Kim Ô Liệt Nhật, có thể coi là rượu mạnh nhất trong thiên hạ, người anh em này lại một hơi một bình, mỗi bình đều uống cạn. Mới tới nơi đã nốc bốn bình.
- Dương huynh đệ, mạo muội hỏi một câu, không biết có nên hay không? Đúng lúc này, Kỷ Tiêu Lam mỉm cười nhìn Dương Thiên Lôi, nhẹ giọng nói. Khí độ, thần tình, cũng không có vẻ kiêu căng của đệ tử đại gia tộc, chỉ mỗi điểm ấy cũng đủ để Dương Thiên Lôi có hảo cảm với đệ tử Kỷ gia.
- Kỷ huynh, có gì thì cứ việc hỏi, ta cũng không quá để ý tiểu tiết đâu. Dương Thiên Lôi nói, tiện tay lại cầm thêm một bình rượu lên, một hơi uống cạn. Kim Chính Thái nhìn thấy thì toàn thân liền run lên, vừa ngưỡng mộ vừa đố kị.
- Dương huynh đệ năm nay đã bao nhiêu tuổi? Trong mắt của Kỷ Tiêu Lam ẩn chứa một tia tinh quang, hỏi với vẻ hỏi với bạch. Mà lúc hắn hỏi ra lời này thì bao gồm cả Kim Chính Thái, ánh mắt đều dồn cả về phía Dương Thiên Lôi. Hiển nhiên là tất cả mọi người đều rất quan âm tới tuổi tác của Dương Thiên Lôi. Dù sao thì người ở đây đều là nhân tài kiệt xuất trẻ tuổi đương thời, hoặc ít hoặc nhiều đều có tâm ganh đua so bì.
- Ba mươi rồi. Dương Thiên Lôi không chút do dự mà khai man tuổi, kì thực tuổi của cái tên này tới bây giờ cũng chỉ là mười chín mà thôi. Tại trước mặt những thiếu niên thiên tài ngạo khí đã ăn vào tận xương thế này, tuy Dương Thiên Lôi cũng không ngại nói ra tuổi thật, miễn cho bị người ta coi thường, nhưng nếu nói hai mươi thì tổng cảm giác không hợp với tuổi thật của mình, hai đời cộng lại, ít nhất cũng hơn ba mươi rồi. Nói ba mươi tuổi cũng không coi là nhiều, tam thập nhi lập, chung quy cũng dễ nghe một chút.
Thế nhưng, để Dương Thiên Lôi không ngờ tới chính là lời này của hắn vừa nói ra thì Kim Chính Thái và Triệu Nguyên đang uống rượu liền trực tiếp phun ra, ánh mắt của mọi người nhìn về phía hắn cũng tràn ngập vẻ khiếp sợ và không dám tin.
Anh hùng không hỏi xuất thân, lời nói vừa rồi của Kim Chính Thái không thể nghi ngờ liền chứng minh Dương Thiên Lôi không phải đệ tử thế gia, đây làm sao có thể khiến bọn họ không khiếp sợ cho được?
Cái tên Dương Thiên Lôi nhà quê này đúng là quê thật, vừa mới bước chân vào tinh không như hắn cũng giống như bà ngoại bước vào đại quan viên vậy, kiến thức thật sự là quá ít. Bởi vì người an hem này thật sự là đã bị sự cường đại của tinh không làm cho chấn kinh rồi, một người bán hàng của người ta cũng là cao thủ Thần đạo, đây là khái niệm gì chứ? Thế nên, theo như hắn nghĩ thì tuổi của Kim Chính Thái và đám người Kỷ Tiêu Lam chắc cũng tầm mình, thậm chí còn có người nhỏ hơn. Nhưng hắn lại không biết là, hắn đã đánh giá mọi người quá cao rồi. Bao gồm cả Kim Chính Thái và Kỷ Tiêu Lam trong đó, tuy mỗi người bọn họ thoạt nhìn đều cực kỳ trẻ tuổi, hơn nữa sinh mệnh tinh nguyện cũng hùng hồn không gì sánh được, nhưng trên thực tế, chỉ là do bọn họ tấn cấp Tiên thiên cấp năm sớm, bảo lưu lại dung mạo khi còn trẻ mà thôi, chứ tuổi thật thì cho dù là thiên tài đứng đầu trong cả bọn như Kỷ Tiêu Lam cũng đã gần ba mươi rồi!
Nói cách khác, trong đám người ở đây, ngoại trừ loại thiên tài tuyệt thế như Kỷ Tiêu Lam ra thì Dương Thiên Lôi là người nhỏ tuổi nhất.
