Huyết Phu Nhân Em Đừng Chạy
- " Chia tay đi Cẩn Huyên, tôi và Ngữ Tịch bạn thân em yêu nhau rồi.
"
Cẩn Huyên đang thưởng thức buổi tối ngon miệng của mình thì một giọng nói quen thuộc vang lên bên tai cô, cô ngước lên nhìn đôi cẩu nam nữ đang âu yếm nhau mà rùng mình.
Cô cười khẩy đáp:
- " Nói xong chưa? Xong rồi thì cút.
Bà đây không rảnh đôi co với đôi cẩu nam nữ mấy người đâu nhé.
"
Ngữ Tịch nghe thấy Cẩn Huyên nói hai người là " đôi cẩu nam nữ " liền bước đến định tát cô một cái.
Lại bất ngờ bị Cẩn Huyên chụp bàn tay định tát cô, rồi Cẩn Huyên lại lấy tay kia của mình tát lại người bạn thân ai nấy lo kia, Cẩn Huyên cười lớn nói.
- " Nhắm chơi không lại bà đây thì cút nhanh đi, không thì đừng trách bà đây không nương tay! "
Tư Thần đến cản Ngữ Tịch và cầm tay cô ta nhanh bước đi, ả ta tức giận quát lớn.
- " Cẩn Huyên, cô được lắm.
Lần sau gặp lại cô sẽ không toàn thây với tôi đâu! "
Cô ngáp ngắn ngáp dài mệt mỏi ngồi lại bàn ăn và bắt đầu ăn buổi tối của mình, mới gắp được miếng thịt định cho vào miệng thì điện thoại cô reo.
Chết tiệt! Ăn có bữa cơm mà người này đến người khác làm phiền, hôm nay cô đen đủi quá mà! Cẩn Huyên cầm điện thoại lên bắt máy.
- " Alo, có gì không mà gọi vậy bà chị? "
Đầu dây bên kia trả lời lại với giọng nửa tỉnh nửa mê.
- " C...!Cẩn Huyên.
Đến...!đến đây đón c...!chị về..."
- " Chị lại say rựu đấy à? Nói chẳng nghe hiểu gì cả, mà bây giờ chị đang ở đâu?"
Cẩn Huyên không tình nguyện hỏi địa chỉ Cẩn Ninh đang ở.
Thôi, đến đón Cẩn Ninh về rồi ăn cũng chưa muộn.
- " Chị...!chị đang ở khách sạn XX, phòng 202...!"
- " Rồi, em đến ngay đây.
"
Cẩn Huyên đi đến nhà xe của nhà cô, lấy chiếc Ferrari mui trần màu xám phóng đến khách sạn Cẩn Ninh đang ở.
Đến nơi, cô đi đến thang máy với cái bụng chưa được cho gì vào.
Tâm trạng không thể nào tồi tệ hơn, cô bước nhanh đến gần phòng 202.
Vừa bước đến phòng 201, cô bị một bàn tay với một lực mạnh mẽ kéo cô vào trong phòng, cô trợn tròn mắt nhìn bàn tay kéo cô vào trong.
Cẩn Huyên trong lòng hoảng loạn cực độ nhìn người đàn ông đẩy cô xuống giường rồi bắt đầu cởi quần áo cô, Cẩn Huyên hét lớn.
- " Này anh làm cái quái gì vậy!? Thả tôi ra nhanh! "
Mặc cho Cẩn Huyên hét lớn, người đàn ông vẫn lột sạch hết đồ cô ra rồi bắt đầu một trận chiến khoái lạc.
Cả buổi tối đấy, căn phòng chỉ nghe thấy tiếng người đàn ông thở dốc và tiếng người phụ nữ r.ê.n r.ỉ mà khi người nghe còn phải đỏ ửng cả tai..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...