Ông lão, ông lão yên tâm! Thù này con nhất định sẽ báo cho ông lão, hai ngàn năm trước tộc trưởng của gia tộc họ Long đã ăn năn hối hận, nhiều năm như vậy vẫn luôn giúp duy trì hòa bình của thế giới ngầm, con sẽ bỏ qua cho bọn họ, tôn trọng bọn họ.
Nhưng Đại Trưởng Lão đó, Đông Phương Hạ con nhất định sẽ đạp ông ta dưới chân, dùng máu tươi của ông ta và người của ông ta để bái tế cho những tiền bối của gia tộc họ Lôi, gia tộc họ Huyết và gia tộc họ Trác.
Đông Phương Hạ nghĩ trong lòng! Biết rõ áp lực rất lớn, nhưng lúc này, trong ánh mắt của anh tràn đầy sự tự tin!
Lãnh Lạc lại ngồi xuống! Ánh mắt không dám nhìn thẳng vào Đông Phương Hạ.
Bởi vì, hiện tại Đông Phương Hạ đã biết mối quan hệ của bọn họ, mặc dù tính cách của Lãnh Lạc lạnh lùng, nhưng dẫu sao cô ấy cũng là con gái! Đối mặt với loại chuyện này, sâu trong lòng khó tránh khỏi cảm giác xấu hổ.
Cân nhắc một chút! Lãnh Lạc nhàn nhạt nói: “Đại Trưởng Lão không biết từ đâu biết được chuyện kho báu! Rất nhiều năm về trước đã bắt đầu tìm bản đồ kho báu, ngọc bội và nhẫn! May mà ông ta vẫn chưa biết bí mật của Loan Đao.
Ở Yên Kinh, thứ mà Điện Thiểm và Bôn Lôi tìm kiếm trong Loan Đao không phải là bản đồ, ngọc bội hay nhẫn, mà là một danh sách mà ông ngoại tôi đã bị mất”.
“Danh sách?”, Đông Phương Hạ liền nghi hoặc.
Lãnh Lạc gật đầu: “Đúng vậy, có lẽ anh vẫn chưa biết, ông ngoại tôi ngay từ đầu đã biết Đại Trưởng Lão muốn tạo phản! Để nắm được kế hoạch của Đại Trưởng Lão, nhiều năm trước đã phái một nhóm người bí mật vào trong phe cánh của Đại Trưởng Lão, thành công giành được sự tin tưởng của Đại Trưởng Lão.
Việc này, bị nội gián mà Đại Trưởng Lão phái đến bên cạnh ông ngoại tôi biết được! Đại Trưởng Lão sau khi biết được bên cạnh mình có người của ông ngoại tôi, vô cùng tức giận, thề sẽ tiêu diệt toàn bộ những người mà ông ngoại tôi sắp xếp bên cạnh ông ta! Bốn năm trước, đã ra lệnh cho nội gián của ông ta, nhân cơ hội lúc ông ngoại tôi ra ngoài lấy cắp danh sách trong ngăn bí mật! Nhưng không ngờ, việc này bị người được ông ngoại tôi sắp xếp bên cạnh Đại Trưởng Lão biết được! Người của ông ngoại tôi liền dốc toàn lực giết chết kẻ lấy cắp danh sách, lúc người đó muốn giao danh sách cho ông ngoại tôi, Đại Trưởng Lão đã xuất hiện! Trong tình huống khẩn cấp, người đó đã tiêu hủy danh sách! Nhìn thấy danh sách sắp về tay liền bị hủy đi như vậy! Đại Trưởng Lão tức giận, hành hạ người đó tròn hai tháng! Lúc người đó hấp hối, vợ của anh ta đã tìm mọi cách gặp được anh ta, trước khi chết anh ta đã đem tên của toàn bộ người trong danh sách nói với vợ của mình! Lúc đó, vợ của anh ta đã mang thai! Sau khi biết được tính nghiêm trọng của sự việc, vợ của anh ta vì để cứu lấy tính mạng của mình và con, liền lặng lẽ rời khỏi gia tộc”.
Lãnh Lạc nuốt một ngụm nước bọt, nói tiếp: “Hai năm sau khi vợ của anh ta thoát khỏi nanh vuốt của Đại Trưởng Lão, Đại Trưởng Lão không biết có được tin tức từ đâu! Nói người của ông ngoại tôi lúc đó mặc dù đã tiêu hủy danh sách, nhưng đã nói với vợ của anh ta tên của tất cả người trong danh sách! Thế là, liền phái người đi tìm kiếm khắp nơi.
Nếu tôi đoán không nhầm, Điện Thiểm và Bôn Lôi là muốn tìm danh sách đó trên người anh!”
“Tìm danh sách đó trên người tôi? Con mẹ nó chứ, lúc trước ông đây cái gì cũng không biết, thế mà lại tìm danh sách trên người ông đây”.
Đông Phương Hạ chửi ầm lên.
Bị giày vò cả buổi, suýt chút nữa mất mạng dưới tay Điện Thiểm và Bôn Lôi, chỉ là bởi vì một danh sách không hề liên quan đến mình.
Lãnh Lạc có thể hiểu được sự tức giận trong lòng Đông Phương Hạ! Chỉ cần Trác Thương Ngân không ở đây, cô ấy cũng không thèm quan tâm đến lời nói của Đông Phương Hạ!
“Người phụ nữ mang theo danh sách trốn khỏi gia tộc chúng tôi là con gái út của Thất Trưởng Lão! Mặc dù Thất Trưởng Lão thông đồng làm bậy với Đại Trưởng Lão, nhưng con gái của ông ta lại là một người chính nghĩa! Không thích chiến tranh, chỉ muốn thế giới ngầm được bình yên.
Suy nghĩ của chị ấy cùng bố mình hoàn toàn không giống nhau.
Tính thời gian, chị ấy đã rời khỏi gia tộc bốn năm rồi, con của chị ấy chắc cũng hơn ba tuổi rồi! Tôi đã tìm chị ấy mấy năm, đáng tiếc một chút tin tức cũng không có”..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...