- Alo, xin chào!
Dương Thiên Lôi tiếp nhận điện thoại, mở miệng nói.
- Là Thiên Lôi sao? Bác là mẹ của Hiểu Phân! Nha đầu này nghịch ngợm, ngay cả điện thoại của bác cũng không tiếp!
- A… ha ha, bá mẫu, cậu ấy ở đây, để cháu gọi cậu ấy!
- Chờ một chút, trước tiên bá mẫu nói với cháu trước. Thiên Lôi, cháu cảm thấy nha đầu Hiểu Phân kia thế nào?
Để Dương Thiên Lôi khẽ nhíu mày chính là, mẫu thân của Tống Hiểu Phân dĩ nhiên phát ra một câu hỏi bất thình lình như vậy, chẳng lẽ có ý tứ đối với chính mình? Đây ngược lại không phải là Dương Thiên Lôi tự kỷ, mà là lần trước mẫu thân Tống Hiểu Phân đã từng nói giỡn bảo Tống Hiểu Phân cõng hắn trở về, lúc đó đã cảm thấy có điểm ám muội.
- Có thể cháu không biết, kỳ thực Hiểu Phân nhà bá mẫu có một loại bệnh lạ từ nhỏ. Trước mười hai tuổi căn bản không hề có một ngày lành, sau này trị được. Mặt ngoài nhìn qua không thành vấn đề, nhưng tích cách của nó ngoại trừ bá mẫu và cha của nó, còn có Trần bá chữa tốt cho nó ra, không hề tiếp cận thân quen với bất cứ người nào, bao gồm cả bên phía Tống gia… Ngày mai là đại thọ bảy mươi của gia gia nó, nhưng bá mẫu và cha nó nói thế nào nó cũng không chịu nghe, nói là đã hẹn ước với cháu và Tiểu Tuyết đi chơi, nhưng đại thọ bảy mươi của lão nhân gia có thể sửa được sao? Vì vậy bá mẫu muốn mời cháu và Tiểu Tuyết cùng đến với Hiểu Phân. Cháu xem có được hay không?
Mẫu thân Tống Hiểu Phân nói tiếp.
- Bá mẫu, chúng cháu đi có lẽ không thích hợp!
Dương Thiên Lôi nhíu mày nói.
- Hợp, hợp, các cháu coi như đi chơi là được rồi, còn có một vài ngôi sao tới biểu diễn, các cháu đói ăn cơm, chán xem biểu diễn, xong có thể cùng nhau trở về. Ngày mai ba giờ bá mẫu sẽ tới đón các cháu, coi như cháu giúp bá mẫu đi!
- Được rồi, vậy bác nói với Hiểu Phân đi.
- Cảm ơn cháu!
Đối mặt với lão mama đường cong cứu quốc, Tống Hiểu Phân chỉ đành phải khuất phục. Bất quá nàng vừa mới trải qua một cơn lốc thật sâu, trong lòng không có bất cứ không hài lòng nào. Nguyên nhân nàng không muốn tham gia vào đại thọ một là nàng không có bao nhiêu tình cảm với gia gia nàng, hai nàng nàng chịu không nổi sắc mặt của các đệ tử Tống gia khác. Hiện tại có Lý Tuyết và Dương Thiên Lôi làm bạn, sẽ không buồn chán như vậy nữa.
Buổi tối, bởi vì nguyên nhân phát sinh sự kiện kia, Dương Thiên Lôi không có ý tứ trực tiếp ngăn cản Tống Hiểu Phân ngủ trong gian nhà sát vách, nhưng rất uyển chuyển nhìn Tống Hiểu Phân, nói phải ngủ rồi, coi như nhắc nhở một chút. Thế nhưng nha đầu này căn bản không hề phản ứng, trực tiếp kéo Lý Tuyết vào trong phòng, đổi thành người bình thường, dù sao cũng muốn nhìn gian phòng của chính mình đã được bố trí tốt.
Không tới ba giờ chiều ngày hôm sau, một chiếc Cadillac dài chạy tới tiểu khu Lam Phong quốc tế đón ba người Dương Thiên Lôi.
Một canh giờ sau, Cadillac tiến vào trong trang viên Tống thị vô cùng rộng lớn.
