Tần Nhĩ không chút do dự ký tên bằng chữ viết tay ngay trên màn hình điện thoại.
“Không xem kỹ nội dung à? Không sợ tôi lừa cậu sao?” Hồng Hồ Tử rít một hơi thuốc, mỉm cười đầy ẩn ý.
Tần Nhĩ thành thật đáp: “Tôi đã xem xong rồi.”
“Ồ, nhanh vậy sao?” Hồng Hồ Tử nhướng mày, cuối cùng cũng có chút hứng thú với Tần Nhĩ.
Lần đầu gặp chàng trai, thật ra ông không hài lòng cho lắm.
Không phải vì chàng trai mới ra trường, cũng không phải vì thành tích tốt nghiệp tổng hợp của cậu không phải xuất sắc nhất, càng không phải vì đặc điểm ngoại hình của cậu quá nổi bật.
Trên thực tế, ngoại hình của chàng trai ở thành phố Khai Minh nơi người hiện đại và người cổ đại lẫn lộn như thế này lại rất phù hợp, rất không dễ gây chú ý.
Người cổ đại do cơ thể và khuôn mặt bị biến dị nên có đủ loại hình dạng kỳ quái.
Các cơ quan trên cơ thể chàng trai tuy không có biến dị rõ ràng, nhưng hình dạng khuôn mặt của cậu rất dễ khiến người ta liên tưởng đến việc liệu cậu có phải là người biến dị thuộc lớp vượn có thể biến hình hoàn toàn hay không.
Còn người hiện đại khi nhìn chàng trai, bởi vì cậu không có bộ phận biến dị rõ ràng nên cũng sẽ coi cậu là người một nhà.
Sở dĩ Hồng Hồ Tử không hài lòng với chàng trai là bởi vì cậu hoàn toàn không có kinh nghiệm làm tình báo, hồ sơ trước đó của cậu đều là thực tập trong quân đội.
Mà hiện tại nơi này của ông đang cần nhất là những nhân viên tình báo lão luyện có kinh nghiệm dày dặn, chứ không phải là một kẻ gà mờ đến để ấp trứng.
Cho dù cậu thanh niên này có vẻ lanh lợi, nhưng những kẻ quá toan tính thì ông cũng không muốn nhận, loại người này rất nguy hiểm.
Có lẽ cấp trên cử cậu thanh niên này đến là bởi vì cậu có năng lực đặc biệt nào đó?
Ví dụ như tốc độ đọc nhanh, trí nhớ siêu phàm chẳng hạn?
“Hai phần này cậu cũng xem hết đi, xem xong thấy không có vấn đề gì thì ký tên.
Nếu có vấn đề gì thì hỏi tôi nhưng mà chưa chắc tôi đã trả lời.” Hồng Hồ Tử chuyển tiếp thêm hai phần tài liệu khác có tổng cộng bảy, tám chục trang.
Còn Hồng Hồ Tử thì nhân lúc chàng trai đang xem tài liệu, lại lấy hồ sơ của cậu ra, lần nữa xem kỹ từ đầu đến cuối.
Bản hồ sơ này ông đã sớm thuộc nằm lòng, thậm chí có thể còn rõ ràng hơn cả chàng trai về năng lực, khuyết điểm và tính cách của cậu.
Theo như trong hồ sơ, chàng trai là một người hiện đại điển hình, sinh sản tự nhiên, tinh thần lực ổn định bẩm sinh, ngoại hình không biến dị, mười tuổi đã thức tỉnh dị năng hệ Âm, đáng tiếc cấp bậc dị năng ban đầu chỉ có cấp E.
Mười hai tuổi được tuyển chọn vào học lớp đặc biệt của trường quân đội dành cho thiếu niên.
Cậu trải qua sáu năm học tập bài bản, năm nay tốt nghiệp với thành tích loại khá, được cấp trên điều đến hỗ trợ công tác thu thập tình báo của ông.
Ngón tay Hồng Hồ Tử lướt trên mục phân tích tính cách của chàng trai.
Ưu điểm của cậu là lạc quan, phóng khoáng, tin tưởng rằng “trời không tuyệt đường người”.
Khả năng sinh tồn mạnh mẽ, có trách nhiệm, có thể hoàn thành tốt nhiệm vụ được giao.
Khuyết điểm cũng rất rõ ràng, thiếu chí tiến thủ, làm việc không chủ động, trong xương cốt toát ra vẻ an nhàn, tự tại, không muốn phấn đấu.
Cũng may là tính cách không mạnh mẽ, biết nghe lời, sẵn sàng phục tùng mệnh lệnh, chỉ cần không dùng chính sách áp bức, mọi chuyện đều dễ nói chuyện.
Hồng Hồ Tử cau mày, tính cách được ghi trong hồ sơ có chút khác biệt so với người thật mà ông nhìn thấy.
Chỉ cần nhìn khuôn mặt khỉ ranh mãnh của chàng trai, thật sự không giống người lạc quan, phóng khoáng, an phận thủ thường cho lắm.
Ngoài ra, chàng trai còn có một vấn đề không lớn cũng không nhỏ, đó là cậu không những háu ăn mà còn không thể chịu được đói.
Nghe nói nếu đói quá sẽ nổi khùng, coi tất cả sinh vật xung quanh là kẻ cướp thức ăn.
Hồng Hồ Tử lại xem mục giới thiệu kỹ năng cá nhân và năng lực đặc biệt của chàng trai.
Trong đó không hề nhấn mạnh việc cậu có khả năng đọc nhanh nhớ lâu, chỉ ghi rõ ràng chàng trai là dị năng giả hệ m, cấp bậc hiện tại là cấp D+.
Cấp bậc dị năng có thể từ cấp E ban đầu nhảy vọt lên cấp D+, chứng tỏ chàng trai hẳn là rất nỗ lực trong thời gian học ở trường, chỉ là tiềm lực không tốt lắm.
Bởi vì cấp bậc dị năng cá nhân rất khó nâng cao, có người ban đầu là cấp bậc gì thì đến già vẫn là cấp bậc đó.
Những người có thể nâng cao, đại đa số đều là trong giai đoạn thanh thiếu niên.
Nói cách khác, về sau nếu chàng trai không có cơ duyên đặc biệt, cấp bậc dị năng cao nhất của cậu có thể chỉ dừng lại ở cấp D+.
Ngoài ra, trong hồ sơ còn ghi rõ chàng trai có kiến thức tương đối phong phú về dị thú, dị thực, các môn học liên quan đều đạt điểm A+.
Hơn nữa, năng lực chiến đấu đơn lẻ được đánh giá là cấp C.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...