Huyết Sắc Chi Nguyệt

Kéo chăn bông ra rồi chôn thật sâu thân mình của mình vào trong, Chu Quân hành nằm mơ cũng không nghĩ mình có thể giả vờ ngủ mà lừa Carlos, sau đó, hắn nhớ tới con đường mình vừa đi, nhìn thây gian phòng có hai con người đó, cước bộ không tự chủ được mà dừng lại, cửa phòng không đóng chặt khiến hắn nghe được lời nói của hai người vang lên.

Bọn họ muốn biến mình giống như quái vật giống bọn họ! một con quỷ hút máu người! Không — hắn tuyệt đối sẽ không tiếp nhận, hắn muốn rời đi, rời khỏi hai ác ma này!

Xốc chăn bông lên, bộ dáng đầy kinh hoảng, dùng chân trần chạy đến chỗ cửa sổ, đẩy mạnh ra, không để ý đến độ cao của nơi hắn đang đứng là ở tầng 3, bất chợt một bàn tay lạnh như băng túm chặt lấy hắn.

「 Ngươi muốn đi đâu?」 bàn tay lạnh như băng cứng ngắc giữ chặt lấy, đây không phải là nhiệt đó của người sống có khiến Chu Quân Hành run rẩy không thôi.

「 Ta…… Thả ta ra! Ngươi là đồ ác ma! Độc chiếm ta còn chưa đủ? Còn muốn biến ta thành quái vật giống như các ngươi!」 vừa nghĩ đến cảnh mình giống như quái vật phải cần có máu mới sống được, Chu Quân hành liều mạnh dùng khí lực nhỏ nhoi của mình, dùng toàn bộ khí lực toàn thân muốn trốn đi

「 Ha ha…… Thì ra ngươi đã nghe được, như vậy chắc sẽ không tiếp nhận phía dưới của loài quái vật chúng ta chứ 『 quái vật đấy 』?」 Người ôm chặt chính là mikhail vừa an ủi Carlos ở thư phòng, sự đối đãi này khác hắn đối đãi với Carlos đầy ôn như vừa nãy, Mikhail dùng lấy thanh âm đầy lãnh khốc cùng hung ác nói khiến cho người trong lòng hắn sợ hãi khôngt hôi.

「 Ngươi!?」 Trừng lớn hai mắt, chu Quân hành vì ý tứ trong lời nói của Mikhail mà thân thể khẽ run rẩy, hắn có thể cảm nhận được khí tức lạnh như băng của người này.


「 Ngươi đang run rẩy, đừng sợ…… không có gì khủng bố cả, chỉ cần ngươi giống như chúng ta, liền sẽ được cả ta và Carlos yêu thương, như vậy không phải rất tốt sao?」 mái tóc màu ngân bạch theo sự đung đưa mà chạy xuống trước ơ thể của Chu Quân Hành, ngón tay Mikhail khẽ ma sat vào vùng cổ của Chu Quân hành, tự hồ như muốn ra tay vào chỗ hắn đang sờ.

Chu quân hành muốn phản bác lại lời nói của Mikhail, nhưng trong ý thức hắn biết mình chỉ là loài người chả có sức mạnh gì cả, không có cách nào có thể chốc cự lại loài quái vật có thân nhiệt lạnh như băng này, thậm chí đến ngón tay của Mikhail chỉ nhẹ nhàng chạm vào hắn cũng không dám động đậy.

「 Ngươi khóc.」 dùng tay chạm vào chất lỏng đó, Mikhail khẽ đưa lên liếm lấy,「 mặn ……」

Mikhail buồn bực xoay lại cơ thể người đang khóc, muốn nhìn thấy, nhưng Chu Quân hành vvẫn cố chấp đứng như vậy, hai tay che mặt, sống chết cũng không muốn mình để lộ ra khuôn mặt nhu nhược trước Mikhail.