Trang viên Tống thị, diện tích mấy trăm mẫu. Phong cách cổ kính, cảnh sắc tuyệt đẹp, giống như đào nguyên thế ngoại, nhưng vẫn không hề mất đi vẻ hiện đại xa hoa, so với khách sạn năm sao siêu cấp còn xa hoa hơn rất nhiều. Bình thường chỉ có những thành viên chính của Tống gia, một ít khách mời tôn quý và thành viên quan trọng của chính phủ mới có tư cách vào ở.
Mà gia gia của Tống Hiểu Phân hiện tại chính là ngôi sao sáng của giới đổ cổ châu báu, Tống Khiêm, đại thọ bảy mươi cử hành tại nơi này.
Lúc chiếc Cadillac tiến vào trang viên, trong bãi đỗ đã sớm có rất nhiều chiếc xe nhãn mác khác nhau. Cho dù là chiếc Cadillac ba người đang ngồi căn bản không tính là cái gì, bất quá chiếc Cadillac không hề dừng lại tại chỗ đỗ xe tân khách, mà trực tiếp tiến vào trong nôi bộ trang viên, dừng lại trong một tiểu viện.
Tiểu viện này chính là nơi ở cố định của phụ mẫu Tống Hiểu Phân tại trang viên Tống thị.
- Tiểu Tuyết, Thiên Lôi. Di, Thiên Lôi, một tháng không thấy, hình như cháu thay đổi rất nhiều nha?
Tại thời điểm ba người xuống xe, mẫu thân của Tống Hiểu Phân rất thân thiết hô lên. Lúc này mẫu thân Tống Hiểu Phân mặc bộ trang phục dạ hội cao quý, thoạt nhìn rất phúc hậu, trang trọng. Toàn thân hình như trẻ hơn vài tuổi, chỉ liếc mắt nhìn qua Dương Thiên Lôi đã có chút kinh ngạc nói.
Nếu như không phải Tống Hiểu Phân và Lý Tuyết cùng nhau nói, ngay cả bọn họ cũng hầu như không nhận thức được người thiếu niên đẹp trai, thoạt nhìn có một tia lãnh khốc này là Dương thiên Lôi. Hắn lúc này, toàn thân đều tản mát ra một cỗ khí thế khiến mâu thân Tống Hiểu Phân có điểm kinh hãi và kinh ngạc. Truyện Sắc Hiệp
Lý Tuyết và Tống Hiểu Phân cũng có chút kinh ngạc liếc mắt nhìn Dương Thiên Lôi, vì sao người này giống như đột nhiên biến thành người khác.
- Chào bá mẫu!
- Chỉ bất quá thay đổi quần áo, tóc dài hơn một chút mà thôi!
Dương Thiên Lôi mỉm cười nói, trên thực tế dung mạo của hắn cũng không có bao nhiêu biến hóa. Chỉ bất quá hắn phóng xuất ra một ít khí tức mà thôi.
Ngày hôm nay, thọ yến của gia gia Tống Hiểu Phân, trăm phần năm gặp phải Tống Hiểu Nam. Bản thân Dương Thiên Lôi không quan tâm lắm, thế nhưng hôm nay hắn đi cùng với Lý Tuyết và Tống Hiểu Phân, hơn nữa rất có thể sẽ gặp Lý Hàn Mai. Dù sao chuyện Lý Hàn Mai là vị hôn thê của Tống Hiểu Nam là sự thực.
Nếu như Tống Hiểu Nam còn không biết tốt xấu, Dương Thiên Lôi không ngại giáo huấn hắn một chút, để hắn triệt để sợ hãi chính mình.
- Thực đẹp trai! Tốt tốt, nha đầu, nhanh. Mẹ đã chuẩn bị lễ phục cho mấy đứa, ba đứa nhanh nhanh thử xem, được rồi, chúng ta đi.
- Mặc lễ phục gì? Không cần, ba người bọn họ cùng nhau, con và Tuyết tỷ, Thiên Lôi giống nhau, mặc kệ mọi chuyện! Chúng con chỉ tới chơi đùa một chút. Con sẽ không giao tiếp với mọi người.
