Trước mặt Long Phong là một tòa tháp cao chót vót, hơn nữa còn là một màu đen thẫm của cả tòa tháp. Xung quanh là những bức tượng đá quỷ đứng hai bên đường đi vào cửa chính. Long Phong nhảy xuống đi thẳng tới cánh cửa những bỗng nhiên một mũi tên bay thẳng tới chỗ Long Phong, hắn liền nhảy ra mà giật mình nhìn.
Long Phong nhìn lên thì thấy hai bức tượng đá quỷ đang đứng lên, nhìn về phía hắn. Long Phong giật mình liền lùi lại thì một tượng đá quỷ xuất hiện ngay chỗ Long Phong và “ Ầm….”, Long Phong đổ mồ hôi giật mình, nhảy ra đằng sau một khúc nữa thì hai tượng đá bay lên đi về chỗ của mình và đứng yên. Long Phong nhìn thấy thế thì thầm nghĩ:” Hai bức tượng quỷ này ít nhất là Đại Võ Sư thực lực, có tới hơn mười con….bọn chúng đang canh giữ cái gì đây…”
Lắc đầu Long Phong quay người để trở về trại tập hợp, khi về tới nơi thì Long Phong thấy đám người đó đã dậy, có người đang nấu ăn, có người đang dọn dẹp. Long Phong đáp xuống rồi đi tới chỗ của Nhạc Tiến và Lý Điển nói:” hai ngươi đi theo ta một chút!”
Lý Điển và Nhạc Tiến gật đầu rồi đi theo Long Phong, Hoàng Tinh Nguyệt bên kia nhìn thấy thế thì tò mò, nàng đuổi theo. Long Phong khi tới một cánh rừng thì nhìn về phía sau nói:” Đã tới rồi thì ra đi!”, Lý Điển và Nhạc Tiến nhìn về phía sau thì thấy Hoàng Tinh Nguyệt đi ra. Long Phong cười rồi quay qua bên kia:” Còn hai người nữa, ra đi!”
Lúc này bên kia Cổ Tâm và Vân Thi bước ra, Vân Thi thì vẫn mặt lạnh, Cổ Tâm thì đang lè lưỡi, Nhạc Tiến và Lý Điển cười mà nhìn về phía Long Phong. Lúc này Long Phong lên tiếng:” Mấy vị sư tỷ có chuyện gì à?”
“ Đâu có gì, ta chỉ ra đây hóng mát thôi!” Cổ Tâm quay đầu mà nhìn, Hoàng Tinh Nguyệt và Vân Thi thì gật đầu, coi như không hẹn mà cũng một ý kiến gật đầu. Long Phong nhìn thấy thế thì lắc đầu rồi hỏi:” Vậy chúng ta qua bên kia thôi!”
Long Phong cùng với Lý Điển và Nhạc Tiến đi tới bên kia khu rừng, ba nữ nhìn nhau gật đầu rồi đi theo sau lưng Long Phong. Long Phong cười rồi quay đầu hỏi:” Ba vị sư tỷ muốn gì nhỉ?”
“ Bọn ta muốn đi dạo thôi, cùng đường nên mới đi chung hướng, không có gì đâu!” Vân Thi lên tiếng trả lời, Hoàng Tinh Nguyệt và Cổ Tâm gật đầu. Long Phong bó tay nói:” Được rồi, chuẩn bị đi lần này khá là khó khăn đó!”
“ Hurahhhhhh…….” Cổ Tâm mừng rỡ la lên, còn hai người còn lại tuy mặt bình thường nhưng họ đang vui vẻ trong lòng. Sau đó Long Phong bắt đầu kể lại những gì hắn tìm được ở bên kia khu rừng, rồi tới những bức tượng đá quỷ đứng canh cổng khiến cho năm người còn lại giật mình.
“ Vậy nơi đó chắc là giấu hoặc chúng nó đang bảo vệ thứ gì rất giá trị….” Cổ Tâm lên tiếng mừng rỡ hỏi
“ Hoặc là canh giữ cái gì đó rất nguy hiểm?” Vân Thi và Hoàng Tinh Nguyệt cùng hỏi một vấn đề, hai người hỏi xong thì nhìn nhau rồi cười.
“ Có thể là thế, bọn nó đang canh giữ thứ gì đó….nói chung nơi đó chúng ta không nên đi, không thì sẽ rất mệt!” Long Phong sờ cằm suy nghĩ rồi nói
“ Vậy ý của đệ là tính nhờ Lý Điển và Nhạc Tiến thông báo giúp đệ đúng không?” Vân Thi lên tiếng hỏi
“ Hahaha đúng là thế, dù sao nếu mà vô phạm vi của bọn chúng thì mọi người có thể bị nó tượng đá quỷ giết chết, lúc đó thì lại than nữa…” Long Phong lắc đầu rồi nói, sau đó nhìn về phía lều trại lên tiếng:” Được rồi, mau về thôi, chúng ta cần chuẩn bị làm việc chính!”.
Long Phong nói xong liền quay đầu lại bắt đầu xuất phát, năm người còn lại người nhìn người, Hoàng Tinh Nguyệt bước đi theo, những người khác cũng bắt đầu đi theo. Khi về tới trại thì Long Phong nhìn thấy hai bên đang tranh nhau, rồi bước lại. Nhiều người thấy là Nhạc Tiến và Lý Điển trở về, người của Võ viện chạy lại và nói:” Sư huynh, huynh về rồi, huynh mau đòi công đạo giúp bọn đệ!”