Nhún vai nhìn Chu quân hành khóc, tiếng khóc ấy khiến khí tức giết người của Mikhail thu lại, xoay cở thể Chu Quân hành lại, đem người ấy ôm vào lòng, bàn tay khẽ kéo hai tay đang che mặt của Chu Quân hành ra, lộ ra khuôn mặt đầy nước mắt ửng hồng.

「 Đừng khóc a…… Ngươi là tân nương của chúng ta, ngươi mà khóc chúng ta sẽ rất đau lòng.」 chùi đi nước mắt trên khuôn mặt của người kia, nhưng không ngờ lại không chùi hết được, nước mắt giống như từng hạt trân châu tuôn ra không ngừng

Cắn chặt lấy môi dưới, hai mắt đẫm lệ đầy quật cường sống chết, Mikhail không khỏi âm thầm thở dài, nếu không phải vì dòng máu ấm nóng đầy ngọt ngào của Chu Quân hành có lẽ Mikhail cũng sẽ không cố chấp hắn làm gì, không…… có lẽ ngay từ lần gặp ở sân bay kia, hắn lại càng thêm cố chấp rồi……


Chạm lấy khuôn mặt đang khóc, trong ánh mắt kinh ngạc của Chu Quân hành nhìn Mikhail, hắn cúi đầu hôn xuống cặp mắt quật cường kia, những lọn tóc ngân bạch khẽ chạm vào khuốn hắn bất giác nhắm mắt lại, điều này cũng thuận lợi khiến cho Mikhail liếm hết nước mắt trên mặt ai kia.

Mikhail khẽ hôn theo từng vệt nước mắt, đến chỗ đôi môi bị vắn chặt, cường ngạnh lẫn ôn nhu đi vào, nhấm nháp mĩ hảo trong đó, cho đến lúc Chu Quân hành thở không ra hơi mới thoải mái rời đi.

「 Như vậy không phải rất tốt sao? làm một con mèo nhà ngoan ngoãn để chúng ta thương yêu, không ly khai cũng không phản kháng, như vậy ngươi cũng không phải lo lắng bất cứ chuyện gì nữa, chỉ cần nghĩ đến chúng ta là tốt rồi……」 Mikhail chạm vào cơ thể đang run rẩy, hai tay luồn vào trong áo chậm rãi xoa nắm da thịt Chu Quân hành.

「 Cô bé kia, gọi là Thơ Vũ a…… tên rất đẹp phải không? là muội muội của ngươi.」

Đột nhiên, từ trong miệng Mikhail phát ra tên của một người, điều này làm cho Chu Quân hành đang ngoan ngoãn dựa vào ***g ngực Mikhial, như một con mèo nhỏ dựng thẳng lông trừng mắt nhìn hắn

「 Ngươi nghĩ ta làm gì nàng!?」 Đã quên việc mình e ngại người trước mặt như thế nào, đầu của chu Quân hành chỉ nghĩ đến cô bé kia, như một trang giấy trắng vô cùng tinh khiết, muội muội của hắn, tại sao ác ma trước mắt lại biết được?


「 Đừng khẩn trương như thế a! Ta có làm gì nàng đâu! Là nghe nói…… Muội muội ngươi bởi vì ngươi đi công tác còn chưa về nên chạy tới đây tìm kiếm, hiện tại đang ở một chỗ tại nước Anh a!」 gẩy gẩy sợi tóc ngân bạch, Mikhail ngồi xuống mép giường, ung dung nhìn vẻ mặt lom lắng của Chu quân hành.

「 Có lẽ ta nên để cho ngươi và nàng gặp nhau……」

「 đừng đưa nàng tới đây! Các ngươi không phải chỉ muốn ta thôi sao? Như vậy còn chưa đủ ư!?」 cắt ngang lời của Mikhail, Chu Quân hành lo lắng điều sợ hãi trong lòng hắn sẽ trở thành sự thật, thống khổ như vậy một mình hắn nhận là đủ rồi, hắn không thể để cho người thân duy nhất trên đời của hắn phải chịu liên lụy được!

