Huyễn Hải khách sạn, trong phòng của Mạnh Phàm Huy, cũng đã tiến hành mật đàm dài đến một canh giờ. Bất quá người nói chuyện chủ yếu lại không phải là Mạnh Phàm Huy, mà là Kẻ đa mưu Khương Nhất Lang!
- ý là mặc kệ hắn?
- Không sai! Mạnh huynh, hiện giờ chúng ta là năm người, mà bọn hắn chỉ có bốn người. Thực lực của tên tiểu tử kia... Nói thật, tuy rằng biểu hiện thường thường, cũng không có chỗ nào đặc biệt cường hãn, nhưng các ngươi ngẫm lại xem, người của chúng ta thua trên tay hắn đã có bao nhiêu? Nhất là trận chiến giữa Vũ huynh và hắn, đủ để chứng minh, người này chẳng những che dấu thực lực, hơn nữa còn phi thường giỏi về tâm kế, dẫn dắt Vũ huynh từng bước một rơi vào cạm bẫy của hắn! Mà mấy ngày nay, thông qua ta quan sát thì càng thấy được hắn... Thâm bất khả trắc!
- Không được! Khương huynh đệ, lần này vô luận cũng không thể nghe ngươi được, nếu ta không tẩm quất hắn một trận, thì sao xả nổi ngụm ác khí này? Huống chi hắn bức Vũ huynh đệ đến mức phải tự bạo nhục thân, chúng ta cứ vậy mà cho qua sao?
Mạnh Phàm Quang tức giận nói
- Câm miệng!
Mạnh Phàm Huy lập tức quát bảo ngưng lại với Mạnh Phàm Quang:
- Khương huynh đệ, ngươi nói!
Mạnh Phàm Quang phiền muộn dị thường, nhưng hắn lớn lên từ nhỏ với đại ca Mạnh Phàm Huy này, hắn không sợ trời, không sợ đất, chỉ sợ người đại ca này, nên chỉ có thể nghẹn tuyệt ngồi một chỗ, sinh hờn dỗi.
- Quân tử báo thù, mười năm không muộn. Sau này tính sổ cũng không muộn! Mạnh huynh đệ, hiện giờ chúng ta phải lấy đại cục làm trọng! Nếu như ta đoán không lầm, tiểu tử kia không chỉ che dấu thực lực với chúng ta, mà ngay cả bọn người Kỷ Tiêu Lam cũng không rõ ràng lắm. Cho nên, cuộc chiến ngày mai, Kỷ Tiêu Lam rất có thể sẽ để hắn khiêu chiến trước tiên. Nếu như hắn thất bại, thì đương nhiên rất tốt, còn nếu thắng, chúng ta liền bỏ mặc! Để cho những tu luyện giả khác khiêu chiến đi, cho dù hắn thắng liên tiếp mười tràng thì thế nào? Dù sao cũng không ảnh hưởng đến so đấu giữa chúng ta và tam đại gia tộc! Chúng ta nhiều nhất chỉ thua một người thôi, còn bốn người, tam đại gia tộc cũng chỉ có bốn người, mà thực lực của Mạnh huynh và Long tiểu tỷ ta tìn rằng giành được thắng lợi, khẳng định không có vấn đề!
- Tốt, quyết định như vậy đi! Hết thảy bố trí của chiến đấu ngày mai, thống nhất do Khương huynh đệ đến an bài! Chúng ta dù là ai cũng đều phải tuân theo, Phàm Quang, đã nghe được chưa?
- Đã nghe
Phàm Quang phiền muộn nói.
...
Ngày thứ hai.
Lúc khu lôi đài vừa mở ra, vô số tu luyện giả đã chen chúc mà vào. Tuyệt đại đa số tu luyện giả đều trực tiếp xông đến tầng thứ 10, lôi đài trung ương!
Hôm nay, chính là quyết đấu đỉnh phong !
