Hiện tại chỉ cần tốc độ năng lượng quán nhập vào trong cơ thể của Mộc Thanh Vũ có thể ngang bằng hoặc có lẽ vượt qua được tốc độ hấp thu năng lượng vũ trụ hình thức ban đầu kia, Mộc Thanh Vũ liền có thể khôi phục được pháp lực và thần niệm.
Tu vi bản thân của Nguyên Thanh Thiên Quan đã là Thiên Tiên cảnh đỉnh phong, hơn nữa có năng lượng thiên địa cuồn cuộn không ngừng trong Linh Đạo Động cung ứng, làm được điểm này không khó, dù sao vũ trụ hình thức ban đầu cũng chỉ là mới sinh ra mười năm, còn đang trong giai đoạn nhỏ yếu vô cùng.
Trong vũ trụ hình thức ban đầu, thời gian hư vô, không có đầu cung, càng không có cực hạn, căn bản không hề có khái niệm thời gian. Thời gian mười năm, đối với Dương Thiên Lôi mà nói cảm giác giống như trải qua hàng tỉ năm dài dằng dặc, Dương Thiên Lôi ngay từ đầu tràn đầy phiền táo, cô tịch, thống khổ, sau khi không thu được bất cứ đáp lại nào của các quang điểm, vô số lần nỗ lực để ý thức của chính mình dừng lại, thế nhưng hắn không thể làm được. Theo như thời gian trôi qua, toàn bộ tinh thần ý niệm dần dần yên tĩnh, cũng để hắn hiểu rõ, muốn thoát khỏi tình cảnh hiện tại, chỉ có thể làm rõ tình trạng của chính mình trước.
Theo thời gian trôi qua, rốt cuộc Dương Thiên Lôi cũng dứt bỏ tất cả, hoàn toàn dung nhập vào trong vũ trụ hình thức ban đầu, vô bi vô hỉ, vô dục vô cầu, tất cả oán hạn tình cừu dần dần bị xua tan, lẳng lặng cảm ngộ quang điểm chậm rãi vận chuyển quanh xung quanh chính mình.
Lúc này, để Dương Thiên Lôi kinh ngạc phát hiện ra, hắn dĩ nhiên cảm thụ được khí tức đại đạo bản nguyên, tuy rẳng rất yếu ớt, thế nhưng theo thời gian trôi qua lại phảng phất như không ngừng mạnh mẽ hơn, càng khiến Dương Thiên Lôi kinh ngạc chính là, hắn nguyên bản chỉ là một cỗ ý niệm yếu ớt nhất, nhưng cỗ ý niệm này lại đang chậm rãi mạnh hơn, quang điểm chậm rãi vận chuyển xoay xung quanh hắn lấy tốc độ cực kỳ thong thả, cuồn cuộn không ngừng cung cấp năng lượng thiên địa tinh thuần nhất cho hắn.
Năng lượng bản nguyên!
Tại lúc Dương Thiên Lôi hoàn toàn luyện hóa vũ trụ chi tâm, nắm giữ năng lượng bản nguyên.
Tuy rằng lúc đó hắn hoàn toàn trong trạng thái căm giận ngút trời, đồng quy vu tận với đại nhân, căn bản không hề phân ra bất cứ tâm thần lĩnh ngộ gì đó, nhưng bản thân xác thực hiểu rõ, xác thực lĩnh ngộ được loại năng lượng bản nguyên này.
Tuy rằng cỗ năng lượng này cực kỳ thong thả dung nhập vào trong ý niệm của hắn, thế nhưng Dương Thiên Lôi lại có thể khẳng định được, theo thời gian trôi qua, ý niệm của hắn sẽ càng lúc càng trở nên cường đại, chờ tới lúc cường đại tới trình độ nhất định, lấy tâm cảnh Chân Tiên cảnh của hắn lúc này, tất nhiên có thể trọng tố thân thể, phục sinh chân chính.
Có lẽ chịu đựng tịch mịch và thống khổ trong thời gian dài, muốn chết cũng không được, hoặc có lẽ là tâm thần đã trầm lặng, ái hận tình thù rời xa, giờ khắc này, sâu trong nội tâm của Dương Thiên Lôi dĩ nhiên sinh ra một cỗ ý chí cầu sinh hàn nhạt.
