- Viễn Sơn huynh, trận pháp cấm chế trong Vạn Hồn Không Gian này tựa hồ được một cổ ý chí dẫn dắt, tùy thời đều có thể chuyển hoán. Thần niệm của ta chỉ cần chạm đến cổ ý chí kia sẽ trong nháy mắt bị phá hủy. Ngươi có biết cổ ý chí kia rốt cuộc là cái gì không? Làm sao mới có thể đem nó phá hủy? Mi tâm của Dương Thiên Lôi lấp lánh ra thất thải quang mang, hỏi.
Lời nói của Dương Thiên Lôi khiến Võ Viễn Sơn trợn trừng mắt, ngây ra một lát, mới nói: - Dương huynh đệ, cổ ý chí kia là cái gì, ta chỉ biết đại khái. Vừa rồi ta đã nói với ngươi, Vạn Hồn Không Gian này là mượn dùng lực lượng truyền thừa của mười tám tầng Võ Hồn Điện mới luyện chế thành công. Cổ ý chí kia tất nhiên là lực lượng truyền thừa! Nhưng làm sao để phá hủy, e là chúng ta căn bản không thể làm được. Lực lượng truyền thừa của mười tám tầng Võ Hồn Điện là ý chí của lão tổ Võ Hồn Điện, là siêu việt ý chí Chân Thần Cảnh! Dương huynh đệ, thần niệm của ngươi có thể chạm đến cổ ý chí kia?
- Ừm. Ngay từ đầu trận pháp ta cơ bản đã muốn tìm hiểu rõ. Nhưng cổ ý chí này ở hạch tâm bích chướng, mỗi lần thần niệm của ta chạm đến nó, tất cả trận pháp trong nháy mắt sẽ gặp cải biến, căn bản không kịp phản ứng sẽ bị xé nát!
- Này... Dương huynh đệ, nếu không ngươi thử luyện hóa một chút? Võ Viễn Sơn khiếp sợ, đồng thời trong óc linh quang chợt lóe, có chút kích động nói rằng.
- Luyện hóa?
- Không sai. Vạn Hồn Không Gian này căn bản là vật vô chủ. Mặc dù người luyện chế nó là Võ Cương, cũng là mượn lực lượng siêu việt Chân Thần Cảnh. Mỗi lần mở ra và sử dụng, đều cần dung nhập lực lượng truyền thừa của mười tám tầng Võ Hồn Điện mời làm được. Hơn nữa theo ta được biết, không có thần niệm của bất kỳ kẻ nào có thể tìm hiểu rõ được trận pháp ẩn chứa bên trong, càng không nói chạm tới ý chí của lão tổ ở hạch tâm bích chướng. Do đó... Võ Viễn Sơn nói rằng.
- Không có chủ nhân! Được, để ta thử xem!
- Chờ một chút! Võ Viễn Sơn bỗng nhiên còn nói thêm.
- Sao vậy?
- Dương huynh đệ, cổ ý chí này là lực lượng truyền thừa của lão tổ Võ Hồn Điện. Nếu muốn luyện hóa thành công, ta nghĩ, nếu ngươi có thể tại thần niệm dung nhập thần thông pháp tắc của Võ Hồn Điện chính tông, tỷ lệ tự nhiên càng cao hơn! Hiện tại tu luyện khẳng định không kịp. Dương huynh đệ, hay ngươi dùng thanh thần kiếm này đi sao! Ngươi chỉ cần đem thần niệm quán nhập trong đó, lại xuất ra, tự nhiên ẩn chứa thần thông pháp tắc của Võ Hồn Điện chính tông! Võ Viễn Sơn nói, trực tiếp lấy ra thần kiếm, hai tay đưa tới trước mặt Dương Thiên Lôi, thần niệm khẽ động, liền đem lạc ấn bên trong xóa bỏ, nói: - trước mặt Dương huynh đệ, ta vốn dĩ phải chết không thể nghi ngờ, ân cứu mạng, không thể báo đáp. Thần kiếm này hi vọng Dương huynh đệ ngươi nhận lấy! Chỉ có ngươi chân chính nắm trong tay thần kiếm, thần niệm của ngươi mới có thể cùng nó hòa hợp làm một thể. Như vậy tỷ lệ luyện hóa Vạn Hồn Không Gian tự nhiên lớn hơn nữa!
- Tốt, vậy ta tạm thời nhận nó, lát nữa cho dù thành công hay thất bại đều trả lại cho ngươi! Dương Thiên Lôi nói rằng.
- Trả lại cho ta cũng vô dụng. Thần khí linh khí phi thường kiệt ngạo. Ta nếu đã từ bỏ nó, không có khả năng lại luyện hóa. Dương huynh đệ chớ nên khách khí, thần kiếm này ở trong tay ngươi mới phát huy ra uy lực lớn hơn nữa, giúp ngươi chính là giúp ta. Bởi vì mục tiêu của ngươi cũng là mạo danh Võ Hồn Điện! Võ Viễn Sơn lắc đầu nói rằng.