Đệ tự của ngũ đại gia tộc, Dương Thiên Lôi ngang trời xuất thế, đã trở thành đối tượng chú ý của tất cả tu luyện giả trong vài ngày ngay, bất quá, chín tầng trước còn may, dù sao đệ tử của ngũ đại gia tộc sẽ không mặt đối mặt khai chiến. Nhưng hôm nay lại khác, bởi vì hôm nay đệ tử của ngũ đại gia tộc sẽ chính diện quyết đấu!
Không hề nghi ngờ, chiến đấu hôm nay, chính là việc trong đại chưa từng có ở tinh cầu Số 1 trong mấy trăm năm nay.
Quyết đấu đỉnh phong chính thức!
Cũng là chiến đâu mà vô số tu luyện giả mong chờ nhất!
Cho nên, khu lôi đài mới mở ra ngắn ngủi vài phút đồng hồ, chung quanh lôi đài trung ương đã chật kín người, hơn nữa theo thời gian trôi qua, nhân số trở nên ngày càng nhiều. Rất nhiều tu luyện giả có nhiệm vụ khiêu chiến tại thân, đều đi đến khu vực trước lôi đài trung ương, bởi vì bọn hắn không muốn bỏ qua trận chiến thiên cổ khó gặp này!
Loại tình hình này, cũng làm cho hơn trăm tên tu luyện giả tấn cấp đến tầng mười tinh thần vô cùng phấn chấn, chiến ý ngang nhiên, bởi vì vô luận thắng thua, chỉ cần bọn hắn chiến đấu hôm nay, tên của bọn hắn sẽ được tất cả tu luyện giả nhớ kĩ. Đây là cơ hồi tuyệt hảo để bọn hắn dương danh lập vạn! Nếu như có thể may mắn hơn chút thì... càng không phải nói nữa!
Rốt cục khi còn cách thời điểm bắt đầu chiến đấu 10' đồng hồ, đệ tử của ngũ đại gia tộc nhao nhao xuất hiện, mà tên Dương Thiên Lôi này, dưới ánh nhìn của vạn chúng, vẫn bị Phong Linh Nhi và Trần Thiến thân mật khoát vai, trên mặt mang theo một tia mỉm cười đắc chí!
Ngay lúc trận đấu bắt đầu, một gã tu luyện giả hổ tộc hôm qua thắng liên tiếp sáu tràng trực tiếp bước lên lôi đài.
Bất quá đệ tử của ngũ đại gia tộc, cũng không cạnh tranh lên đài, mà là cùng đợi, bởi vì ai cũng không muốn lãng phí pháp lực và thần niệm, dù sao có thể tấng cấp đến tầng 10 thì không có ai là kẻ yếu cả. Đệ tử của ngũ đại gia tộc tuy rằng mạnh hơn một bậc, nhưng cũng không có ưu thế tuyệt đối, dù là ai cũng không thể cam đoan sau khi chiến đấu có thể khôi phục lại trạng thái đỉnh phong. Kỷ Tiêu Lam, Mạnh Phàm Huy mặc dù có thực lực như vậy, nhưng bọn hắn tuyệt đối sẽ không giành lên đài trước.
Cho nên, chỉ có thể đợi sau khi có một gã tu luyện giả thắng liên tiếp mười tràng, hai phe phái trong ngũ đại gia tộc đồng thời gặt hái hai gã tuyển thủ, chỉ có vậy mới được xem là bắt đầu công bằng nhất.
Bất quá, đợi đến nửa canh giờ, tên hổ tộc kia lại bi kịch thua ở trận thứ mười, bị một gã tuyển thủ thực lực cường hãn đào thải.
Trận đấu lại lần nữa bắt đầu
Phải đợi đến khi nào đây? Đệ tử Mạnh gia có tính cách nóng nảy, hiển nhiên không đợi được nữa.
