“ Ăn hết toàn bộ con Vương Quỷ Hổ này, là phải ăn sống, ăn từ khúc xương cho tới nội tạng, không chừa một cái gì hết….” Mễ Đặc Nhã giải thích mà gõ lên đầu Long Phong, lúc này nàng hiện ra ngoài mà dùng ma pháp để cầm thương cho Long Phong.
“ Cái gì, sao mà ăn được chứ….xương và thịt của nó cứng như sắt..đùa à…” Long Phong giật mình mà thắc mắc…
“ Haizzz….vậy để ta giải thích về Ma tộc một chút, đặc tính và thể chất của bọn họ khác với những chủng tộc chỗ nào…”
“ Ma tộc là một đại thiên cổ tộc nằm ở phía Tây Thượng Giới, là một chủng tộc hùng mạnh có thể sánh ngang với Long tộc, Tinh Linh tộc, và cùng với họ và Phượng tộc là tứ đại thiên cổ tộc, nắm giữ quyền sinh sát ở Thượng vực. Ma tộc khi sinh ra luôn có một đặc điểm chung đó là năng lực phục hồi và tái tạo cực kì nhanh chóng nên khi giết mộ ma tộc, phải đánh nát đầu hoặc nát quả tim, đó là tại sao trên chiến trường Ma tộc có thể nói là mạnh nhất…”
“ Nhưng có một điều mà đa số ít người rất biết là ma tộc khi sinh ra thì trong hàng triệu, chục triệu người thì sẽ có một người sinh ra với một năng lực khác, năng lực mà chỉ có những trưởng lão hoặc tộc trưởng ma tộc mới có được thôi…”
“ Đó là năng lực gì…?” Long Phong nuốt nước miếng vào trong, sau đó hai mắt ngơ ngác mà nhìn Mễ Đặc Nhã hỏi.
“ Năng lực này rất ít người biết, được gọi là Thực Thiên, có nghĩa là đồ ăn trời ban. Năng lực này có thể cho người sở hữu khi ăn một thực thể thì có thể hấp thụ thực thể nó sức mạnh, thực lực và kĩ năng, có khí toàn bộ kí ức của thực thể đó…”
“ Cái gì, có vụ nó nữa à...vậy không phải là ma tộc có thể đạt được bất kỳ năng lực nào à…” Long Phong giật mình mà nói.
“ Không đơn giản vậy đâu, Thực Thiên năng lực tuy nghe rất mạnh nhưng nó là con dao hai lưỡi, chỉ cần bất cẩn một chút là sẽ bị thương lập tức, có khi là chết…” Mễ Đặc Nhã lập tức dội một thao nước lạnh vào mặt Long Phong.
“ Là sao…?”
“ Nói đơn giản vậy đi, một cái bình bị nhét liên tục vào trong cùng một lúc thì sẽ vỡ, cũng giống như vậy, khi một ma tộc ăn một miếng thịt của một thực thể thì toàn bộ kí ức, cảm giác, kĩ năng, thể chất...vâng vâng và vâng vâng...truyền vào trong cơ thể và trí não cùng một lúc, mà để đoạt toàn bộ những gì người đó có thì nhất định...nhất định phải ăn toàn bộ, không chừa một thứ gì còn sót lại trên người của thực thể. Đó là tại sao ít có người của Ma tộc, vừa phải đáp ứng là có thể chất Thực Thiên, ngoài ra còn phải có một tinh thần lực và cơ thể khỏe mạnh, có thể chịu áp lực từ thực thể truyền qua….”
“ Được rồi, môn công pháp Ma Thiên Long Sát Công ta truyền cho người là để dùng lúc này đó…” Mễ Đặc Nhã nhìn thấy Long Phong nhăn mặt, có khi còn muốn ói khi Long Phong tưởng tượng phải ăn một cái xác sống…..
