Nguyễn Hi Vũ dừng trên ngắm cảnh vật trong nội viện, nước mắt không kìm được mà chảy xuống.
Thái Thượng Vô Tình, chính là nhập tình, phá tình, tuyệt tình chi đạo. Dù là thời điểm này, cũng phải bảo trì tâm tình bình thản không sợ hãi, Thượng Thiện Nhược Thủy an hòa tâm tính. Nếu là Nguyễn Hi Vũ trước kia, quả quyết không đa sầu đa cảm như vậy, nhưng bây giờ, đã không phải là nàng trước kia. Thái Thượng Vô Tình đã hủy, đạo của nàng đã không còn là vô tình đạo.
Trong nháy mắt bước vào gian phòng trong cung điện trung tâm, tâm thần Dương Thiên Lôi chấn động!
Đối diện cửa phòng là một bình phong cực lớn.
Tài liệu chế tác bình phong, chính là Vạn Niên Bạch Ngọc Tinh vô cùng trân quý trong tu luyện giới, nhưng đó không phải là nguyên nhân Dương Thiên Lôi kinh ngạc, chính thức làm cho Dương Thiên Lôi kinh ngạc chính là đồ án được điêu khắc trên bình phong.
Đây không phải là Nguyễn Hi Vũ thì là ai chứ?
Dung nhan tuyệt mỹ thánh khiết, hoàn toàn giống với Nguyễn Hi Vũ, cái khác duy nhất chính là khí tức!
Tuy đó chỉ là đồ án được điêu khắc lên, nhưng khí tức ẩn chứa trong đôi mắt của nàng, làm cho Dương Thiên Lôi có cảm giác như cúi đầu nhìn chúng sinh, ngạo thị thiên địa, thời điểm ánh mắt Dương Thiên Lôi tập trung vào ánh mắt của nàng, ngay cả tâm thần của hắn cũng bị ảnh hưởng, nàng giống như nữ thần cao cao tại thượng, làm cho người ta có xúc động muốn quỳ bái!
- Mộng Mộng, bức bình phong này được làm ra khi nào?
Bỗng nhiên Dương Thiên Lôi hỏi.
- Được làm cùng lúc với Hi Vũ Lâu, nàng giống ta sao?
Nguyễn Hi Vũ nhìn ra vẻ kinh ngạc của Dương Thiên Lôi, nhẹ giọng hỏi.
- Giống?
- Ân, hắn nói, bởi vì khi ta còn bé mỗi ngày đều nhìn nàng, mơ ước lớn lên sẽ được xinh đẹp như nàng, kết quả là ta có dung mạo giống nàng…
Nguyễn Hi Vũ nói, tuy trong lòng đã tha thứ cho sư phụ nàng, nhưng đó là lý trí, nếu muốn nàng gọi là sư phụ, đó là chuyện không có khả năng.
- Có lẽ a…
Dương Thiên Lôi trả lời hàm hồ một câu, cũng không nhiều lời. Mỗi ngày nhìn mỹ nữ thì lớn lên thành mỹ nữ? Nếu đúng là như vậy, trong thiên hạ làm gì có xú nữ?
Phỏng đoán của mình càng ngày càng rõ ràng, tuy Dương Thiên Lôi không muốn tin tưởng, nhưng sự thật vẫn như trước, đang từ từ tiến gần về phía phỏng đoán của hắn.
Vào lúc này, lần đầu tiên hắn sinh ra một tia hối hận, hối hận khi đến Phiêu Miểu Tiên Cung. Hắn tình nguyện không biết tất cả, hắn không muốn phỏng đoán, cũng không hối hận, cũng sẽ không có lo lắng như hiện giờ.
- Phụ thân, người nói xem, ta sẽ không gặp bi kịch như ngươi chứ?
Trong đầu Dương Thiên Lôi hiện ra một thân quần áo đầy máu của Dương Huyền Phong. Tuy hắn không phải phụ thân ruột của mình, nhưng Dương Thiên Lôi lại sinh ra một tia cảm giác đồng bệnh tương liên như phụ thân.
- Không! Nhất định sẽ không! Ta và phụ thân khác nhau… Cho dù là Vương Mẫu nương nương, nếu đã đi vào lòng của ta, thì sẽ trở thành nữ nhân của ta.
Thực lực, chỉ có thực lực mới biết được tất cả, cũng chỉ có thực lực tuyệt đối mới có thể chinh phục tất cả.
Dương Huyền Phong lụy tình cả đời, cuối cùng là bị xóa trí nhớ về quan hệ với Lục Diệu Âm, vì cái gì?
