Trong và ngoài Mạch Ngọc trấn chìm trong sự im lặng quỷ dị.
Mọi người đều ngơ ngác nhìn nam tử mặc y phục màu xanh vừa xuất hiện trong không trung.
Người tinh mắt đã phát hiện ra rằng sau khi nam tử y phục xanh này xuất hiện, gió lớn đã ngừng thổi, sấm chớp trên bầu trời đã dừng lại, mây đen dần tan ra.
Ánh trăng hoàn mỹ chiếu xuống, ánh sáng bạc bao phủ toàn bộ mặt đất.
“Tiên sinh!”
“Tiên nhân!”
Trên tường trấn, Trần Đại Đao, quốc vương Ly Thủy và nhóm quan viên đều tỏ ra vui mừng, trong lòng lại nhen nhóm lên hy vọng một lần nữa.
“Tiền bối…” Đồng Tâm đột nhiên lơ lửng trên không trung, đứng trên trường kiếm, ngơ ngác lấm bấm.
Lúc này mọi người mới giật mình nhớ đến vẫn còn Uyên Ma trường thương đáng sợ kia, lập tức nhìn lại!
Sau đó bọn họ kinh ngạc phát hiện ra rằng, Uyên Ma trường thương khí thế hung hãn kia vậy mà lại đang đứng im phía sau nam tử y phục xanh
kia… run rẩy kịch liệt, không thể tiến thêm một tấc nào!
Hoặc nói cách khác chính là trỏng có vẻ như đang sợ hãi đến mức không dám đến gần!
Cùng lúc đó, trên bầu trời cao.
Cố Hạc Lâm cũng kinh ngạc nhìn về phía Uyên Ma trường thương đang dừng lại phía sau lưng nam tử y phục xanh, sau đó cứng nhắc đưa mắt nhìn sang nam tử đó, miệng lưỡi khô khốc gọi: “Tiền, tiền bối…”
Lục Trường Sinh không đợi cố Hạc Lâm nói xong đã xoay người nhìn đám người tộc trưởng Hắc Thiệt Yêu đang giật mình kinh hãi ở phía xa, ánh mắt không lộ ra chút cảm xúc nào, giống như đang nhìn một con kiến…
Ánh mắt coi thường mạng sống này…
Khiến cho tộc trưởng Hắc Thiệt Yêu vốn đã đang sợ hãi chợt cảm thấy rùng mình!
Thời điếm nhìn thấy Uyên Ma trường thương bị chặn lại, bọn chúng đã mất hết tinh thần chiến đấu, quả thật bọn chúng có thể không được thông minh lắm, nhưng cũng không phải là kẻ ngốc!
Nam tử y phục xanh trước mắt quá mức bí ấn!
Có thế ngăn chặn được Uyên Ma trường
thương do bọn chúng thi triến, ít nhất phải là lão tố Nguyên Anh trong Tu Tiên Giới!
“Các, các hạ là ai?”
Tộc trưởng Hắc Thiệt Yêu cố trấn an hỏi, nhưng lại không dám nhìn thẳng vào đôi mắt đó.
Một lúc sau, thấy hắn vẫn im lặng không nói lời nào, mồ hôi lạnh của tộc trưởng Hắc Thiệt Yêu đã chảy ra như suối, áp lực quá lớn.
“Tộc, tộc trưởng, chúng ta chạy trốn trước đi, nếu tiếp tục như vậy…”
Tên cao tầng của Hắc Thiệt Yêu ở bên cạnh dùng truyền âm nói, giọng điệu hoảng sợ gấp gáp không yên.
Ánh mắt tộc trưởng Hắc Thiệt Yêu mờ mịt nhìn về phía quả cầu ánh sáng, bên trong đó còn có mấy chục tộc nhân của Hắc Thiệt Yêu tộc của gã.
Sau đó gã nghiến răng nghiến lợi nói: “Rút lui!”
Ngay sau đó, sương mù đen cuồn cuộn kéo tới, năm bóng dáng ma quái của bọn chúng nhanh chóng lui về phía sau, ý đồ chạy trốn!
Trong lúc gấp gáp rút lui, tộc trưởng Hắc Thiệt Yêu vung tay gọi Uyên Ma trường thương đang ở trước mặt Lục Trường Sinh, muốn triệu hồi lại nó!
Đây chính là ma bảo của Thâm Uyên Ma vương đại nhân, lần này chỉ cho gã mượn sử dụng thôi, nhất định phải thu hồi!
Nhưng không lâu sau, gã sợ hãi phát hiện ra, cho dù gã triệu hồi thế nào đi nữa, Uyên Ma trường thương đều không hề phản ứng!
“Đáng chết! Đây là bảo vật của Ma vương đại nhân, ngươi không sợ chết thì cứ giữ đi! Đi thôi!”
Giờ phút này tộc trưởng Hắc Thiệt Yêu không còn thời gian đế nghĩ đến chuyện gì khác nữa, bỏ lại những lời cay nghiệt rồi nhanh chóng muốn trốn khỏi không gian này!
Nhìn thấy thế, mọi người đều mừng rỡ!
Đám yêu ma này chắn chắc là đang sợ hãi muốn bỏ trốn.
“Tiền bối, bọn họ muốn chạy trốn…!”
Không đợi cố Hạc Lâm gấp gáp nói xong.
Lục Trường Sinh đã nhẹ nhàng vung tay áo bào, giống như đang phủi bụi đất.
Ầm!
Đám người tộc trưởng Hắc Thiệt Yêu nổ tung giống như pháo hoa màu đen dưới ánh trăng, thậm chí còn không thể hét lên một tiếng nào…
Chỉ có tiếng nố nặng nề vang vọng trong
đêm tối.
Cố Hạc Lâm hoàn toàn choáng váng…
Đây là thủ đoạn quỷ thần gì vậy? Tại sao ngay cả linh lực cũng không dao động, năm tên Hắc Thiệt Yêu kia đã…
Đồng Tâm đang ở giữa không trung cũng lập tức cảm thấy không thở nổi.
Chỉ có người tu tiên như bọn họ mới biết cảnh tượng vừa rồi khủng bổ đến mức nào.
Những người phía dưới đã hoàn toàn chết lặng, quốc vương Ly Thủy và đám quan viên trừng lớn hai mắt, hồi lâu vẫn không thể phục hồi tinh thần, rốt cuộc bọn họ cũng đã hiểu được chuyện Trần Đại Đao nói vị tiên nhân này tiêu diệt hết tất cả yêu ma là như thế nào!
Thật sự vừa nhanh lại vừa tàn nhẫn!
Mà lúc này, bản thân của Trần Đại Đao cũng bị dọa đến choáng váng!
Trước đây hắn ta chưa từng nhìn thấy tiên sinh diệt yêu, là tự tiên sinh nói với hắn ta, hắn ta cũng không biết cái gọi là diệt yêu của tiên sinh là đồ pháp gì.
Chỉ một chiêu, không, thậm chí còn chưa nhìn thấy bất kỳ thuật pháp tiên gia hoa mỹ nào, đám yêu ma này đã phát nố một cách kỳ quài…
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...