“ Thật sao?” Long Phong mừng rỡ mà nhìn Mễ Đặc Nhã mà nói
“ Từ khi ta gặp đệ lần đầu thì tỷ đã nhận ra dòng máu trong người của đệ nên đã chuẩn bị một quyển công pháp phù hợp với. Bộ Ma Thiên Long Sát Công này có một đặc điểm là phải là người lai giữa Long và Ma mới có thể tu luyện, dù sát khí mà tạo thành, mỗi một tầng thì người nó có thể khống chế sát khí và khi luyện thành thì có thể dùng sát khí hấp thụ và tiêu hóa bất kì thực thể nào, giống như là ăn tươi nuốt sống bình thường thôi….nhưng vẫn nhận áp lực như bình thường, phải cẩn thận…”
“ Đó là tại sao tỷ kêu đệ phải nhanh chóng luyện thành Ma Thiên Long Sát Công cùng với Cửu Dương Thần Công. Tại vì Cửu Dương Thần Công khi luyện thành có thể giúp người luyện hóa giải mọi đau đớn, lấy lửa thiêu đốt đi đau đớn, thiêu đốt hết mọi thứ có hại với cơ thể...đương nhiên là phải cẩn thận, không thì đốt cảnh tinh thần của đệ…”
“ Biết rồi…”
“ Biết rồi thì bắt đầu đi, không thì bên trong tiêu hết bây giờ….”
Long Phong gật đầu, hai chân xếp lại rồi sau đó bắt đầu nhắm mắt mà vận chuyển khí tức trong cơ thể, sát khí bắt đầu bùng ra một cách dữ dội, Mễ Đặc Nhã đứng một bên mà quan sát, nhìn thấy luồng sát khí của Long Phong rất là tinh khiết, không nhiễm một chút tà ý nhưng có thể giết người chớp mắt….
Sau đó luồng sát khi kếp hợp thành một ác ma, rồi nhào về con Vương Quỷ Hổ đang nằm ở chỗ đó, luồng sát khí này bắt đầu bao trùm cả thân của con Quỷ Hổ, từng miếng thịt trên người của nó bắt đầu biến mất, tràn vào cơ thể của Long Phong. Rồi hai mắt của hắn bỗng nhiên nhăn lại, mặt nhăn, răng cắn răng, đầu đổ mồ hôi…
“ Phải cố chịu đựng, phải cố lên……” Mễ Đặc Nhã đứng kế bên mà lo lắng nói
Sau đó toàn phần thịt đã bị hấp thụ xong, tiếp theo đó là xương và những bộ phận còn lại của con Vương Quỷ Hổ. Nửa tiếng sau thì toàn bộ con hổ đã được Long Phong hấp thụ, Mễ Đặc Nhã nhìn về Long Phong mà thầm lo lắng…” tiếp theo là phần tiêu hóa, hi vọng không có vấn đề gì….”.
Vừa nghĩ xong thì thân thể của Long Phong lập tức nổi lên hàng chục hàng trăm gân xung quanh, tiếp theo đó là một luồng khí hơi bốc lên từ đầu của hắn. Tiếp theo đó làn da của Long Phong bắt đầu chuyển sang màu đỏ, rồi đen rồi từ từ chuyện qua màu da bình thường trở lại, rồi cứ như thế một canh giờ trôi qua, rồi hai canh giờ thì toàn bộ khí đen xung quanh người Long Phong biến mất, rồi nhập vào cơ thể hắn.
Mở mắt ra thì hắn thấy Mễ Đặc Nhã đang nhìn chằm chằm hắn, Long Phong cười hỏi:”Có gì trên mặt đệ à…”
“ À không, chỉ quan sát một chút thôi, thấy có gì khác thường không?”
“ Không, cảm thấy cơ thể nhẹ hơn một chút, hình như thực lực tăng lên hai giai, bây giờ là Võ tông tam giai, còn về những cái khác thì khám pháp được nhưng được cái này….” Long Phong cười lập tức tay gồng võ khí rồi bóp nát không gian, tạo thành một lỗ hổng, tay còn lại quẹt xuống một cái, một lỗ hổng không gian xuất hiện, sau đó hắn hắn hai tay nắm lại, lỗ hổng liền đóng lại.
“ Xem ra đệ học rất nhanh nhỉ, được rồi chúng ta phải về thôi, có dịp ta sẽ chỉ cho đệ cách sử dụng lĩnh vực này…mà bây giờ đệ có hai lĩnh vực cần học, lĩnh vực không gian vừa lấy được từ con Vương Quỷ Hổ và lĩnh vực kiếm, có lẽ chúng ta sẽ học không gian trước dù sao cái kia cũng đã học rồi…”
“ Được, vậy chúng ta đi về thôi….” Long Phong gật đầu, sau đó xoay người rời đi. Hắn dùng một quyền đánh nát không gian này sau đó đi ra ngoài. Hít sâu một cái liền ho khụ khụ, Mễ Đặc Nhã trong đầu hắn nói…:” Vết thương chưa lành đâu, phải về dưỡng thương…”.Từ trên cao một bóng người nhảy xuống, thấy là Bạc lão thì hắn thở ra vì bây giờ hắn đã cực kì mệt…
“ thiếu gia, ngài không sao chứ?”