- Nha đầu con, mẹ biết con không thích những người này, cũng không bắt con phải xã giao, thế nhưng hôm nay là đại thọ gia gia của con. Mọi người được mời đều mặc lễ phục, dù sao con cũng không thể tách riêng được! Chung quy chúng ta cũng không thể quá tùy ý, người khác sẽ nói ra nói vào. Ngoan nào, không muốn để bệnh tim của mẹ tái phát, nghe lời mẹ! Tiểu Tuyết, Thiên Lôi…
- Đến, hai đứa nghe lời bá mẫu một chút. Đều thay lễ phục vào!
Mẫu thân Tống Hiểu Phân nói xong liền kéo theo Dương Thiên Lôi và Lý Tuyết và trong phòng.
Lý Tuyết nhiều ít có điểm câu nệ, nhưng Dương Thiên Lôi hoàn toàn tự nhiên như thường.
- Thiên Lôi, chính cháu vào trong thử xem! Thấy thích hợp là được rồi! Bá mẫu giúp hai đứa nhìn một chút!
Mẫu thân Tống Hiểu Phân nói, nói xong để Dương Thiên Lôi tiến vào trong một gian phòng, sau đó kéo Lý Tuyết và Tống Hiểu Phân đang rất không tình nguyện tiến vào một phòng khác.
Ăn mặc của nam sĩ trong tiệc tối hầu như là chủ đề vĩnh hằng bất biến. Truyền thống, bảo thủ, tinh xảo, nếu không phải thân phận bối cảnh cần lễ phục chức nghiệp đặc thù, theo tình hình chung đều lấy màu đen và trắng là chính. Lễ phục dạ hội tiêu chuẩn, thắt lưng tơ lụa, cộng thêm một chiếc quần lễ phục, tất màu đen, kiểu dáng giày da riêng biệt, hầu như được coi là yêu cầu ăn mặc cơ bản nhất.
Mẫu thân Tống Hiểu Phân đã đặc biệt chuẩn bị cho Dương Thiên Lôi mấy số đo khác nhau, mỗi một số đo đều có ba bộ khác nhau, tuy rằng không có bất cứ logo nào, thế nhưng nhìn kiểu dáng và chất lượng bên ngoài đã biết được giá trị xa xỉ, tuyệt đối tốt hơn rất nhiều so với hàng hiệu thông thường.
Dương Thiên Lôi tùy ý cầm lấy một bộ y phục, nhìn chính mình trong gương, thậm chí ngay cả Dương Thiên Lôi cũng phải sợ hãi than thở. Quá đẹp trai, quá khốc rồi, người đẹp nhờ ăn mặc quả nhiên không sai.
Đúng lúc này, điện thoại trong túi của Dương Thiên Lôi vang lên, là đường truyền đặc thù.
- Chuyện gì?
- Chấp hành nhiệm vụ…
- Chấp hành nhiệm vụ? Tôi không tiếp nhận nhiệm vụ mà!
- Nhiệm vụ trước đó là nhiệm vụ liên hoàn… Di? Cậu đang ở nơi nào?
Lý Hàn Mai kết nối điện thoại, rất nhanh đã tập trung được vị trí của Dương Thiên Lôi, nhất thời nhíu mày hỏi.
- Trang viên Tống thị!
- Cậu tới tham gia họ yến của Tống lão?
- Đúng!
- Chi tiết thân phận và nhiệm vụ của cậu sẽ được gửi tới ngay. Người của cậu, phân nửa là của tôi. Một lúc nữa thấy!
Lý Hàn Mai không để Dương Thiên Lôi có cơ hội cự tuyệt, trực tiếp cắt điện thoại. Chỉ một phút sau, tin tức nhanh chóng truyền tới điện thoại của Dương Thiên Lôi.
Sau khi Dương Thiên Lôi nhìn thấy nội dung tin tức, vẻ mặt cười khổ. Cái gì thế, một cô nhi như hắn, dĩ nhiên trở thành tứ công tử thất tán nhiều năm của trùm Hoa kiều Dương Quang.
Dương Quang, tuy là Hoa kiều, nhưng trên khắp thế giới có thế lực tương đối lớn. Về mặt bạch đạo là trùm thương nghiệp, nhưng quan trọng nhất là năng lượng mặt hắc đạo của hắn. Chỉ có nhân sĩ trong vòng mới hiểu rõ được sự kinh khủng của hăn.
