Huyết Sắc Tam Đại Vương Phi
Ra là vậy. Huyết Tử là muốn xem trò vui.
Cạch
Cửa phòng lại được mở ra. Lần này không phải ba nữ tử nữa mà là hai nam nhân. Một người vận Thanh y giản dị đầy khí chất. Một người vận Lam y tao nhã.
Thấy hai nam nhân đó bước vào, bỗng ả Thanh Thanh ngồi rụp xuống, nức nở. Vừa khóc vừa nói:
"Tham kiến Nhị vương gia, tam vương gia. Thứ lỗi vì đã để hai người nhìn thấy thần thiếp trong hoàn cảnh này.
"Thanh nhi! Nàng sao vậy?"- Tam vương gia Thượng Quan Hàn Kì hỏi trong khi Thượng Quan Phong còn đang chú mục tới Huyết Tử mặt xị ra khi nhìn thấy cảnh này cùng với hai cái má rát đỏ của Kiều Tuyết cùng Hải Vân. Hắn đã hiểu chuyện gì vừa diễn ra rồi. Thượng Quan Phong tới bên Huyết Tử, định hỏi gì đó thì lại bị Huyết Tử nhéo một phát đau điếng vào lưng. Hắn thật mất hình tượng trước vị nữ nhân này. (T-T)
Huyết Tử là đề nghị hắn giúp. Khi hắn còn ngơ ngác chưa hiểu vì sao mình bị vậy thì Huyết Tử đã vùi đầu vào ngực hắn, nũng nịu. Nàng biết hắn sẽ giúp nàng. Nàng linh cảm vậy.
"Phong Phong!!! Ngài xem. Ta cùng bạn ta bị ăn hiếp nè"
Giọng nàng làm hắn sởn gai ốc. Hoàn Thanh Thanh cùng Thượng Quan Khương giật mình quay đầu lại.
"Dám gọi thẳng tên nhị vương gia và động vào người ngài ấy nữa sao?"- Hoàn Thanh Thanh cười thầm trong lòng, cất giọng.
Thượng Quan Phong không nói gì.
"Sao nhị huynh lại nhân từ đột suất vậy nhỉ?"- Thượng Quan Phong ngạc nhiên.
"Phong Phoooooonnnnnngggggg!!! Ả bắt nạt ta"- Huyết Tử kéo dài giọng. Nàng hơi bực rồi nha. Sao cái tên mà nàng nghĩ là bạn tốt lại chẳng phản ứng gì thế này? Bộ hắn không hiểu nàng đang muốn gì sao? Nhưng mà hắn là nhị vương gia đó. Đừng nói với nàng nhị vương gia của cái Quan quốc rộng lớn này lại là một phế vật sao?
"Ngươi làm gì bọn họ?"- Thượng Quan Phong trầm giọng. Hắn tưởng nàng bị thật. Trong khi đó, Huyết Tử cùng Kiều Tuyết như mở cờ trong bụng. Thầm khen hắn diễn khéo.
"Thần....thần......"- ả ta sợ hãi. Ai mà không biết nhị vương gia tàn nhẫn như thế nào chứ? Nãy thấy vương gia hiền từ như vậy mà sao giờ thành ra đáng sợ như thế này?
"Nàng lui ra đi"- Thượng Quan Hàn Kì ra lệnh khi thấy không khí đột nhiên căng thẳng. Và tất nhiên là ả Thanh Thanh ngoan ngoãn lui ra rồi. Ả ta nào dám ở lại thêm phút giây nào nữa chứ.
"Hừ...ngươi phá hỏng chuyện tốt của bọn ta đấy Tam Vương Gia"- Kiều Tuyết cất tiếng.
"Xì..."- Huyết Tử cũng thở dài và buông Thượng Quan Phong ra. Hắn khó hiểu hỏi:
"Chuyện tốt?"
"Chỉ là diễn kịch thôi"
"Vậyà nàng làm ta lo quá"- Thượng Quan Phong trở về như bình thường, cười nhẹ.
"Ngươi cả tin quá đấy Phong. Bà già đó đâu bị lừa dễ vậy"- Kiều Tuyết nói móc.
"Tuyết!!!"
"Hì... lỡ miệng nói ra sự thật mất rồi"
"Cậu..."
"Khoan đã vậy là các người cố tình đệ nhị huynh tức giận với Thanh nhi?"- Thượng Quan Hàn Kì chen ngang. Tuy hắn không mấy quan tâm đến sườn phi của hắn nhưng mà làm vậy giống như động vào lòng tự trọng cao ngút trời của một bậc đế vương.
"Không"
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...