“ haha không sau, may mắn thắng được con Vương Quỷ Hổ, mà chúng ta về thôi..ta bị thương khá nặng...à chúng ta cần nói chuyện sau này…” Long Phong nhìn Bạc lão mà nói, Bạc lão mặt mũi nghiêm trọng, gật đầu rồi bắt đầu dìu Long Phong sau khi đã thay đồ xong trở về một Long Phong đeo mặt nạ, hướng về Lục Lâm thành mà về.
Một lúc sau thì hai người cũng đã về tới Lục Lâm thành, Long Phong được Bạc lão dìu tới trước cửa Mục Chi phủ, sau đó gõ cửa rồi phóng ra một góc mà quan sát. Người trong phủ đi ra ngoài nhận ra là Long Phong liền đỡ hắn vào trong phòng, sau đó đi thông báo cho Mục Chi. Bạc lão thấy Long Phong đã an toàn liền quay trở lại phòng của hắn để kiểm tra nhóm Long Thế Tinh.
Mục Chi một lúc sau lập tức chạy tới phòng của Long Phong, hắn vội vàng giữ chặt vai, hai mắt hối hả mà hỏi:” cậu có sao không, có bị gì không, có bị thương chỗ nào không……” Long Phong nhìn thấy Mục Chi thành chủ hỏi thăm như thế thì hắn cũng an lòng một cái, lắc đầu mà nói..” Không sao thành chủ, chỉ là bên trong nội tạng bị thương hơi nặng, nghỉ ngơi vài ngày là không sao rồi...haha..haha….”
“ Vậy là tốt rồi, chút nữa ta sẽ cho người đem đan dược và thuốc qua cho cậu tỉnh dưỡng, mà sao lại bị thương thế…” Mục Chi thở ra mà mừng rỡ nói
“ Bị con Vương..à Bá Quỷ Hổ đánh trọng thương, sau đó được một người đến cứu. Chỉ có điều là cháu không nhìn thấy mặt của người cứu mình, sau đó ngất đi rồi khi tỉnh lại thì thấy đã nằm ở trên giường rồi….” Long Phong cười gãi đầu mà nói
“ Không sao là tốt rồi, cậu hãy nằm nghỉ đi…”
“ À Mục thúc, thú triều sao rồi….?”
“ Chúng ta thắng rồi…..” Mục Chi nghe Long Phong hỏi xong bỗng nhiên mặt liền vui vẻ, hai tay chống hông mà nói.
“ Chiến thắng?”
“ Đúng thế, đàn ma thú tự nhiên rút hết toàn bộ vào trong rừng sâu. Lúc đầu ta nghĩ rằng chỉ là một trò lừa đảo nên ta cho người đi vào rừng mà kiểm tra thì quả nhiên là không hề thấy bất kì một con ma thú nào nữa hết, sau đó có người thông báo rằng đàn ma thú đã rút về rừng của bọn chúng, không hề ở xung quanh đây nữa…” Mục Chi sờ cằm mà nói
“ Vậy thì tốt, thành Lục Lâm coi như thoát khỏi kiếp nạn lần này đi…” Long Phong gật đầu đồng ý cười nói
“ Nghỉ ngơi cho thật tốt vào đi, lần này có thể đánh trả đàn ma thú này thì cậu là người có công nhất đó, cho nên hãy nghỉ ngơi nhiều vào rồi ra ngoài lãnh thưởng..hahaha “ Mục Chi liên tục vỗ vai Long Phong khiến cho hắn xém chút nữa bị sặc, sau đó Mục Chi cười mừng rỡ mà đi ra ngoài, tiếng cười to đến nỗi ai ai cũng nghe.
Long Phong cười mà nằm xuống, sau đó nhắm mắt mà chìm vào giấc ngủ nhanh chóng. Có thể nói là ngày hôm nay hắn cực kì mệt, ngay cả Mễ Đặc Nhã thấy Long Phong vừa nằm xuống đã ngủ mất thì nàng cũng cười một cái, rất là đẹp rồi cũng nhắm mắt mà nói thầm..” Ngủ ngon…”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...