- Mạnh huynh, các ngươi chờ một lát, ta thương lương với Kỷ Tiêu Lam chút đã
Khương Nhất Lang nhìn đệ tử của Mạnh gia đã ngo nghoe muốn động, trầm giọng nói ra. Nói xong liền chậm rãi đi về phía bọn người Kỷ Tiêu Lam.
Trông thấy Khương Nhất Lang đi tới, Kỷ Tiêu Lam dĩ nhiên đã suy đoán được tên này muốn làm gì, bởi vì Kỷ Tiêu Lam cũng không muốn chờ đợi như vậy, nếu không thì phải đợi đến khi nào chứ, ai có thể nói rõ?
- Kỷ huynh đệ, chúng ta thương lượng một chuyện được không?
- Nói!
- Chúng ta có thể lên đài khiêu chiến trước một hồi, nhưng trận thứ hai, người của các ngươi phải lập tức khiêu chiến, bắt đầu như vậy, đối với song phương đều tương đối công bình. Chiến đấu sau đó thì tùy ý, sao hả?
- Không có vấn đề.
Kỷ Tiêu Lam nhẹ gật đầu đáp.
Thỏa đàm xong điều kiện, đội ngũ của song phương đều đi đến phụ cận lôi đài.
Chỉ chốc lát sau, sau khi hai tu luyện giả thực lực tương đương, chiến đấu trọn vẹn mười lăm phút, một người ngất đi, một người trọng thương may mắn giành chiến thắng thì Mạnh Phàm Băng nắm chặt cơ hội, đột nhiên xuất kích, cướp được tư cách khiêu chiến. Hơn nữa đơn giản liền đánh bại tên tu luyện giả còn chưa hoàn toàn hồi phục, hao tổn rất nhỏ, có thời không pháp tắc đủ đến khôi phục đến trạng thái đỉnh phong, nghênh đón sự khiêu chiến của đệ tử tam đại gia tộc.
Bắt đầu như vậy, quả thật là tương đối công bằng
Trần Cường dựa theo ước định, dưới sự trợ giúp bởi thân phận tạp của hai người Kỷ Tiêu Lam, Trần Thiến, thành công cướp được tư cách khiêu chiến, bước lên lôi đài!
Ngũ đại gia tộc đối kháng, chính thức bắt đầu!
Đệ tử của ngũ đại gia tộc, cũng nhao nhao khẩn trương lên, ánh mắt sáng ngời nhìn hai người trên lôi đài.
Trần Cường, một trong những đệ tử thiên tài Thần Đạo lục cấp đỉnh phong chi cảnh của Trần gia, bất quá tuổi lớn hơn Trần Thiến rất nhiều. Thực lực có lẽ sàn sàn với Mạnh Phàm Băng, đều là đệ tử yếu nhất tấn cấp đến tầng thứ 10 của song phương.
Theo trọng tài ra lệnh một tiếng, Mạnh Phàm Băng và Trần Cường lập tức hét lớn một tiếng, bắt đầu chiến đấu!
Trong chốc lát, toàn bộ lôi liền tràn ngập pháp lực vô cùng bàng bạc, từng đạo tiếng nổ không ngưng vang lên, ở trước mặt Mạnh Phàm Băng, Trần Cường dáng ngươi tương đối nhỏ vậy mà không chút rơi vào hạ phong, đạo đạo thần thông pháp tắc trải rộng quanh thân, dĩ nhiên lại lựa chọn thiếp thân cận chiến với đối phương!
- Dương công công, ngươi nói bọn hắn ai có thể thắng lợi?
Khi hai người chiến đấu được 5' đồng hồ, vẫn khó phân ra thắng thua, Trần Thiến bỗng nhiên truyền âm nói với Dương Thiên Lôi ở bên cạnh.
- Trần Cường.
