Lần nữa mở mắt ra, hiện lên trước mắt không phải là nhà trọ quen thuộc
Chu Quân Hành ngồi dậy, cúi đầu nhìn quần áo trên người được thay đổi, hắn xốc chăn bông lên, đôi chân trần đi về phía cửa cổ, giơ tay lên, bàn tay chạm vào lớp thủy tinh lạnh như băng, ánh mắt nhìn lên bầu trời đang có ánh trăng tròn đang tỏa sáng.
Cuối cùng…… Đã trở về rồi. Chu quân hành nghĩ.
Đột nhiên, từ phía sau có một đôi tay ôm lấy eo hắn, người ấy khẽ đặt cằm lên hõm vai, giống như làm nũng vậy, xoay tới xoay lui:「 Ngủ có ngon không? Quân Hành. Trong mơ có chúng ta không?」 cuối cùng, người nọ khẽ hôn nhẹ lên cổ hắn.
Nhìn mái tóc vàng của người phía sau rũ rũ xuống trước ngực, Chu Quân Hành nhíu nhíu mày, nhưng không có đẩy người nọ ra「 Ân.」 Đối với câu hỏi của người nọ, Chu Quân Hành cũng chỉ khẽ âm ừ
「 Thực lãnh đạm, ta mỗi ngày đều chờ người trở về! Ngươi nói đúng không! Đại ca.」 người vừa tới đặt bàn tay lên tay đang chạm lên cửa kính của Chu Quân Hành, khẽ nắm thật chặt.
Khuôn mặt giống y đúc người đang ôm hắn tong bóng rối khẽ đi ra, trong tay vẫn còn cầm một ly chất lỏng màu đỏ.
「 Mikhail …… Carlos……」 nhẹ nhẩm tên của hai người, Chu Quân Hành giống như mệt mỏi mà nhắm mắt lại, sau nửa ngày, hắn giãy khỏi cái ôm của Carlos, đôi mắt cũng khẽ chuyển sang màu hồng giống như mắt của bọn họ.
「 Nghĩ ngay mà, nhớ lại lời hứa của ngươi rồi chứ gì! Uống xong, ngươi sẽ thật sự trở về bên cạnh chúng ta.」 Ngân phát nam tử, Mikhail, đưa chiếc ly đựng thứ chất lỏng kia đến trước mặt Chu Quân Hành, đợi hắn uống xong.
Trong mắt Chu Quân Hành đầy tình cảm phức tạp, hắn nhìn chiếc ly trước mặt, lại nhìn ánh mắt kiên trì của hai người kia, tâm bất chợt có sự rung rộng chưa bao giờ xuất hiện, mặc dù có hơi chút ghét bọn họ, nhưng mà, hắn không thể thối lui nữa rồi ……
Tiếp nhận chiếc ly, Chu Quân Hành trước ánh mắt soi mói của hai huynh đệ nhà nọ, sau khi uống sau, chất lỏng – máu đỏ đi từ miệng đến dạ dày, không có chút cảm giác đau đớn nào cả, chỉ có một cảm giác vô cùng ngọt ngào, cơ thể như được bao phủ bởi một dòng nước vô cùng ấm áp, nhưng kế tiếp Chu Quân Hành liền đau đớn mà ngã xuống đất
Mikhail cùng Carlos yên lặng nhìn biến hoá của Chu Quân Hành, trong chiếc ly kia có máu của cả hai người, giờ đây sẽ đem máu của cả ba người khóa vào cùng một chỗ, cũng có nghĩa cả cuộc đời này hai người họ chỉ có một mình hắn mà thôi.
Cảm giác đau đớn bén ngọn dần dần mất đi, Chu Quân Hành đứng dậy, đeo lại kính, ánh mắt màu đỏ au nhìn về phía hai ngươi, khóe miệng nở ra nụ cười không hiểu ý tứ.
「 Hoan nghênh ngươi gia nhập thế giới của chúng ta, Quân Hành.」 Mikhail cùng Carlos cùng tiến đến vuốt ve cơ thể Chu Quân Hành, hôn nhẹ lên ấn kí nơi cổ.
Chu Quân Hành cảm nhận cổ mình đang bị cắn, ánh mắt nhìn về hướng cửa sổ, đôi mắt giống như bọn họ khẽ nhìn vầng trăng tròn, khẽ cười!
Trong dòng nước xoáy hỗn độn này – ai mới là thợi săn, ai mới là con mồi, chấp niệm với một người như vậy, có lẽ đây là chuyện mà hai huynh đệ nhà này cũng không lường trước được.
Toàn Văn Hoàn
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...