Theo cỗ ý chí này sinh ra, Dương Thiên Lôi rõ ràng cảm giác được tâm tình của chính mình càng lúc càng trở nên trong sáng, càng khiến hắn thấy kinh hỉ chính là, ba mươi lăm quang điểm quay xung quanh chính mình tựa hồ bởi vì sự thay đổi của hắn mà có chút lay động ngoài quỹ tích ban đầu, theo ba mươi năm quang điểm này thay đổi, toàn bộ quang điểm trong không gian vô cùng vô tận toàn bộ đều trở nên càng thêm sinh động, ngay cả quỹ tích vận chuyển đều xảy ra biến hóa vi diệu… Không biết trải qua bao lâu, Dương Thiên Lôi bỗng nhiên cảm thấy tốc độ vận chuyển của vô số quang điểm khắp không gian bỗng nhiên nhanh hơn vô số lần, năng lượng bản nguyên trong sát na dũng mãnh đề cao dung nhập cũng tăng lên mấy lần.
Tựa hồ mấy vạn năm, không có khái niệm thời gian, thế nhưng Dương Thiên Lôi phảng phất như đã chịu được hàng tỉ năm, tại lúc cảm giác nhanh hơn, tốc độ vận hành của các quang điểm bỗng nhiên một lần nữa đề cao, lúc này đề cao càng thêm kinh khủng, đủ tăng lên mấy trăm nghìn lần, giờ khắc này, năng lượng bản nguyên tinh thuần bàng bạc giống như núi lửa bộc phát hướng về phía Dương Thiên Lôi, tốc độ vận chuyển quang điểm càng đề cao tới tốc độ kinh người.
Dương Thiên Lôi rõ ràng cảm ứng được ý niệm của chính mình lấy tốc độ đề cao vô cùng kinh người, quang điểm hắn ngưng tụ thành trong vũ trụ hình thức ban đầu phảng phất như biến thành một vòng mặt trời chiếu sáng lóa mắt.
Lại phảng phất là mấy trăm vạn năm, thậm chí càng lâu, Dương Thiên Lôi bỗng nhiên cảm thấy hắn đã không phải là một cỗ ý thức đơn thuần, hắn có cảm giác lực lượng.
Đúng vậy, là lực lượng đã lâu không thấy, là thần niệm đã lâu không còn.
Thời gian vẫn trôi nhanh như trước, quang điểm Dương Thiên Lôi thật lớn kia dĩ nhiên không ngừng hiện ra ngưng tụ thành các loại pháp tắc thần thông, cho dù hắn đã không còn thân thể, không có nguyên thần, thậm chí ấn ký nguyên thần cũng không có, thế nhưng hắn lại sở hữu năng lượng thi triển pháp tắc thần thông.
- Sao có khả năng?
Nguyên Thanh Thiên Quân vốn tưởng rằng trong vòng mấy canh giờ, thông qua năng lượng cường đại do chính mình quán nhập vào trong cơ thể, Mộc Thanh Vũ tất nhiên có thể khôi phục tu vi, hoàn toàn phóng ra toàn bộ mọi thứ có liên quan tới Dương Thiên Lôi, khôi phục tự do. Nhưng hắn không nghĩ tới chính là, hắn có tu vi Thiên Tiên cảnh, quán thâu trong thời gian tròn một ngày một đêm, Mộc Thanh Vũ vẫn không hề có một chút dấu hiệu khôi phục, mặc kệ hắn quán thâu năng lượng hay là Mộc Thanh Vũ tu luyện ngưng tụ năng lượng, vẫn như trước từng đoàn từng đoàn lũ lượt biến mất, vũ trụ hình thức ban đầu trong cơ thể Mộc Thanh Vũ phảng phất giống như một cái động không đáy, căn bản không hề tồn tại cực hạn, hắn quán thâu năng lượng càng nhanh thì biến mất cũng càng nhanh.
Điều này khiến Thanh Nguyên Thiên Quân kinh ngạc vô cùng. Phải biết rằng vũ trụ hình thức ban đầu này tuy rằng là vũ trụ niết bàn bất diệt, nhưng bất quá là vừa mới sinh ra trong vòng mười năm mà thôi, so sánh với bản thân nó lại thời kỳ đỉnh phong, hiện tại giống như sinh mệnh vừa mới ngưng tụ hình thành trong bụng mẹ, sao có khả năng sở hữu khẩu vị ăn uống kinh khủng tới như vậy?