Lúc nhìn thấy tin tức này, Dương Thiên Lôi đã hiểu rõ ý đồ của Lý Hàn Mai. Hiển nhiên nàng đang suy nghĩ cho bản thân nàng và hắn. Bởi vì thân phận mới của Dương Thiên Lôi tuyệt đối khiến Tống Hiểu Nam không dám có hành động thiếu suy nghĩ. Đồng thời, lấy thân phận này trở thành người theo đuổi của Lý Hàn Mai, lập tức có thể thành công bước lên địa vị cạnh tranh với Tống Hiểu Nam, thân phận vị hôn thê trở thành vô giá trị. Hơn nữa tối hôm qua vô thanh vô tức chết đi hơn hai mươi người, tin tưởng Tống Hiểu Nam đã thu được tin tức, hẳn là đã hiểu được năng lượng của Dương Thiên Lôi to lớn tới mức nào.
Nội dung của nhiệm vụ còn lại là không thể bại lộ thân phận chân chính của Lý Hàn Mai.
Ra khỏi phòng, đợi hơn mười phút sau, cuối cùng Tống Hiểu Phân, Lý Tuyết cùng với mẫu thân Tống Hiểu Phân cũng đi ra.
- Thiên Lôi… Ai nha…
Mẫu thân Tống Hiểu Phân vốn đang định hỏi Dương Thiên Lôi xem lễ phục của Lý Tuyết và Tống Hiểu Phân như thế nào, nhưng khi nhìn thấy Dương Thiên Lôi, lần thứ hai mở to hai mắt nhìn. Nhất thời chạy tới bên cạnh Dương Thiên Lôi, trong nhãn thần tràn ngập vẻ tán thưởng, mà Lý Tuyết và Tống Hiểu Phân đều trừng mắt nhìn Dương Thiên Lôi liên tục.
Cũng giống như vậy, Dương Thiên Lôi mở to mắt nhìn Lý Tuyết và Tống Hiểu Phân.
Lý Tuyết mặc bộ lễ phục dạ hội màu trắng, phối với vẻ ôn nhu, thanh thuân và khuôn mặt mang theo một tia e lệ của nàng, có vẻ đạm nhiên xuất trần, tản mát một cỗ khí tức nói không nên lời. Mà Tống Hiểu Phân thì mặc bộ lễ phục màu phấn hồng, khiến sức sống của nàng được bày ra vô cùng nhuần nhuyễn, hai người đứng cùng một chỗ, tuyệt đối là tồn tại khiến tròng mắt nam nhân phải rơi xuống.
- Đẹp trai, xinh gái… Hì hì.. Đến, đến, đứng cùng nhau cho bá mẫu nhìn…
Mẫu thân Tống Hiểu Phân cười tới toe toét, nhất là ánh mắt so sánh nhìn hai người Dương Thiên Lôi và Tống Hiểu Phân, càng ẩn chứa một tia ý tứ hàm súc không nói nên lời.
- Không được, mẹ! Chúng ta không thể mặc những thứ này.
- Lại sao nữa? Đẹp như vậy, sao lại không mặc?
- Chính là bởi vì quá đẹp, con và Tuyết tỷ giống như tiên nữ, hắn coi như rất tuấn tú, cả ba vô cùng chói mắt nha. Chúng ta không muốn dẫn tới sự chú ý của người khác…
Tống Hiểu Phân không chút khiêm tốn nói.
- Cứ như vậy!
Để Tống Hiểu Phân nghĩ không ra chính là, Dương Thiên Lôi lại đột nhiên nói:
- Có tôi và Tuyết tỷ ở đây, sợ cái gì? Bá mẫu, hay là người đi trước? Chúng cháu còn có một bằng hữu, để chúng cháu chờ nàng một chút, đến lúc đó bọn cháu sẽ cùng nhau đi vào!
- Bằng hữu?
Mẫu thân Tống Hiểu Phân rõ ràng sửng sốt.
Tống Hiểu Phân và Lý Tuyết cũng ngẩn người, bất quá Tống Hiểu Phân lập tức nói:
- Đúng vậy, mẹ. Mẹ đi trước giúp ba ba… Chúng con sẽ không tới muộn đâu.
- Được rồi. Nha đầu. Đây là giúp con chuẩn bị, con có thể trực tiếp giao cho người phụ trách tiếp nhận lễ vật là được rồi. Thiên Lôi, Tiểu Tuyết, các cháu không cần phải quan tâm chuyện này, bá mẫu đi trước.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...