Không phải Tây Môn Kiếm nhiều chuyện, mà là lúc này, Đông Phương Hạ cho anh ta cảm giác rất áp bức! Cảm giác này mấy năm nay không có! Duy nhất một lần, là sự phản bội của cô gái đó bốn năm trước, khiến đoàn người họ suýt nữa bị tiêu diệt.
Năm đó, tổ chức sát thủ “Thiên Thần Địa Ngục” mạnh nhất thế lực Châu Mỹ mưu đồ giết hại Bek Er, từ đó bá chiếm kinh tế của nhà họ Bek ở Châu Mỹ! Sau khi người của tổ tình báo nhà họ Bek biết chuyện này, Đông Phương Hạ hạ lệnh cho tất cả mọi người của nhà họ Bek ở Châu Mỹ hành động, còn truy sát sát thủ của “Thiên Thần Địa Ngục” khắp thế giới!
Ba tháng, sát thủ của “Thiên Thần Địa Ngục” gần như bị tiêu diệt hết, trận mưa gió máu tanh đó, khiến thế giới ngầm nghe mà chấn động! Cậu chủ nhà họ Bek, Bek Ji, anh không chỉ ra lệnh cho người của mình truy sát “Thiên Thần Địa Ngục”, mà còn ra thưởng, nếu ai tiêu diệt được một người của “Thiên Thần Địa Ngục”, có thể đến địa điểm mà anh chỉ định lĩnh một trăm triệu đô.
Đối diện với số tiền thưởng khổng lồ, sức mê hoặc của tiền bạc! Tin này vừa phát ra, các sát thủ rảnh rỗi trên thế giới lần lượt vùng lên! Truy đuổi “Thiên Thần Địa Ngục” làm mưa làm gió ở Châu Mỹ phải chạy khắp thế giới.
Lần đó Đông Phương Hạ tốn hơn chục tỷ đô đã diệt được bảy mươi phần trăm thành viên của “Thiên Thần Địa Ngục”! Sau khi tìm được tổng bộ của họ, Đông Phương Hạ đích thân dẫn sư muội, Tây Môn Kiếm, bốn chị em Dạ Ảnh, còn cả mấy nhân vật lợi hại đến nay vẫn chưa xuất hiện, đến tổng bộ của “Thiên Thần Địa Ngục”!
Lúc đó, Đông Phương Hạ yêu một cô gái, tình cảm của hai người phát triển rất nhanh! Ân ân ái ái, đã nói mãi mãi ở bên nhau.
Nhưng điều khiến Đông Phương Hạ không ngờ là, cô gái đó là nhân vật số hai của “Thiên Thần Địa Ngục”!
Cuộc chiến ở tổng bộ “Thiên Thần Địa Ngục”, mấy người Đông Phương Hạ vì sự phản bội của cô gái đó, đã nói toàn bộ kế hoạch đã chuẩn bị sẵn của họ cho ông chủ của “Thiên Thần Địa Ngục”, dẫn đến họ bị tổn thất nặng nề! Tàn sát vô tình, Đông Phương Hạ lập tức thay đổi kế hoạch, cuối cùng diệt “Thiên Thần Địa Ngục”, nhưng lòng của anh, lại chịu tổn thương.
Đông Phương Hạ còn có một sư muội, năm nay mới mười sáu tuổi! Biệt hiệu “Huyết Yêu”, thân thủ của cô bé còn hơn Đông Phương Hạ! Với sư muội của mình, Đông Phương Hạ cũng không biết lai lịch của cô bé, khi anh vào nhà họ Bek, sư muội đã theo học võ bên cạnh ông lão đó rồi! Mấy năm nay nếu không phải Đông Phương Hạ vẫn luôn bận việc của nhà họ Bek, yên tâm học võ bên cạnh ông lão, thì thân thủ tuyệt đối sẽ mạnh hơn hiện tại.
Chuyện của Thư Lăng Vy, khiến Đông Phương Hạ nhớ đến chuyện bốn năm trước, cũng gợi lên hồi ức của anh! Nhưng, sự việc cũng đã qua rồi, Đông Phương Hạ cũng sẽ không buồn như năm đó! Cũng tuyệt đối sẽ không để lịch sử lặp lại, trượt xuống hố một lần là đủ rồi!
Tây Môn Kiếm hiểu quá trình sự việc, ngửi thấy hơi thở của Đông Phương Hạ, mới quan tâm hỏi.
Câu hỏi của Tây Môn Kiếm, khiến Đông Phương Hạ giật mình! Bất giác, anh mới phản ứng lại, mình suy nghĩ quá nhập tâm rồi!
Đông Phương Hạ ngẩng đầu nhìn khuôn mặt trắng ngần, khi nhìn thấy vẻ mặt lo lắng của Tây Môn Kiếm, Đông Phương Hạ do dự một lúc, lắc đầu: “Không có gì.
Tây Môn, tối qua Bạch Vỹ không về phải không!”
“Không về, anh ta ở Bạch Hổ Đường uống rượu cùng anh em của anh ta! Có gọi điện cho tôi”.
Nếu Đông Phương Hạ đã không muốn nói, Tây Môn Kiếm cũng không nhắc lại.
Đông Phương Hạ gật đầu: “Chốc nữa chúng ta đến Bạch Hổ Đường chơi”.
“Được”.
Tây Môn Kiếm nghe thấy anh muốn đi xuống chiến đường phía dưới, đương nhiên sẽ không nghĩ Huyết Lang đến chỉ để chơi, trong nhận thức của anh ta, Huyết Lang không có lúc nào được chơi, mỗi lần ra ngoài, miệng thì nói là chơi, nhưng thực tế, mỗi lần đều có chuyện xảy ra, huống hồ hai ngày nay, ba bang phái lớn của Yên Kinh sắp khai chiến.
Còn nữa, những nơi mà Huyết Lang đặt chân đến, phải là mưa máu gió tanh! Lần đó không phải vậy sao! Đến Yên Kinh hơn một tháng, những nơi Huyết Lang đến, mỗi lần đều kết thúc bằng máu tươi! Ở đại học Yên Kinh cũng vậy, Khương Hàm Hy là ví dụ tốt nhất.
Nói ra cũng khiến Đông Phương Hạ thấy kỳ lạ! Không phải Lục Phong nói thực lực nhà Khương Hàm Hy rất mạnh, đều là người thiên vị, bảo vệ người nhà sao! Sao mình phế bỏ Khương Hàm Hy, mà nhà họ Khương không có động tĩnh gì! Nghĩ lại Đông Phương Hạ cũng cảm thấy đáng nghi, lẽ nào nhà họ Khương cam tâm nhịn cục tức này! Nhưng, nói đi cũng phải nói lại, nhà họ Khương có thực lực ở phía Nam, ở phía Bắc không có gì, huống hồ nói thế nào mình cũng là người của nhà họ Đông Phương, nhà họ chắc không dám gây rắc rối cho mình.
Nhưng nếu mình đến phía Nam thì sao! Đông Phương Hạ tuyệt đối sẽ không nghi ngờ nhà họ Khương sẽ giết mình! Xưa có câu, phép vua thua lệ làng! Anh có mạnh đi nữa, đến địa bàn của người ta, cũng không thể không cúi đầu! Nhưng Đông Phương Hạ sẽ cúi đầu sao?
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...