Ngay từ đầu Nguyên Thanh Thiên Quân cực kỳ khẳng định, bằng vào tu vi cảnh giới Thiên Tiên cảnh cùng với năng lượng cung ứng cuồn cuộn không ngừng trong Linh Đạo Động, tất nhiên có thể tạm thời khiến nó ăn no, chí ít cũng đạt tới mức cân đối, giúp Mộc Thanh Vũ có thời gian khôi phục. Dù sao mặc dù vũ trụ bất diệt là vũ trụ của Đại La Kim Tiên cảnh, cũng chỉ là sinh mệnh mới trong quá trình niết bàn trọng sinh, tốc độ hấp thu năng lượng tự nhiên có giới hạn.
Thế nhưng hiện tại hắn phát hiện chính mình quá mức đánh giá thấp vũ trụ hình thức ban đầu này rồi.
- Sư phụ… Không được sao?
Nhưng vào lúc này, để Dương Thiên Lôi càng kinh hỉ hơn chính là, hắn phảng phất như đã trải qua hàng tỉ năm, dĩ nhiên tại giờ khắc này, trong ý niệm yếu ớt bỗng nhiên bắt được một thanh âm yếu ớt, thanh âm kia không phải là lời nói chân chính, mà chỉ là ba động thần niệm, thế nhưng trong nháy mắt Dương Thiên Lôi xác định được ba động thân niệm này chính là người hắn gặp được trước khi thiêu đốt chính mình ...- Hạ Quân Trúc.
Trong nháy mắt này, ý niệm của Dương Thiên Lôi sản sinh ba động kịch liệt, không chỉ là hàng tỉ năm a, đó là khái niệm như thế nào? Giờ khắc này, lần thứ hai bắt được thanh âm kia, Dương Thiên Lôi làm sao có thể không kích động? Hầu như trong nháy mắt, ý niệm tinh thuần không gì sánh được của Dương Thiên Lôi cuồn cuộn tuôn ra, đuổi theo hương hướng ba động thần niệm kia.
Trong sát na, nếu như sở hữu thân thể mà nói, Dương Thiên Lôi tất nhiên sẽ ngửa mặt lên trời hưng phấn huýt sáo thật dài.
Cảm ứng được rồi!
Giờ khắc này, hắn dĩ nhiên cảm ức được khí tức thế giới bên ngoài, cảm ứng được khí tức Hạ Quân Trúc.
Hắn nguyên bản phảng phất như đang ở trong hư không, tại giờ khắc này ý niệm bỗng nhiên quên đi khái niệm thời gian, cùng lúc đó, càng đối với không gian xung quanh chính mình chân chính có nhận thức đúng ý nghĩa về "hình". Hắn tinh tường cảm giác được, hắn lúc này đang ở trong một viên cầu hình tròn. Không gian phảng phất giống như vô biên vô hạn kia dĩ nhiên là một viên cầu hình trứng so với củ khoai tây không lớn hơn là bao nhiêu, mà viên cầu hình trứng này lại tồn tại chỉ trong một tia thần niệm.
Tuy rằng tia thần niệm này đối với Dương Thiên Lôi mà nói đã là cấp thấp vô số lần, nhưng trong nháy mắt Dương Thiên Lôi liền khẳng định được, kia chính là thần niệm chính bản thân hắn đã từng phát ra.
Cỗ thần niệm này đang ở nơi nào?
Đang ở chỗ sâu trong đầu Hạ Quân Trúc!
Cùng lúc nhất thời, Dương Thiên Lôi cũng cảm ứng được mãnh liệt vô cùng, Hạ Quân Trúc đang dốc sức hấp thu năng lượng thiên địa xung quanh, thế nhưng tất cả năng lượng nàng hấp thu được căn bản không hề dừng lại, liền bị viên cầu hình trứng của chính mình thôn phệ hoàn toàn.
- Thanh Vũ, đừng nóng vội, sư phụ không nghĩ tới tốc độ hấp thu năng lượng của vũ trụ hình thức ban đầu này lại kinh khủng tới như vậy… Xem ra chỉ dựa vào một mình ta khẳng định không được.
- Ngươi chờ một chút!
Ngay tại thời điểm Dương Thiên Lôi thôi động ý niệm câu thông với Hạ Quân Trúc, một ba động thần niệm hoàn toàn xa lạ khác truyền tới, khiến Dương Thiên Lôi lập tức có hành động, ngược lại ý niệm khẽ động, thầm nghĩ trong lòng:
- Vũ trụ hình thức ban đầu?
- Vũ trụ hình thức ban đầu? Sư phụ, người đang nói Dương Thiên Lôi sao?
