“Thế nào, đám chó ngày kia đuổi đến rồi à?”
“Đến rồi, nhưng dường như bọn chúng không còn đạn nữa! Chúng ta bên này đã thành công rồi, tiến hành theo kế hoạch ban đầu, không thể để chúng sống sót trở về, nếu không hành động của chúng ta tối nay liền uổng phí!"
Tây Môn Kiếm vừa dứt lời, cách anh ta không xa liền vọng đến từng đợt bước chân!
Thấy người của Tào Bang đã đuổi tới trước mắt, Tây Môn Kiếm và Bạch Vĩ cười lạnh, người mà họ dẫn tới đây tối nay đều là bộ đội tinh anh!
Tây Môn Kiếm, Bạch Vĩ cũng là cao thủ! Tài nghệ của quân nhân giải ngũ không hề yếu kém, nơi đây chính là chỗ mà những người Tào Bang này sẽ vùi thân.
Người đàn ông trung niên dẫn đầu Tào Bang sau khi thấy Tây Môn Kiếm, tức giận gầm lên: "Hóa ra là Lang Quân, cmn đúng là tự tìm đường chết, ngay cả đồ của Tào Bang bọn tao cũng dám động tới! Anh em, lên!”
“A...A...!
Đáng tiếc người của Tào Bang còn chưa xông được tới trước mặt mấy người Tây Môn Kiếm đã ngã xuống một phần ba, tiếng kêu thảm cùng tiếng đứt lìa của xương cốt khiến người ta không nhịn được mà toàn thân sởn tóc gáy, khung cảnh vô cùng thảm khốc!
Nhóm người Tây Môn Kiếm không hề nổ súng, cảnh tượng đột ngột này khiến họ có chút khó hiểu, nhưng khi phát hiện ra 1/3 số người phía sau đã ngã xuống nơi đó thì bĩnh tĩnh nhìn lại!
Huyết Yêu!
“Mọi người mau đi đi, chỗ này giao lại cho tôi!”
Tiểu Lâm hét lên một tiếng với Tây Môn Kiếm và Bạch Vĩ, trước khi người của Tào Bang kịp phản ứng lại, cô đã nâng đoản đao xông vào nhóm quân địch.
Tây Môn Kiếm và Bạch Vĩ đều biết bản lĩnh của Huyết Yêu, lúc này cũng không còn mơ hồ nữa, vẫy tay ra hiệu cho các anh em mau rút lui!
Thủ lĩnh Tào Bang thấy nhóm Tây Môn Kiếm thối lui, vừa muốn ngăn cản nhưng không ngờ lại bị vị sát thần Huyết Yêu này chặn lại! Huyết quỷ giống như một âm hồn đến từ địa ngục với hai thanh đoản đao trong tay, một cô gái chỉ mười sáu tuổi nhưng không ai có thể chiếm lấy nửa điểm thượng phong của cô, ra tay sát phạt giống như sói lạc bầy cừu.
Lần này Huyết Yêu không một đao đoạt mạng ngay mà dùng sức mạnh cùng tốc độ cực nhanh cắt vô số lỗ nhỏ trên người của kẻ địch, chặt đứt chân kẻ thù kiến chúng sống không bằng chết, từ từ chảy máu mà tử vong.
Chân tàn đứt rời, ngay cả óc trắng cũng tràn ra ngoài! Máu chảy đầy đất, mùi máu tanh nồng nặc tản trong không khí, thật không dám nhìn thẳng! Thủ đoạn tàn nhẫn của Huyết Yêu hoàn toàn chế trụ toàn bộ người của Tào Bang!
Chạm phải ánh mắt của Huyết Yêu, toàn bộ đều là sợ hãi, sợ hãi tột độ! Loại sợ hãi này hoàn toàn xuất phát từ nơi sâu nhất của nội tâm, người đàn ông trung niên cầm đầu cũng không khỏi khiếp sợ! Lang Quân Huyết Lang là một người tàn nhẫn, nhưng bọn họ không ngờ rằng trong Lang Quân còn có một người còn tàn bạo hơn so với Huyết Lang, kỹ năng của cô gái này không hề thua kém Huyết Lang!
Tuổi của Tiểu Lâm còn nhỏ nhưng kinh nghiệm xã hội lại không ít! Trong thâm tâm cô chưa bao giờ coi mình là người tốt, sư ca từng nói với cô rằng khi đối phó với kẻ thù thì phải diệt cỏ tận gốc, nhân từ với kẻ địch chính là tàn nhẫn với chính mình! Đối với những kẻ ngoan cố thì phải đánh trả quyết liệt, khiến chúng giãy dụa bỏ mạng trong nỗi đau sống không bằng chết.
Bởi vậy khi thấy người của Tào Bang đều toát ra vẻ sợ sệt, Huyết Yêu cũng không có nửa phần thương xót! Cô hiểu rõ, một khi để những kẻ này sống sót rời đi, Lang Quân ngày sau tất sẽ gặp phải khó khăn! Đoản đao trong tay bỗng nhiên siết chặt, một luồng sát khí choáng ngợp lập tức lao thẳng về phía đám người, từng nhát dao sắc bén khiến cho tất cả cây cỏ xung quanh đều vù vù lay động, nói kiếm khí tung hoành ngang dọc cũng không quá.
Còn lại ba mươi người, đối với Huyết Yêu mà nói cũng không khác gì một đám trẻ con, không tới hai phút đã không còn ai có thể đứng lên được nữa!
Nhìn cảnh người ngã ngựa đổ trước mắt, Huyết Yêu không hề cam lòng! Cô vặn dao chặt đứt hết tứ chi của những người này, còn rạch ra vô số vết cắt nhỏ trên người họ, chuẩn bị lấy ra những con côn trùng kia.
Nhìn cảnh này, đám người Tào Bang còn đang thoi thóp kia mới sâu sắc cảm nhận được sự tàn nhẫn của người con gái này, Lang Quân từ lúc nào lại có một nhân vật như vậy?
Giải quyết xong những người này, Tiểu Lâm cũng không vội vàng rời đi, mà nhìn kẻ địch từng người đang bị giằn vặt trong đau đớn rồi chết đi kia mới liên lạc với Dạ Ảnh, kêu cô ta cử người tới thu dọn chiến trường!
Sự việc ở đây đã được xử lý xong, không để lỡ thời gian mà sự ca đã quy định, Tiểu Lâm lúc này mới thở dài thườn thượt một hơi! Hiện tại, phía nhà máy bên kia có lẽ đang chơi rất vui! Nghĩ vậy, Tiếu Lâm lại quay trở lại nhà máy, tìm sự ca của mình!.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...