Nam Cung Diệc Phi đã quen với việc này, ngay từ lần đầu tiên Đông Phương Hạ trở về, cô đã biết Đông Phương Hạ bị ép đến mức bỏ chạy.
Lúc này nhìn thấy phản ứng của Thư Lăng Vy, cô cũng nghĩ đến lúc đầu bản thân cũng bị chuyện này làm cho cả người không được tự nhiên.
“Lăng Vy, cậu phải thản nhiên đối mặt với chuyện này! Dì và mọi người rất muốn có cháu, nhưng tất cả đều do Đông Phương Hạ quyết định.
Đông Phương Hạ là người thích tự do, mặc dù bận rộn, nguy hiểm luôn rình rập, nhưng cậu thấy đấy anh ấy sống thật tiêu dao thoải mái! Tuy rằng có những chuyện trong lòng anh ấy chúng ta không biết, nhưng ít nhất hiện tại anh ấy không muốn bị chuyện này vướng chân! Cậu ở cùng với anh ấy, không phải không biết những điều này chứ?”
Nghe thấy vậy, lại nhìn đến ánh mắt đó của Nam Cung Diệc Phi, Thư Lăng Vy bỗng nhiên tỉnh ngộ gật gật đầu: “Diệc Phi, tớ phát hiện cậu rất hiểu Đông Phương Hạ!”
“Thật vậy sao?”, Nam Cung Diệc Phi khẽ mỉm cười.
“Ừm!”
Bỗng nhiên, trong lòng Thư Lăng Vy cảm thấy chua xót.
Cùng là người phụ nữ của Đông Phương Hạ, Thư Lăng Vy tự trách mình không hiểu được người đàn ông của mình, đó là một người đàn ông mang nhiều vẻ, Diệc Phi có thể hiểu được anh ấy, bản thân mình sao lại không thể hiểu được! Không được, phải nói chuyện riêng với anh ấy.
Nhìn thấy Thư Lăng Vy ngây ngốc đứng ở một bên! Người thông minh như Nam Cung Diệc Phi liền biết cô đang nghĩ gì, sau đó, lắc lắc đầu!
Lát sau, Thư Lăng Vy hỏi Nam Cung Diệc Phi: “Diệc Phi, cậu bao lâu rồi chưa gặp Đông Phương Hạ?”
“Từ buổi tối lần trước cậu bị anh ấy hiểu nhầm là gián điệp, sau đó chúng mình chưa gặp lại, tính ra chắc cũng được nửa tháng rồi!”
“Vậy cậu nhớ anh ấy không? Nửa tháng anh ấy không đến tìm cậu, cậu có trách anh ấy không?”
Nghe thấy vậy, Nam Cung Diệc Phi dừng lại động tác trên tay! Nghiêng khuôn mặt trắng ngần sang, ánh mắt nhìn đến Thư Lăng Vy, ngập ngừng một lát! Lắc đầu nói: “Người của mình sao có thể không nhớ chứ! Anh ấy bận như nào cậu cũng biết, tình hình của Lang Quân tin là cậu còn nắm rõ hơn tớ, anh ấy đang phải đối phó với kẻ địch, vào lúc này sao tớ có thể khiến anh ấy phân tâm! Dự án khổng lồ như tập đoàn Thiên Lang, Đông Phương Hạ đã đầu tư hàng chục tỉ vào nó còn không có thời gian quản lý! Thậm chí còn không có cả thời gian để đến đó.
Nếu hôm nay không phải là ngày đặc biệt, tớ cũng sẽ không gọi điện thoại bảo anh ấy trở về! Nhưng tên khốn kiếp đó, vậy mà lại có thể quên ngày hôm nay…”
Những lời này của Nam Cung Diệc Phi khiến trong lòng Thư Lăng Vy rất khó chịu, cô không ngờ Diệc Phi lại hiểu Đông Phương Hạ như vậy, quan tâm đến người đàn ông của mình như thế! Lúc anh ấy bận rộn, mặc dù nhớ anh ấy nhưng không đi quấy rầy anh ấy, điều này cần bao nhiêu quyết tâm cùng bao dung đây! So sánh với Diệc Phi, Thư Lăng Vy mới biết bản thân mình chưa đủ yêu thương Đông Phương Hạ.
Nam Cung Diệc Phi âm thầm hy sinh, còn cô giúp lại hóa phiền! Trong lòng Thư Lăng Vy lúc này có chút đắng chát, chẳng trách Đông Phương Hạ lại thích Diệc Phi như vậy! Hóa ra còn rất nhiều việc trong đó mà mình không biết.
“À phải rồi, Diệc Phi! Lúc nãy cậu gọi cho Đông Phương Hạ không nói rõ lí do, tớ sợ anh ấy sẽ không trở về! Tên khốn đó khá là sợ dì!”
Thực ra, Thư Lăng Vy rất lo lắng về việc này! Lần trước khi cô và Đông Phương Hạ ở phố Bắc đã được nhìn thấy bộ dạng người đàn ông của mình như nào lúc đứng trước mẹ chồng, còn quy củ hơn cả những bạn nhỏ trong nhà trẻ.
Nam Cung Diệc Phi khẽ ngây ra! Đông Phương Hạ hơn hai mươi ngày chưa trở về, một là bởi vì bận, hai là mẹ chồng luôn giục có cháu, Đông Phương Hạ chịu không nổi quăng quật! Có điều, Diệc Phi tin người đàn ông của mình! Thế là, nói với Thư Lăng Vy:
“Mặc dù Đông Phương Hạ cà lơ phất phơ, nhưng vẫn biết phân biệt rõ mức độ nặng nhẹ của vấn đề, anh chàng đó rất gian xảo! Lăng Vy, cậu mau đi thu dọn những thứ đó đi, Đông Phương Hạ sắp về rồi, anh ấy ở bên ngoài bận rộn cả một ngày, về nhà còn phải bận rộn còn cần đến mấy người phụ nữ chúng ta làm gì! Đúng rồi, anh ấy thích uống cà phê Blue Mountain, tớ còn bận ở đây, cậu đi pha cho anh ấy nhé!”
Nam Cung Diệc Phi giống như chị lớn, giao việc cho Thư Lăng Vy! Có thể có được người phụ nữ luôn nghĩ cho người đàn ông của mình như Diệc Phi, là phúc khí của anh!!!
Mặc dù thân phận của Diệc Phi hiển hách, gia đình giàu có, nhưng bạn không hề cảm thấy cô kiêu căng.
Chín chắn và tao nhã là từ để miêu tả về cô.
Nhưng, người cao quý như cô, lại cam tâm tình nguyện âm thầm hy sinh vì một người đàn ông...người phụ nữ tốt như vậy, có thể nói là hiếm có trên đời!!!
Thư Lăng Vy cũng không tệ, chỉ là cô không đi thăm dò lòng Đông Phương Hạ.
Cô là cảnh sát hình sự quốc tế, có lẽ bởi vì liên quan đến công việc, cái tên Huyết Lang đã xuất hiện trong đầu cô từ rất lâu! Vì vậy trong lòng cô, Đông Phương Hạ là một người đàn ông kiên cường, có thể gánh vác được mọi gánh nặng trên vai.
Nhưng, con người dù mạnh mẽ đến đâu cũng có một mặt yếu đuối của riêng mình, hơn nữa Đông Phương Hạ không muốn để người phụ nữ của mình nhìn thấy mặt yếu đuối này của mình, điều này dẫn đến Thư Lăng Vy không hiểu Đông Phương Hạ bằng Nam Cung Diệc Phi..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...