Hắn giơ tay, chỉ về phía Thượng Quan Khương- Không Thuật? Thuộc Biệt Thuật sao? Hiếm có đấy. Còn ngươi...-Hắn lại tiếp tục giơ tay chỉ về phía Kiều Tuyết- Giả kim thuật.- Cuối cùng, hắn quay về phía Huyết Tử- Huyễn Thuật? Chà...thú vị đây.
-Cái gì...-Kiều Tuyết cắn răng, khuôn mặt bất ngờ thấy rõ. Hắn...hắn dùng viên sao? Tại sao nàng lại không thể cảm thấy? Hắn...sao hắn biết rõ nàng tới vậy được?
-Long Vân Hoàng!- Hết cách, Thượng Quan Khương đành phải tìm đến thánh thú. Tên này rất mạnh, không thể xem thường được. Tuy vậy, đối với thánh thú của Thượng Quan Khương thì hắn ta cũng chỉ là hạng tép riu. Long Vân Hoàng là một trong thập ngũ đại thánh thú, là một trong mười lăm thánh thú mạnh nhất. Không thể có chuyện thua được.
Một lần nữa, bầu trời lại chuyển màu đen kịt. Một con chim xám to lớn chui ra từ những đám mây tích điện. Tuy không phải lần đầu nhìn thấy cảnh tượng này thế nhưng Kiều Tuyết và Huyết Tử không khỏi cảm thấy ngạc nhiên.
-Tch! Long Vân Hoàng? Chết tiệt!- Cái tên trên nóc nhà tặc lưỡi, khuôn mặt khó coi đến cực điểm. Hắn bắt đầu cẩn thận hơn, thu hồi bạc kiếm, vận huyền khí tạo ra một quả cầu nhỏ trên tay:
-Biệt thuật! Phái thổ chi ảnh!- Hắn hạ tay xuống đất, gân cốt bắt đầu nổi lên. Từ mặt đất, hàng trăm tấn đá bay lên không trung, mục tiêu là Long Vân Hoàng.
-Mạnh...mạnh quá...-Kiều Tuyết không kìm được mà thốt lên lời cảm thán. Nếu nàng nhớ không nhầm thì Thượng Quan Khương đã từng nói rằng với thực lực của nàng và Huyết Tử thì chỉ đủ xử lý một con. Vậy mà tên này...hắn dám chấp cả một trong ngũ đại thánh thú: Long Vân Hoàng. Hắn là cái thể loại gì vậy?
-Nhanh xử lý hắn đi Long Vân Hoàng.- Thượng Quan Khương nhíu mày. Hắn không thích như thế này. Chi bằng giải quyết cho nhanh gọn.
Long Vân Hoàng vừa nghe xong, lập tức không chần chừ mà lao về phía tên kia với tốc độ kinh hoàng, mặc kệ những tấn đá vẫn đang liên tục nhằm mình mà bay.
Tên kia không kịp phản ứng đã thấy Long Vân Hoàng ngày càng gần. Không còn cách nào khác, hắn hô:
-Diệt Linh!- Tức thì một con gấu có bộ lông nâu óng mượt từ đâu hiện ra, đứng chắn ngay trước mặt hắn.
Đúng lúc đó, Long Vân Hoàng bay tới. Móng vuốt sắc nhọn giơ ra, kết liễu Diệt Linh chỉ trong tích tắc.
~~~CHUYÊN MỤC HỎI ĐÁP~~~
Câu hỏi: Đọc đến đây chắc chắn rất nhiều bạn thắc mắc kẻ đang tấn công nhóm Huyết Tử tại sao lại mạnh như vậy phải không nào. Vậy thì tại sao lại không để trí tưởng tượng của mình bay xa, bay cao nhỉ? Akame sẽ chọn một bạn có đáp án đúng nhất hoặc gần đúng nhé.
Đừng quân VOTE
Chúc các bạn may mắn!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...