Cùng lúc đó, một cổ ý chí vô kiên bất tồi, từ trong Thủy Tổ Kim Thương tản mát ra, dung nhập vào trong ốc của Mạnh Hạ Huy!
- Ha ha ha... Thủy Tổ Kim Thương, do ta sử dụng, trên trời dưới đất, duy ta độc tôn! Tiếu Kiến Nhân, hôm nay ta sẽ mượn ngươi tế thương! Thương Phá Càn Khôn!
Cảm ứng được ảo diệu và chiến ý vô cùng cường đại của Thủy Tổ Kim Thương, Mạnh Hạ Huy hét lớn một tiếng, thương mang sáng chói, mang theo năng lượng hủy thiên diệt địa, công kích cuồng bạo sắc bến đánh về phía Tiếu Kiến Nhân!
- Hừ, không biết trời cao đất rộng!
Khóe miệng của Tiếu Kiến Nhân nổi lên nụ cười lạnh:
- Chỉ bằng ngươi, còn không xứng!
Tiếu Kiến Nhân lạnh lùng lên tiếng, một đạo ma khí kinh thiên, từ trên người của hắn bộc phát ra.
Vào lúc này, rốt cuộc Tiếu Kiến Nhân cũng bộc phát ra thực lực chân chính, không hề che dấu!
Cổ khí thế tà ác phô thiên cái địa này, giống như cuồn cuộn không dứt, phóng lên trời, quán thông thiên địa, giống như một cây cột chống trời, mà thân ảnh của Tiếu Kiến Nhân mở hai tay ra, tà quang cuồn cuộn, nghênh đón thương mang của Mạnh Hạ Huy!
- Lợi hại! Tu luyện giả này còn là Chân Thần Cảnh sao?
Thời điểm tất cả tu luyện giả này nhìn thấy một màn như vậy, đều bị suy nghĩ trong lòng của mình làm khiếp sợ. Dù là Tiếu Kiến Nhân hay Mạnh Hạ Huy, vào lúc này thể hiện thực lực của mình, đã cường đại đến mức không thể tưởng tượng. Trong nhận thức của mọi người, tuyệt đối không phải cao thủ Chân Thần Cảnh Thiên giai đại viên mãn có thể làm được!
Thực lực mạnh mẽ hung hãn như thế, làm cho hai mươi tên cao thủ tuyệt đỉnh của các đại tinh vực khác cũng cảm thấy lạnh mình, vốn những cường giả này, trước kia Cửu Thiên Đại Kiếp Nạn đến, còn nghĩ cách quyết hơn thua với Vô Cực tinh vực, nhưng bây giờ, ý niệm này vào thời điểm tìm ra được Ngũ cường, đã ẩn sâu vào trong nội tâm của mình, chớ đừng nói chi là hiện tại.
Một chiêu, chỉ một chiêu mở màn, thiên địa biến sắc, quần tinh run rẩy, tu luyện giả đứng quan sát trong phạm vi ngàn dặm, dưới áp lực kinh thiên này, hoảng sợ từ trên hư không hạ xuống, mỗi một người đều vận dụng thần thông pháp tắc tiến hành phòng ngự!
Trong hư không, lấy Mạnh Hạ Huy và Tiếu Kiến Nhân làm trung tâm, hình thành một cái không gian, trong vòng ngàn dặm, nhưng nơi không có phong ấn, đang bắt đầu sụp đổ một cách điên cuồng.
Nhà cao tầng, tu luyện giả, núi non sông ngòi... Tất cả mọi thứ, tiếp theo đó là tiếng kêu la thảm thiết của đám tu luyện giả... Một màn khủng bố này, làm khiếp sợ tất cả mọi người!
Tổ trọng tài ở trong phong ấn thì khá tốt, mà tu luyện giả ở ngoài phong ấn, biến thành chim sợ cành cong, dùng tốc độ nhanh nhất bay ra bên ngoài.
- Rầm rầm...
Tiếng nổ mạnh kinh thiên động địa liên miên không dứt, tàn sát bừa bãi, từng đạo thương mang màu vàng đánh vào không gian loạn lưu đen kịt của Tiếu Kiến Nhân, lúc này lại đánh về phía tổ trọng tài.
- Không tốt! Tất cả mọi người nghe lệnh, toàn lực thủ hộ.
Đúng lúc này, tổ trưởng tổ trọng tài Hải Thanh hét lớn một tiếng, dẫn đầu lăng không bay lên, trong chốc lát, hai mươi tên cao thủ tuyệt đỉnh của các đại tinh vực, lập tức tản ra thần niệm và pháp lực bàng bạc khủng bố, bổ sung vào trong phong ấn, mới khó khăn lắm không bị phá vỡ.
- Mời hai vị tiến vào trong không gian loạn lưu tỷ thí!