Tâm thần của Dương Thiên Lôi đã hoàn toàn sáp nhập vào trong chiến đấu của đối phương, đây là lần đầu tiên chứng kiến Dương Thiên Lôi người Mạnh gia chiến đấu. Hơn nữa hôm nay, hắn tất nhiên phải giao thủ với người Mạnh gia chi nhân, cho nên, mặc dù Trần Thiến lúc này vẫn ôm lấy cánh tay hắn, hiện lộ mối quan hệ của hai người rất rõ ràng, nhưng Dương Thiên Lôi lại không phân tâm cảm thụ sự kiều diễm nơi tay. Bất quá, nghe được lời của Trần Thiến..., Dương Thiên Lôi lại không chút do dự nói ra đáp án, sau khi có chút dừng lại, liền nói tiếp:
- Bất quá, Trần Cường thắng có lẽ cũng rất gian nan, mặc dù thắng nhưng phỏng chừng không cần bọn hắn ra tay, Trần Cường cũng không cách nào thắng tiếp mấy trận sau, giờ người có thể tấn cấp đến tầng thứ mười cũng không có kẻ yếu.
- Sao ngươi biết Trần Cường sẽ thắng?
- Stop! Muốn khảo thi ca sao? Dùng sở trường của mình đánh sở đoản của đối phương, Trần Cường tinh thông phòng ngự, lại dùng Càn Khôn Như ý Quyền đã giảm bớt lực đạo vung đến cực hạn, dung nhập trong thân thể, hàm mà không lộ, xảo chuyển dời, tứ lạng bạt thiên cân, cận thân chiến đấu nhìn như kịch liệt, ngược lại có lợi nhất đối với hắn, hơn nữa vô cùng tiêu hao. Trái lại Manh Phàm Băng, cận thân chiến đấu hẳn cũng thuộc loại mạnh trong đệ tử Mạnh gia, nhưng lại bị Trần Cường chủ động cận thân, khiến nội tâm hắn hưng phấn, đại khai đại hợp, vô luận là tiêu hao thần niệm hay pháp lực đều lớn hơn Trần Cường rất nhiều, nhưng lại không làm ra được tác dụng gì đáng kể. Mà thực lực chỉnh thể của hai người lại tương đương, ngươi nói kết quả sẽ là cái gì? Trừ phi Mạnh Phàm Huy lập tức thi triển ra công kích cường đại nhất, không dây dưa với Trần Cường nữa, nếu không phải thua. Đã xong, đừng quấy rầy ca học tập nữa!
Dương Thiên Lôi nói xong, hai con người lại lóng lánh lên thất thải quang mang, nhìn về phía chiến đấu của hai người!
Trần Thiến có chút có chút kinh ngạc nhìn thoáng qua bên mặt Dương Thiên Lôi, nàng đích thật là muốn khảo nghiệm ánh mắt của Dương Thiên Lôi, nhưng lại không nghĩ đến Dương Thiên Lôi lại nói tỉ mỉ như thế.
10 phút sau, quả nhiên đúng như lời Dương Thiên Lôi nói, Mạnh Phàm Bằng thể hiện không đúng lúc, đã chậm mất rồi, cho dù hắn thi triển ra công kích cường đại nhất, làm Trần Cường bị thương nặng, Nhưng thương thế của hắn quá nặng, dĩ nhiên đã mất đi năng lực tiếp tục chiến đấu!
Mạnh Phàm Hỏa không chút do dự, tuy rằng tu luyện giả tranh đoạt lên đài rất nhiêu, nhưng có sự trợ giúp của Mạnh Phàm Huy và Long Vi Vi, Mạnh Phàm Hỏa đơn giản liền cướp được tư cách khiêu chiến, hơn nữa còn thành công đào thải Trần Cường còn chưa khôi phục hoàn toàn, mặc dù có chỗ tiêu hao, nhưng thời không pháp tắc cũng khiến hắn không sai biệt lắm khôi phục đến trạng thái đỉnh phong.
