Gần sườn núi Linh Vân Phong có một vùng đất rộng lớn bằng phẳng, trên đó có mười lôi đài được xây bằng những tảng đá lớn, mỗi lôi đài rộng khoảng vài mẫu ruộng, những lôi đài này là nơi gần mười nghìn đệ tử ngoại môn của Khai Dương Phong so tài tỷ vỏ, giải quyết ân oán cá nhân.
Người luyện võ rất dũng mãnh, đệ tử tông môn lại càng như vậy, đã bước lên lôi đài là sống chết do trời!
Mặt trời vừa mọc, hàng nghìn đệ tử ngoại môn đã tập trung tại khu vực lôi đài, túm năm tụm ba thành nhóm bàn tán sôi nổi…
“Một người mới mà cũng dám đồng ý lời mời thách đấu của Kha Vân, tiểu tử này có khí phách đấy!”
“Khí phách? Đây là loại người chết nhanh nhất đấy, không biết tiểu tử này trụ được mấy chiêu trong tay Kha Vân?”
“Mấy chiêu? Ngươi đánh giá cao tiểu tử kia quá đó, hắn ta là người mới, sợ là Kha Vân mới tung một chiêu đã kết liễu được rồi!”
…
Hàng nhìn đệ tử ngoại môn nhưng chẳng có ai coi trọng Dương Hiên, người mới vừa được thăng cấp lên ngoại môn, khai mạch ngũ trọng thiên sợ rằng đã là cực hạn của hắn.
Còn Kha Vân là người có năng lực rất mạnh ở dãy Khai Dương bọn họ, năm trước đã đột phá tới cảnh giới lục trọng thiên, khoảng cách giữa hai người có thể gọi là một trời một vực.
Lúc này…
“Cược đi, cược đi, hôm nay Tiền Bách Vạn ta làm nhà cái, tân nhân vương năm nay Dương Hiên quyết đấu với đệ tử ngoại môn Kha Vân.
Ai có hứng thú thì mau tới đặt cược, đặt càng nhiều càng thắng nhiều.
Suýt thì quên nói cho mọi người, Dương Hiên đã qua được 800 mét hẻm Đồng Nhân nhé…”, một thanh niên trông cực kỳ giàu có đang hắng giọng hô to.
Tiền Bách Vạn là nhân vật truyền kỳ ở Khai Dương Phong, nghe nói hắn ta có mắt thần trời ban, đầu tư chưa bao giờ thua lỗ.
Chỉ trong mấy năm ngắn ngủi đã tích luỹ được tài sản tiền triệu, giá trị con người rất cao, đừng nói là ngoại môn, cho dù trong số đệ tử nội môn cũng ít ai có thể so sánh với hắn ta!
“Cái… Cái gì? Dương Hiên là tân nhân vương năm nay?”
“Còn… Còn qua được tám trăm mét hẻm Đồng Nhân, chuyện… chuyện này sao có thể?”
…
Nghe vậy, đệ tử ngoại môn từ tứ phía hít vào một hơi khí lạnh, vẻ mặt khó tin.
Bọn họ là người từng trải nên biết rất rõ sự đáng sợ của hẻm Đồng Nhân.
Cho dù là lúc này, hầu hết trong số họ cũng không thể qua được hẻm Đồng Nhân, nhưng lý trí nói cho họ biết, những gì Tiền Bách Vạn nói là thật, bởi vì chỉ cần hỏi là sẽ biết thật giả, Tiền Bách Vạn không nói dối được!
“Bảo sao hắn lại dám đồng ý lời thách đấu của Kha Vân, lát nữa trận chiến trên lôi đài sẽ thú vị đây!”, mỗi một đồng nhân ở khu vực cấm địa tám mươi mét cuối cùng của hẻm Đồng Nhân đều mạnh hơn võ giả thất trọng thiên, cho dù không biết chút võ kỹ nào, nhưng sức chiến đấu của chúng cũng không kém hơn võ giả lục trọng thiên, người có thể thuận lợi vượt qua đều mạnh hơn võ giả lục trọng thiên một bậc.
“Đệ tử ngoại môn Kha Vân thắng, tỷ lệ cược là một – một, tân nhân vương năm nay Dương Hiên thắng, tỷ lệ cược là một – hai…”, Tiền Bách Vạn tiếp tục hét lớn, nhưng từ tỷ lệ đặt cược có thể thấy hắn ta vẫn coi trọng Kha Vân hơn.
Dù sao Kha Vân vào ngoại môn đã vài năm, tu vi đã đạt tới cảnh giới lục trọng thiên, còn tinh thông mấy võ kỹ cấp hoàng: “Các sư huynh, sư đệ còn chần chờ gì nữa, mau đặt cược đi, cược nhiều thắng nhiều…”
“Một bên là người mới mạnh nhất năm nay, một bên là người cũ đã vào ngoại môn mấy năm, thắng thua giữa hai người này quả thực khó nói!”
“Ta cược Kha Vân thắng một trăm lượng vàng, người mới dù sao cũng chỉ là người mới, dù lợi hại hơn nữa cũng không phải đối thủ của Kha Vân!”
“Hai trăm lượng vàng, ta cũng cược Kha Vân thắng, nghe nói Ưng Xà Cửu Kích của Kha Vân đã gần tới đại thành rồi!”
“Ba trăm lượng vàng, cược Kha Vân thắng!”
…
Giữa những tiếng ồn ào, mọi người đua nhau đặt cược, nhưng hầu hết họ đều đặt cược cho Kha Vân.
Tục ngữ có câu ‘tai nghe không bằng mắt thấy’, bọn họ không biết thực lực của Dương Hiên thế nào, nhưng thực lực của Kha Vân thì họ đều biết rõ, có thể coi là hạng nhất ở cả Linh Vân Phong rộng lớn này.
Lúc này…
Một viên linh thạch màu trắng sữa to bằng quả trứng gà từ trên cao hạ xuống bàn đặt cược.
“Woa! Linh thạch, ai mà cược lớn vậy?”, rất nhiều đệ tử ngoại môn đều ngạc nhiên hô lên, đối với hầu hết đệ tử ngoại môn mà nói, gom hết tài sản của gia đình họ lại cũng không bằng một viên linh thạch.
Giây tiếp theo…
Một thiếu nữ mặc váy màu xanh lam, làn da trắng như tuyết, lông mi cong vút cùng đôi mắt thông minh cơ trí, lại thêm khí chất nhã nhặn, trông nàng ta như tiên nữ bước ra từ trong tranh.
Nàng ta chầm chậm bước tới, xung quanh còn có rất nhiều thanh niên nam nữ khí chất bất phàm đi cùng..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...