Hải Thanh cố lấy hết pháp lực, đột nhiên quát to. Thân là tổ trưởng tổ trọng tài, hắn phải giữ gìn phạm vi ngàn dặm không bị hư hao gì, hiện tại chỉ là loạn lưu mà đã khủng bố như thế, nếu bị công kích đánh trúng chính diện không biết sẽ khủng bố như thế nào, chỉ sợ phong ấn mà bọn họ bố trí sẽ tan vỡ, khi đó tổn thất sẽ thảm trọng!
- Còn cần sao?
Khói đen đầy trời, nó chính là vật che chắn tất cả ánh mặt trời trong hư không, bỗng nhiên truyền ra một giọng nói, âm thanh không lớn, nhưng lại ẩn chứa một cố cảm giác bế nghễ thiên hạ.
Khi âm thanh này xuất hiện, một đạo thân ảnh to lớn từ trên không trung rơi xuống, Mạnh Hạ Huy, Mạnh Hạ Huy cường đại hơn lần trước vô số lần, không ngờ lại bị thua!
Không ai có thể hình dung cảm giác lúc này, chỉ có khiếp sợ!
Khiếp sợ sự cường đại của Tiếu Kiến Nhân!
Nhất là hai nhà Long Mạnh cànghoảng sợ mở to mắt, Mạnh Hạ Huy trở thành Long kỵ sĩ chính thức, cộng thêm khống chế Thủy Tổ Kim Thương, vậy mà bại, hơn nữa bại một cách triệt để!
Đây là khái niệm gì?
Dù là Kỷ Trùng Kiền và Dương Thiên Lôi đều hoảng sợ nhìn Tiếu Kiến Nhân đang từ trên không trung hạ xuống.
- Hừ, dám nói đem bổn tông chủ tế thương, nếu không phải là trận đấu, bổn tông chủ sẽ xé nát nguyên thần của ngươi!
Tiếu Kiến Nhân lạnh giọng nói ra.
Mà lúc này, toàn thân Mạnh Hạ Huy đang bị khói đen vây quang, hiển nhiên tổn thương cực kỳ nghiêm trọng, hơn nữa cổ khí tức tà ác này, quấn quanh thể nội của hắn, làm cho hắn lâm vào hôn mê hoàn toàn.
- Ngươi đã làm gì đại ca ta?
Thần niệm của Mạnh Hạ Trảm vừa đụng vào thân thể Mạnh Hạ Huy, đã bị một cổ lực lượng kinh khủng bắn ngược trở lại, lập tức hoảng sợ nhìn về phía Tiếu Kiến Nhân hỏi.
- Yên tâm, chỉ là trận đấu mà thôi, đương nhiên ta sẽ không lấy mạng của hắn, chỉ có điều, nhất định trận đấu kế tiếp, hắn không có hi vọng.
Tiếu Kiến Nhân mỉm cười, trong ánh mắt bắn ra hào quang lóng lánh, nói:
- Dám ở trước mặt bổn tông hung hăng càn quấy, cần phải trả giá thật nhiều...
Vừa nói, ánh mắt của hắn đảo qua diễn võ trường, làm cho nội tâm của mọi người rét lạnh!
Uy hiếp!
Uy hiếp trần trụi!
Vào lúc này, cả diễn võ trường yên tĩnh đến thần kỳ, không người nào dám lên tiếng. Nhưng mà, làm cho tất cả mọi người không thể tưởng được, Dương Thiên Lôi đang ngồi trên ghế tuyển thủ lúc này đứng dậy, râu tóc hắn bạc trắng, mặt hắn mỉm cười, thân hình nhoáng một cái liền xuất hiện trước mặt Mạnh Hạ Trảm đang ôm Mạnh Hạ Huy, nói:
- Ta giúp hắn nhìn xem?
- Ngươi? Mạnh Hạ Trảm kinh ngạc nhìn Dương Thiên Lôi tiên phong đạo cốt, hỏi.
- Khí tức tà ác như thế, nếu không thanh trừ sớm, chỉ sợ chẳng những Mạnh huynh không có trận đấu hi vọng, tánh mạng cũng khó giữ được! Ai, yêu nghiệt tung hoành, đáng thương muôn dân trăm họ trong thiên hạ ah...
Dương Thiên Lôi vuốt ve chòm râu trắng như tuyết, nói.
Nghe Dương Thiên Lôi nói, ánh mắt tất cả mọi người nhịn không được nhìn Tiếu Kiến Nhân, nhưng khóe miệng của Tiếu Kiến Nhân xuất hiện một tia cười lạnh, nhìn Dương Thiên Lôi.
Dù hắn không ngờ, sau khi hắn bày ra thực lực hung hãn như thế, vẫn có người dám khiêu khích hắn. Nhưng mà, hắn không dám nói lời phản kích nào. Bởi vì hắn muốn nhìn Mộc Dịch Đình này có bổn sự gì có thể tranh trừ khí tức trong thể nội của Mạnh Hạ Huy.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...