Đúng lúc này, Mộc Thanh Vũ hỏi ra vấn đề Dương Thiên Lôi muốn biết. Tuy rằng Mộc Thanh Vũ biết được sư phụ đang cứu nàng, nhưng Nguyên Thanh Thiên Quân cũng không nói cho nàng biết chuyện về bất diệt chi vũ. Vì vậy nghe được lời nói của Nguyên Thanh Thiên Quân mới có điểm không giải thích được hỏi ngược lại.
- Có thể là như vậy. Vũ trụ băng diệt là một vũ trụ rất đặc thù, là bất diệt chi vũ!
Thần niệm của Nguyên Thanh Thiên Quân nói.
- Bất diệt chi vũ là cái gì?
Mộc Thanh Vũ hỏi một lần nữa.
Nguyên Thanh Thiên quân tại thần niệm rất nhanh giảng giải một lần đối với Mộc Thanh Vũ, lúc này đây giảng giảng càng thêm tỉ mỉ, đồng thời nói rõ nguyên nhân vì sao Mộc Thanh Vũ lại rơi vào trạng thái hiện tại.
Giờ khắc này, Mộc Thanh Vũ ngoại trừ kinh ngạc ra còn lâm vào trầm tư. Mà Dương Thiên Lôi cũng nghe được thanh âm đối thoại của hai người, tâm tình quả thực không biết dùng tữ ngữ gì để hình dung được.
Khiếp sợ, kinh hỉ, khiếp sợ vô biên, kinh hỉ vô biên!
Vô luận như thế nào hắn cũng không nghĩ ra được, Tam Thập Tam Thiên lại là tồn tại cường đại mà đặc biệt tới như vậy, càng không nghĩ ra, ngay từ đầu phán đoán của hắn là chính xác, ba mươi lăm quang điểm xoay xung quanh hắn chính là đám người Trương Tử Hàm, Lăng Hi và mẫu thân.
Niết bàn trọng tổ, khi thời khắc đầu tiên vũ trụ hình thức ban đầu niết bà trọng tổ thành công, sinh linh băng diệt bởi vì tất cả pháp tắc thiên đạo của Tam Thập Tam Thiên băng diệt đều sẽ sống lại!
Không chết! Không chỉ là hắn không chết, đám người Trương Tử Hàm, Lăng Hi, mẫu thân, cùng với huynh đệ tỷ muội, bằng hữu đều không hề chết.
Chỉ bất quá, phải lĩnh ngộ năng lượng bản nguyên, chân chính luyện hóa vũ trụ chi tâm của Tam Thập Tam Thiên thì mới có thể trở về trạng thái thanh tỉnh. Mà đám người Lăng Hi, Trương Tử Hàm lúc này chỉ là một đoàn ý niệm tinh thuần, ý niệm không có ý thức.
- Vì vậy, chỉ khi phóng xuất tất cả mọi thứ có liên quan tới hắn ra ngoài, ngươi mới có thể khôi phục bình thường… Được rồi, sư phụ tạm thời đình chỉ quán nhập năng lượng cho ngươi, tìm một ít cao thủ tới đây trợ trận, tất nhiên có thể giúp ngươi khôi phục, yên tâm đi…
Đúng lúc này, Nguyên Thanh Thiên Quân nói một lần nữa.
- Chờ một chút, sư phụ… Nếu như ta thả ra toàn bộ phân thân nguyên thần tại Tam Thập Tam Thiên và thần niệm có liên quan tới Dương Thiên Lôi sẽ ảnh hưởng tới tốc độ lớn của vũ trụ hình thức ban đầu sao?
- Đương nhiên là không. Sau khi ngươi thả ra ngoài, hắn liền thu được viên mãn tự thân, căn bản không cần thông qua ngươi là đã có thể hấp thu được năng lượng thiên địa xung quanh, tự động trưởng thành, hơn nữa trưởng thành rất nhanh!
- A, như vậy thì tốt rồi!
Mộc Thanh Vũ nói.
- Được rồi, ta đi trước…
- Chờ một chút!
Ngay lúc Nguyên Thanh Thiên Quân muốn rút thần niệm rời đi, để hắn khiếp sợ vô cùng chính là, trong tâm thần dĩ nhiên truyền tới một thanh âm. Thanh âm này, Nguyên Thanh Thiên Quân rất xa lạ, nhưng đối với Mộc Thanh Vũ lại quen thuộc vô cùng, xác thực mà nói, là quen thuộc vô cùng đối với Hạ Quân Trúc!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...