「 Đúng vậy! Người chúng ta muốn chỉ có một mình ngươi, nhưng mà…… Ngươi lại suốt ngày nhớ tới cách rời khỏi chúng ta, mặc kệ chúntg ta ôn nhu như thế nào đối với ngươi. hồi tưởng lại cảnh ngày nào Chu Quân hành cũng ngoan ngoãn đợi bọ hắn trở về, nhưng cặp mắt kia không có thoả hiệp, Mikhail không giống như vẻ bề ngoài của Carlos, hắn hắn luôn biết trong đầu Chu Quân hành lúc nào cũng có ý niệm chạy trốn.

「 Nếu như là muội muội của ngươi thì sẽ khác a! loại nữ hài kiểu này ta thấy rất nhiều, ai đối với nàng tốt thì nàng cũng sẽ đối xử tốt với người đó như vậy, hy sinh cùng trả giá ……」

「 Hơn nữa, các ngươi lại có dùng một dòng máu, chắc hẳn hương vị cũng không kém, chọn lựa thế nào ngươi còn không biết?」 thoả mãn nhìn bộ dáng dao động của Chu Quân Hành, điều Mikhail muốn đúng là như thế, đem Chua Quân hành đẩy vào ngõ cụt, cho hắn không cách tthoát ra khỏi.

「 Không…… Không thể là nàng……」 Chu Quân Hành úi đầu xuống, hai tay nắm chặt thành nắm đấm, hắn thâấ giọng nói.

「 Gì cơ?」


「 Chỉ cần ta ngoan ngoãn ở nơi này là được……」 ngẩng đầu, ányh mắt Chu Quân Hành đầy kiên định nhìn Mikhail nói:「 chỉ cần ta ở bên cạnh các ngươi, như vậy các ngươi sẽ không ra tay với nàng cứ, như vậy, như vậy mọi yêu cầu ta đều chấp nhận dù cho là làm tân nương của các ngươi đi chăng nữa …

「 Ha ha…… Thật cao hứng việc ngươi nghĩ thông suốt, nhớ cho kỹ, đây là quyết định của ngươi, hy vọng ngươi sẽ không hối hận.」 Mikhail cười nheo lại đôi mắt xinh đẹp, nghe thấy hứa hẹn của Chu Quân Hành, con ngươi đen khẽ chuyển sang hồng……

「 Hiện tại, biết phải làm như thế nào rồi chứ! Làm như một tân nương ấy……」 nhìn bộ dáng bất an ấy, Mikhail khẽ tách hai chân của Chu Quân Hành ra, đưa hắn lên chiếc giường màu xanh, tựa hồ như muốn ám chỉ việc Chu Quân Hành cần phải làm.

Lông mày nhăn lại, sắc mặt Chu Quân Hành ửng đỏ, hắn sao lại không biết việc Mikhail muốn làm, chỉ là…… ý muốn hắn chủ động ư?

Dưới con mắt thúc dục của Mikhail, Chu Quân Hành cắn răng một cái, nhẹ nhàng cởi quần áo trên người, trần truồng đứng trước mặt hắn, ngồi xổm xuống, cởi quần của Mikhail ra, để lộ ra dục vọng đang ngủ say chuẩn bị thanh tỉnh……

「 ân…… Bé ngoan, chỉ cần ngươi ngoan ngoãn, chúng ta sẽ thật tốt với ngươi, đương nhiên cũng có cả người nhà ngươi nữa.」 vuốt ve phân thân giữa hai chân Chu Quân Hành, Mikhail sủng nịch nói.

「 Đêm nay, hãy làm cho tốt nghĩa vụ của một tân nương a! Quân hành.」 xoa bóp vành tai của Chu Quân Hành, giọng nói tràn ngập dục vọng của Mikhail cất lên.

Theo dục vọng trong yết hầu khẽ lắc lư, Chu Quân Hành nhắm mắt lại,khoé mắt khẽ rơi ra một giọt lệ, vì hắn …và cũng vì vận mệnh này


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui