- Gia gia, là ta!
Dương Thiên Lôi tóc trắng râu bạc trắng mỉm cười, vừa nói, khí tức toàn thân tản mát ra một cổ huyền ảo, hắn khôi phục lại bộ dáng chân chính của mình, khí tức toàn thân cũng bắt đầu cải biến.
Cùng lúc đó, bỗng nhiên mi tâm của hắn tản ra hào quang ngũ sắ quang hoa, Trần Hinh, Trần Thiến, Triệu Nguyên ba người, xuất hiện trước mặt mọi người.
- Phụ thân! Nhị thúc, Triệu đại thúc, Triệu nhị thúc!
Trần Hinh lập tức khom người hành lễ nói.
- Các vị gia gia khỏe!
Trần Thiến và Triệu Nguyên cũng nhanh chóng hành lễ.
Kể cả Trần Phá Thiên, bốn người chỉ thấy hình ảnh của Dương Thiên Lôi mà thôi. Nhất là Trần Phá Địa, Triệu Tự Long, Triệu Tự Vượng chỉ nhìn thấy ảnh của Kỷ gia truy nã Dương Thiên Lôi. Cho nên, Dương Thiên Lôi vì để bốn người yên tâm, liền đem ba người Trần Thiến ra ngoài.
- Tốt... Tốt!
Trần Phá Thiên nhìn phong thái tuấn lãng của Dương Thiên Lôi, mà Trần Thiến lúc này cũng là Thiên giai đỉnh phong chi cảnh, thần sắc kích động nói:
- Thật không nghĩ tới, các ngươi phát triển nhanh như vậy... Đi, chúng ta vào phòng tu luyện nói chuyện.
- Gia gia, hay là vào trong pháp bảo của ta nói đi.
Dương Thiên Lôi mỉm cười nói ra, mi tâm lập tức phát ra hào quang ngũ sắc quang hoa bao phủ đám đông, bọn người Trần Phá Thiên hơi sững sờ một chút, không có phản kháng, trực tiếp bị Dương Thiên Lôi thu nhập vào trong Thanh Tĩnh Lưu Ly Bình!
...
Lúc tiến vào trong Thanh Tĩnh Lưu Ly Bình, thần tình bốn lão giả rất chấn kinh.
Thời không pháp tắc biến thái, đã làm bốn người khiếp sợ đến tột đỉnh, chớ đừng nói chi là, ở trong này, không thua kém không gian tiên cảnh chút nào!
- Trần thúc, Triệu thúc!
Làm cho bốn lão giả cảm thấy ngoài ý muốn, Hạ Tích Trúc lại ở nơi này.
- Trách không được tiểu nha đầu ngươi lại quen thuộc Huyền Thiên phái như vậy, thì ra ngươi đã biết rõ từ sớm a, Dương Thiên Lôi, nói đi, làm sao lại gạt mấy lão gia hỏa chúng ta?
Sau khi khiếp sợ một lúc, Trần Phá Thiên lại nhìn Dương Thiên Lôi hỏi. Tuy lúc này tu vi của Dương Thiên Lôi không thua kém hắn, thậm chí rất cao, nhưng Dương Thiên Lôi vẫn là cháu rể của hắn, cho nên, trong nội tâm của lão nhân này rất không công bằng.
- Chuyện này... Gia gia, không riêng gì gạt các ngươi, trừ Hạ di ra, ta không nói cho bất cứ người nào. Bởi vì ngay từ đầu ta vẫn không nắm chắc, sợ các ngươi lo lắng.
- Tiểu tử ngươi rõ ràng là không xem gia gia là người một nhà mà, muốn dựa vào thực lực của mình trở thành minh chủ, đúng hay không? Như vậy, giống như nói lúc trước, trở thành tồn tại siêu việt Trần gia chúng ta, sau đó làm cho đám lão già như chúng ta khuất phục, sau đó ngoan ngoãn gả Trần Thiến cho ngươi, dù không thể làm lớn, cũng không bôi nhọ danh dự Trần gia...
Trần Phá Thiên trừng mắt nhìn Dương Thiên Lôi nói ra.
- Ách...
Nghe được lời này của Trần Phá Thiên, Dương Thiên Lôi lập tức xấu hổ gãi gãi đầu, hắn không nghĩ tới Trần Phá Thiên lại nói như vậy. Nhưng mà, những lời này giống như khảm vào trong tâm của Dương Thiên Lôi. Mặc dù Dương Thiên Lôi biết mình không nên nói ra những lời này, lúc trước hắn không có nói cho thế lực sau lưng bọn Chu Giác Thuần, chính là vì sợ để lộ tin tức, dù là Triệu gia cũng vậy, nhưng mà Trần gia, dù Trần Hinh và Trần Thiến đã nói qua với hắn, hắn vẫn lựa chọn giấu diếm các nàng, không nói cho Trần Phá Thiên. Lúc ấy trong tiềm thức của hắn chỉ nghĩ là không nói, nhưng cũng không nghĩ vì cái gì lại không nói, mà lúc này Trần Phá Thiên lại nói thẳng ra những thứ trong tiềm thức của hắn. Đọc Truyện Kiếm Hiệp
Trên thực tế đúng là như vậy. Dương Thiên Lôi muốn bằng vào lực lượng của mình, đứng trên đỉnh của Vô Cực tinh vực. Mà không phải dựa vào Trần gia ủng hộ thượng vị. Hôm nay, nếu như không phải Triệu Tự Long thề sống thề chết phải đoạt được vị trí lôi chủ, chỉ sợ Dương Thiên Lôi vẫn không nói cho hai nhà này biết.