- Ách...cái này không tốt cho lắm! Nghe được Võ Viễn Sơn nói. Dương Thiên Lôi có chút xấu hổ nói rằng.
- Cứ nhận lấy đi! Võ Viễn Sơn kiên định đem thần kiếm đặt vào trong tay Dương Thiên Lôi: - Dương huynh đệ, nhanh lên bắt đầu đi. Thời gian của chúng ta không còn nhiều lắm! Nếu như có thể sớm luyện hóa Vạn Hồn Không Gian, cùng lực lượng của chúng ta, mới có thể cùng cao thủ Địa giai kia chống lại, tối thiểu bảo mệnh hẳn là không thành vấn đề!
- Được rồi, vậy ta không khách khí nữa! Dương Thiên Lôi nói xong, đầu ngón tay bỗng nhiên nhỏ ra một giọt máu lên thần kiếm.
Cùng lúc đó, thất thải quang mang ở mi tâm của Dương Thiên Lôi cũng theo máu tươi dung nhập trong thần kiếm.
Theo động tác của Dương Thiên Lôi lại khiến Võ Viễn Sơn khiếp sợ một phen. Thần kiếm khi tiếp xúc với tiên huyết và thần niệm của Dương Thiên Lôi dĩ nhiên phát ra tiếng kiếm ngâm. Thanh âm kia tưa như mang theo một loại hưng phấn và kích động mà Võ Viễn Sơn chưa bao giờ thấy.
Tuy rằng hắn đã nắm trong tay thần kiếm từ lâu, nhưng chưa từng cảm nhận được linh khí của thần kiếm hưng phấn như thế.
Đây có ý nghĩa gì?
Võ Viễn Sơn nhìn không có cảm giác, Dương Thiên Lôi đã đem tâm thần hoàn toàn dung nhập trong thần kiếm, ánh mắt trở nên cực nóng mà lại hưng phấn. Hắn biết quyết định của mình tuyệt đối là chính xác. Cho dù sư phụ biết mình đem thần kiếm tặng cho Dương Thiên Lôi, cũng tuyệt không trách tội hắn.
Phá hủy, Dương Thiên Lôi và bọn họ có cùng một mục tiêu, đó chính là phá hủy giả Võ Hồn Điện. Mà Dương Thiên Lôi bày ra xuất lực lượng và cường đại, đã đến để Võ Viễn Sơn khiếp sợ. Nhất là Dương Thiên Lôi không gian pháp bảo thần kỳ kia.
Võ Viễn Sơn không biết không gian kia còn có ai. Nhưng lại biết, chỉ cần Dương Thiên Lôi nguyện ý, hắn tùy thời đều có thể mang theo một quân đoàn di động! Hơn nữa, trong pháp bảo kia tràn ngập ngũ sắc và Hạo Nhiên Chính Khí, tuyệt không phải người tà ác có thể nắm trong tay!
Điểm này, Võ Viễn Sơn có thể khẳng định. Vạn Hồn Không Gian, tại sao người của Võ Hồn Điện, thậm chí Võ Cương đều không thể luyện hóa? Bởi vì bọn họ hết thảy đều là người tà ác. Mà ý chí của lão tổ Võ Hồn Điện, cũng là Hạo Nhiên Chính Khí! Chỉ bằng điểm ấy, bọn họ liền không có khả năng luyện hóa!
Non nửa canh giờ, thần kiếm trực tiếp hóa thành một đạo lưu quang nhập vào mi tâm của Dương Thiên Lôi!
Đại công cáo thành!
- Viễn Sơn huynh, đây mới là thần thông của Võ Hồn Điện chính tông sao? Dương Thiên Lôi chậm rãi mở mắt, trong hai mắt lấp lánh ra thất thải quang mang dày đặc. Trên đỉnh đầu hắn dĩ nhiên hiện ra một đạo thân ảnh rõ ràng. Thần hồn ngưng tụ thành thân ảnh hỏi Võ Viễn Sơn.
Thấy một màn như vậy, Võ Viễn Sơn thật không biết làm sao hình dung tâm tình của mình.
Võ Hồn Điện chính tông, lấy rèn luyện linh hồn lạc ấn, cường đại thần hồn tự thân. Từ đó ngưng tụ thành các loại thần thông công kích tâm thần. Hắn tu luyện mấy vạn năm, mới có thể đem linh hồn lạc ấn hiện hình, ngưng tụ thành thực chất. Thế nhưng, Dương Thiên Lôi gắt gao đem thần kiếm luyện hóa, liền đem thần thông ẩn chứa trong thần kiếm thi triển ra. Hơn nữa Võ Viễn Sơn thấy rõ, Dương Thiên Lôi tuyệt đối không có mượn lực lượng trong thần kiếm. Mà là lợi dụng linh hồn lạc ấn và thần niệm bản thân, ngưng ra linh hồn thực thể pháp thân!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...