Ba mươi tuổi đã là Thần đọa cấp sáu đỉnh phong, đây là khái niệm gì chứ? Thả tới bất kỳ tinh vực nào, nhất định cũng được tính là thiên tài!
- Huynh đê, ngươi thật sự ba mươi sao? Kim Chính Thái ngồi bên cạnh Dương Thiên Lôi hỏi với vẻ vô cùng khiếp sợ.
- Ừ, thật sự là vậy.
- Lợi hại! xem ra Dương Thiên Lôi nhất định có được cơ duyên và vận khí cực lớn! Tới, Kỷ Tiêu Lam ta kính ngươi một chén! Hai tròng mắt của Kỷ Tiêu Lam phát ra quang mang coi trọng thật sự, trầm giọng nói, hơn nữa cũng kính cạn trước!
Có Kỷ Tiêu Lam dẫn đầu, đám người Triệu NGuyên sau đó cũng nối tiếp, mặc dù là có chút khinh thường vẻ mặt hám gái vừa rồi của Dương Thiên Lôi, nhưng tứ nữ Triệu Thiến cũng kính Dương Thiên Lôi một chén. Dương Thiên Lôi cầm lấy rượu ngon, hơn nữa còn là rượu ngon mấy trăm có khi cả ngàn vạn Thuần dương đan một lọ, còn khách khí làm gì? Vẫn như cũ, ai tới cũng không hề cự tuyệt, mỗi bình đều uống cạn.
Triệu Nguyên thấy tình thế như vậy, chỉ có thể cười khổ đưa mắt nhìn nhau với Kim Chính Thái, nào còn dám liều mạng mời rượu nữa?
Một lúc lâu sau, Kỷ Tiêu Lam suy nghĩ tới ngày mai đã bắt đầu chiến đấu nên đưa ra gợi ý trở về, đi cùng với đám người Kim Chính Thái và Dương Thiên Lôi trở về khách phòng. Sau khi biết được nơi ở của hai người xong, Kỷ Tiêu Lam liền không nói hai lời, liền nhường ra hai gian phòng đế vương cho bọn họ. Đọc Truyện Kiếm Hiệp
…
Đêm đó, khách sạn Huyễn hải nổi danh cùng với hỗn loạn khách sạn cũng phi thường náo nhiệt. Mạnh Gia, Long gia hai đại gia tộc cũng tới hơn mười hai người đệ tử, hơn nữa còn là sáu nam sáu nữ. Những người này đương nhiên là nhân tài kiệt xuất của Long gia và Mạnh gia, hơn nữa còn là đối tượng được bồi dưỡng theo hướng "Long Kỵ sĩ" bất quá giống nhau là bọn họ cũng tới quán rượu, cũng không ngồi có đôi có cặp cùng một chỗ, hiển nhiên còn ở vào Ma Hợp kỳ, cũng không hề xác định đối tượng của mình.
Bất quá, khác với Kỷ gia, Triệu gia và Trần gia chính là đệ tử của hai đại gia tộc này, nam thì bưu hãn dị thường, thân hình cao lớn uy mãnh, trên người lúc nào cũng phát ra một cỗ lực lượng cuồng bạo không gì sánh được, hơn nữa thần tình còn phát ra vẻ cuồng bạo tận trong xương cốt cùng với chiến ý cường đại. Khiến bất kỳ tu luyện giả nào nhìn thấy cũng đều nhịn không được muốn tránh xa một chút. Còn sáu vị thiếu nữ kia thì thân thể thướt tha cứ như rắn nước vậy, nhưng thần tình lại băng lãnh dị thường, mang theo một tia lạnh lụng cự tuyệt người khác ở ngoài ngàn dặm, tựa như không hề có cảm tình như nhân loại.
Cũng đều ở quán rượu, khác nhau chính là bọn họ tới lại khiến cho trogn quán rượu đầy rẫy áp lực. May là mấy người này cũng chỉ ngồi uống khoảng nửa canh giờ là đi, quán rượu mới khôi phục lại vẻ sinh động vốn có, trở thành đối tượng nghị luận của mọi người.
Hầu như chỉ trong đêm đó, tin tức liên quan tới việc đệ tử của ngũ đại gia tộc ở Vô Cực tinh vực muốn phân thắng bại ở tinh cầu số một liền truyền đi khắp tinh cầu số một và cả Hỗn loạn tinh vực. Vài tu luyện giả cao cấp trẻ tuổi cũng muốn xem đệ tử trẻ tuổi của ngũ đại gia tộc cũng đều nghe danh mà tới, khiến cho tinh cầu số một trở nên náo nhiệt gấp mấy lần lúc trước.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...