Bất quá, bọn người Kỷ Tiêu Lam cũng khônglập tức khiêu chiến, mà là đợi qua sáu tràng, chính là khi Mạnh Phàm Hỏa liên tục giành được bảy tràng thắng lợi, nhưng đối mặt với nguyên một đám cao thủ, đã tiêu hao không ít thì Triệu Nguyên mới lên đài, tống cổ hắn xuống!
- Ta lên!
Mạnh Phàm Quang sớm đã không đợi được nữa, hắn vốn tưởng rằng khi khiêu chiến với Mạnh Phàm Hỏa, Dương Thiên Lôi sẽ xuất hiện, thật không nghĩ đến dĩ nhiên là Triệu Nguyên. Cho nên, Mạnh Phàm Quang kết luận sau Triệu Nguyên thì Dương Thiên Lôi tất nhiên sẽ xuất hiện, hơn nữa nhất định sẽ khiêu chiến mình, nếu vậy thì, hắn liền có cơ hội hung hăng giáo huấn tên gia hỏa vô sỉ lừa gạt hắn rồi..
- Tốt!
Khương Nhất Lang gật đầu nói. Hắn nguyên lai cũng cho rằng Dương Thiên Lôi sẽ xuất hiện khi Mạnh Phàm Hỏa và Mạnh Phàm Băng xuất hiện, nhưng không nghĩ đến Kỷ Tiêu Lam cũng không phái Dương Thiên Lôi xuất hiện. Bất quá, bọn người Mạnh Phàm Huy tuy rằng không có có cảm giác gì, nhưng Khương Nhất Lang đã cảm nhận được một tia bất an. Loại sự tình vượt qua suy đoán của hắn này, khiến cho hắn càng khó phán định được thực lực của Dương Thiên Lôi
- Tiểu tử, lát nữa có gan thì lên khiêu chiến lão tử!
Lúc Mạnh Phàm Quang lên đài, ánh mắt lạnh lùng dừng lại trên người Dương Thiên Lôi đang trái ôm phải ấp, nói ra. Phảng phất như không có gì trở ngại, hắn cũng đã chiến thắng được Triệu Nguyên vậy
Mà sự thật đúng là như thế, sự cường đại của Mạnh Phàm Quang, cơ hồ vượt qua sự tưởng tượng của mọi người, Triệu Nguyên mặc dù có hao tổn, nhưng hao tổn cũng không quá nghiêm trọng, dù sao lúc hắn chiến đấu với Mạnh Phàm Hỏa, Mạnh Phàm Hỏa đã chiến liền bảy tràng, tiêu hao rất nghiêm trọng rồi. Nhưng dù vậy, đến khi bại trận, thậm chí ngay cả trọng thương Mạnh Phàm Quang cũng không làm được!
Trông thấy thần sắc giật mình của bọn người Kỷ Tiêu Lam, trên mặt Mạnh Phàm Huy và Long Vi Vi lộ ra một tia mỉm cười đắc ý, tràn ngập tán thưởng nhìn thoáng qua Khương Nhất Lang.
Kẻ đa mưu Khương Nhất Lang, tuyệt đối không phải là hư danh, nếu không Mạnh Phàm Huy cũng sẽ không đối với hắn nói gì nghe nấy. Bời vì lần này lúc mời Khương Nhất Lang đến, trưởng bối trong gia tộc đã hạ mệnh lệnh cho hắn là hết thảy nghe theo an bài của Khương Nhất Lang.
Mà bây giờ, Mạnh Phàm Huy tin tưởng, dưới sự an bài hoàn mỹ của Khương Nhất Lan, việc bọn hắn đạt được thắng lợi cuối cùng, căn bản không có gì phải lo lắng cả.
Bởi vì, mười hai tên đệ tử đến đây, phàm là người thất bại hôm trước, tuy rằng không nhìn ra gì khác thường, nhưng tinh cầu bọn hắn không chế, dưới sự mưu ma chước quỷ của Khương Nhất Lang đều đã tạm thời tập trung lên người của Mạnh Phàm Huy, Long Vi Vi và Mạnh Phàm Quang.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...