- Ngươi tính toán thế nào?
Trần Phá Thiên nhìn bộ dáng xấu hổ của Dương Thiên Lôi, cũng không nói thêm lời nào, trực tiếp đi vào chính đề.
- Còn có thể tính thế nào, liều là được!
Dương Thiên Lôi mỉm cười nói ra, khi thằng này khôi phục bộ dáng vốn có, trừ bỏ đẹp trai ra, trên người của hắn lúc này mang theo một tia tà khí. Đương nhiên, đây không phải là nói hắn tà ác, mà là một loại "Tà" đặc biệt. Tà siêu nhiên, tà không bị trói buộc, giống như tất cả lực lượng trước mặt của hắn chỉ là gà đất chó kiểng, không chịu nổi một kích. Xác thực mà nói, đây là một cổ ngạo khí phát ra từ trong lòng.
- Cũng không phải là liều là được. Hôm nay người và Triệu thúc thúc chiến đấu đã dùng hết mấy thành công lực?
Trần Phá Thiên hỏi.
Nghe được Trần Phá Thiên nói, Dương Thiên Lôi nhìn xem Triệu Tự Long, nói:
- Mười thành a...
- Mười thành! Nếu là mười thành thật sự, chỉ sợ ngươi chỉ có thể chiến thắng Tiếu Thượng!
- Thiên Lôi, nói thật đi, bại bởi ngươi, Triệu thúc không mất mặt. Ngươi càng mạnh, ta càng có mặt mũi! Rốt cuộc là mấy thành?
Đúng lúc này, bỗng nhiên Triệu Tự Long nhìn Dương Thiên Lôi nói ra. Hôm nay chiến đấu với Dương Thiên Lôi, hắn có thể cảm giác được, Dương Thiên Lôi vẫn chưa dùng toàn lực.
- Nếu như ta không đoán sai, hẳn là sáu thành!
Hạ Tích Trúc nhìn Dương Thiên Lôi không có ý định nói, quyết đoán nói ra. Không hề nghi ngờ, Hạ Tích Trúc là người hiểu Dương Thiên Lôi nhất. Hơn nữa, nàng cũng quan sát cả cuộc chiến, đương nhiên cũng đoán được đại khái.
- Sáu thành?
Nghe được lời của Hạ Tích Trúc, sau khi bốn lão già khiếp sợ nhìn Hạ Tích Trúc, lại nhìn về phía Dương Thiên Lôi.
- Không sai biệt lắm... Chính là như vậy.
Dương Thiên Lôi không có ý tứ nói.
Khi được Dương Thiên Lôi khẳng định, bốn người đều hít một hơi lạnh, ánh mắt nhìn về phía Dương Thiên Lôi cũng biến dạng. Sáu thành công lực, chiến thắng Triệu Tự Long là cao thủ tuyệt đỉnh, đây là khái niệm gì?
Thở sâu, bình phục khiếp sợ trong lòng, Trần Phá Thiên hỏi tiếp:
- Trận đấu của Mạnh Hạ Huy, Kỷ Trùng Kiền và Tiếu Kiến Nhân ngươi đã xem qua, nắm chắc được bao nhiêu phần?
- Mạnh Hạ Huy có 100% nắm chắc, hai người khác không biết.
Dương Thiên Lôi khẽ nhíu mày nói ra.
- Cái gì?
Đáp án của Dương Thiên Lôi đã làm cho tất cả mọi người cả kinh. Bởi vì trong lòng của mọi người, thực lực của Mạnh Hạ Huy có thể xếp vào vị trí đệ nhất, tối đa là đệ nhị, bởi vì thực lực của Tiêu Kiến Nhân thể hiện ra quá mạnh mẽ, đó là vẫn chưa thể xác định được hai người ai mạnh ai yếu. Dù sao Tiếu Kiến Nhân chỉ dùng một chiêu đánh bại đối thủ, cho nên không ai nhìn ra sâu cạn của hắn.
- Trên thực tế ta không nhìn thấy thực lực chân chính của Mạnh Hạ Huy, nhưng mà, ta biết, chênh lệch giữa các gia gia và hắn không lớn. Cho nên, kết luận là có thể chiến thắng hắn! Nhưng mà, Kỷ Trùng Kiền vàTiếu Kiến Nhân lại là ngoại lệ!
Dương Thiên Lôi trầm giọng nói ra.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...