“ Có chuyện gì?” Nhạc Tiến nhíu mày hỏi
“ Chuyện là thế này….” tên đệ tử bắt đầu kể lại từ đầu câu chuyện, một hồi sau thì Long Phong cũng hiểu. Là hai tên đệ tử bên Võ viện tìm và giết được một con ma thú, bọn họ chuẩn bị nướng ăn thì bị tên Tiết Nhân chạy lại mà lấy, còn đuổi bọn họ đi. Nhạc Tiến và Lý Điển nghe xong thì giận tím mặt, Lúc này Nhạc Tiến la lên:” Tiết Nhân, ngươi quá đáng lắm!”
Tiết Nhân lúc này đứng ở bên kia nghe Nhạc Tiến la lên xong liền cười nhép miệng, đứng dậy và nói:” Ta quá đáng thì thế nào, người nào có thực lực thì người đó có được thứ mình muốn, thế giới này là thế mà, hay ngươi nếu muốn lấy lại thì nhào vô!”
Tiết Nhân vẫy vẫy bàn tay, khiêu khích Nhạc Tiến, Lý Điển đi lên nắm vai của Nhạc Tiến lại. Hai người nhìn nhau gật đầu bay lại, cùng nhau tấn công Tiết Nhân. Bằng nhau một đẳng cấp khiến cho ba người ngang bằng nhau. Tiết Nhân lúc này không thể chống đỡ công kích từ hai phía, Nhạc Tiến một quyền để lùi bức hăn. Long Phong thấy như thế thì gật đầu thưởng thức võ kĩ và kinh nghiệm chiến đấu của ba người này….
Nhạc Tiến la lên:” Nhất Động Ảnh Quyền “, một quyền cực mạnh lao tới Tiết Nhân như một cái bóng, thấp ẩn thấp hiện nên mới gọi là Nhất Động Ảnh Quyền. Tiết Nhân thấy thế thì lập tức dùng thanh kiếm và chém về phía quyền đả:” Tam Tuyệt Kiếm Pháp - Chắn!”. Trước mặt Tiết Nhân xuất hiện một cái khiến chắn lại quyền của Nhạc Tiến, lúc này bỗng nhiên Lý Điển xuất hiện kế bên Tiết Nhân, tay cầm cây thương,:” Ngũ Kích Động Thương pháp!”.
Cây thương trên tay Lý Điển vừa xoáy vừa đâm về phía Tiết Nhân một cách nhanh chóng và cực mạnh, đẩy lùi Tiết Nhân lại. Sau đó Lý Điển và Nhạc Tiến nhìn nhau rồi gật đầu, chuẩn bị xong lên thì có một tiếng la lên:” Dừng lại, các ngươi làm gì thế?”
Từ trong căn nhà Vấn Thiên đi tà tà ra, khuôn mặt sáng rỡ, còn phía sau hắn thì Tiết Hồng mặt đỏ chót, có chút gợn tình còn đọng lại trên khuôn mặt, với kinh nghiệm Long Phong liền nhìn ra, lập tức hiểu rõ là có chuyện gì. Hân cười cười đi tới chỗ Vấn Thiên và nói:” Bọn họ chỉ là tập luyện và thi tài thôi, chứ không rảnh như sư huynh, có mỹ nữ bầu bạn chứ!”
Những người khác nghe Long Phong nói xong thì quay qua nhìn, bọn họ nhìn thấy Vấn Thiên giật mình, còn Tiết Hồng mặt đỏ chót thì liền hiểu ý. Long Phong chắp tay nói:” Vậy thì chúc mừng sư huynh rồi, tìm được bạn đời rồi nhé!”
Vấn Thiên tính lên tiếng giải thích vì hắn thấy được Vân Thi và Hoàng Tinh Nguyệt đang nhìn vê phía hắn, thì Tiết Hồng chạy lại ôm cánh tay của Vấn Thiên, và nói:” Nếu mọi người đã biết thì chúng ta không cần giấu nữa sư huynh, chúng ta có thể đường đường chính chính rồi!”
Long Phong quay qua nhìn Nhạc Tiến và Lý Điển nói:” Đi thôi, chó thì cũng đánh rồi, các ngươi còn ở đó làm gì!”
“ Ngươi nói ai là chó hả?” Tiết Nhân tức giận la lên hỏi
“ Ta nói ngươi à?” Long Phong quay qua nhìn hắn hỏi, sau đó bỏ đi để lại Tiết Nhân rất tức giận. Nhạc Tiến và Lý Điển hiểu ý nhìn nhau cười rồi cũng quay đầu bỏ đi, trước khi đi cũng lên tiếng nói..
“ Đúng là người nào trả lời thì là người đó….”
“ Đúng là người đó rồi….”
Sau đó hai người cười to lên, rồi đi theo Long Phong, để lại mọi người với khuôn mặt khó hiểu. Cổ Tâm thì cười bể bụng ra rồi cũng đi theo hướng Long Phong, Vân Thi và Hoàng Tinh Nguyệt nhìn nhau mỉm cười một cái rồi cũng bước theo. Còn bên này thì Tiết Hồng mỉm cười hạnh phúc, Vấn Thiên thì tức và hối hận, còn Tiết Nhân thì giận tím mặt. Những đệ tử khác thì lo chạy trước, kẻo lại rước họa vào thân….
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...