Bởi vì hắn chỉ là một kẻ phàm phu tục tử, chỉ có thọ nguyên hơn trăm năm, trong nháy mắt là hóa thành bụi đất giữa nhân gian, làm sao có thể xứng với một Chân Thần Cảnh như Lục Diệu Dâm chứ!
Cội nguồn của tất cả mọi việc, chính là thực lực.
Tuy Dương Thiên Lôi không dám khẳng định hoàn toàn, nhưng những kinh nghiệm mà Nguyễn Hi Vũ trải qua, tuyệt đối không chỉ đơn giản như vậy. Nếu như nàng chỉ là một nữ tử thiên tài bình thường, vì sao nữ nhân thần bí kia lại xuất hiện? Vì sao lại gieo xuống một loại ảo cảnh vào sâu trong linh hồn của Nguyễn Hi Vũ, đến lúc này Nguyễn Hi Vũ vẫn chưa thoát ra được? Nếu như nàng chỉ là một nữ tử thiên tài bình thường, vì sao thời điểm nàng vẫn chưa biểu lộ thiên phú thì sư phụ của nàng, lại thành lập một tòa Hi Vũ Lâu hoành tráng như vậy? Vì sao lại đặt một bức bình phong có đồ án của một nữ tử như thần tiên hạ phàm này ở đây?
Ngay cả Phiêu Miểu Tiên Cung, tất cả sinh linh bị diệt vong, có liên hệ gì với việc Nguyễn Hi Vũ mất tích hay không?
Điểm đáng ngờ quá nhiều, ngay từ đầu, Dương Thiên Lôi chỉ cho rằng Nguyễn Hi Vũ bị sư phụ nàng và nữ tử thần bí kia biến thành quân cờ, nhưng hiện tại, Nguyễn Hi Vũ tuyệt đối không phải là quân cờ của hai người, mà tất cả mọi thứ, giống như đang vận chuyển xung quanh nàng vậy!
- Thiên Lôi, chúng ta đi thôi!
Sau nửa canh giờ, Nguyễn Hi Vũ nhẹ giọng nói.
- Mộng Mộng, hiện tại manh mối đã đoạn, ta muốn, chúng ta ở lại chỗ này một thời gian ngắn, xem xem nữ nhân thần bí kia có xuất hiện hay không.
Dương Thiên Lôi nói ra.
- Ở lại chỗ này?
- Ân, thiên địa linh khí ở nơi đây rất nồng đậm, lại không có bất cứ sinh linh nào cả, chỉ còn lại chúng ta! Bọn Nhị tỷ, Thanh Âm vẫn chưa tấn chức Thần Đạo, chúng ta nhân cơ hội này, cho các nàng lịch lãm rèn luyện ở Nam Hải này một phen, đợi cảnh giới vững chắc, ta sẽ trợ giúp các nàng trở thành Thần Đạo, khi đó chúng ta sẽ bắt đầu đi du lịch chính thức! Nhưng mà, toàn bộ thân phận của chúng ta sẽ cải biến.
Trong mắt Dương Thiên Lôi lóe ra hai đạo ánh sáng, hắn đã có suy đoán như vậy, cho nên hắn không thể không dùng tốc độ nhanh nhất biến thành cường đại. Huống chi nâng cao thực lực chẳng phải là chí nguyện to lớn của hắn sao? Thủy Nguyên Tinh, đã không thể thỏa mãn hắn nữa, hắn cần bầu trời rộng lớn hơn, thế giới cường đại hơn. Ngay từ đầu, đúng là hắn muốn giải quyết bí mật trên người Nguyễn Hi Vũ trước. Nhưng bây giờ, bí mật của Nguyễn Hi Vũ, không phải là lúc nên vạch trần. Nhưng lúc này, tu vi của chúng nữ vẫn chưa đủ.
Khi cảnh giới của hắn tăng lên, một khi tấn thăng đến Thần Đạo Lục cấp, Thất cấp, rất có thể sẽ giống như bọn người Phong Vô Kỵ, gặp được cổ chai không thể đột phá, khí đó có ý vị thế nào, đương nhiên Dương Thiên Lôi biết rõ, rất có thể, hắn cũng phải trải qua kinh nghiệm gọi là hóa phàm!
Cảnh giới Thần Đạo hóa phàm còn khá tốt, dù sao, tuy phong ấn nguyên thần, nhưng trí nhớ vẫn còn. Nhưng lúc đó, hắn không có năng lực bảo hộ chúng nữ. Cho nên, hắn phải nhanh chóng đề thăng thực lực của chúng nữ.
Dù bước vào tinh vực để lịch lãm rèn luyện, nhưng muốn đi thì thực lực của chúng nữ phải đạt tới Thần Đạo mới được! Lúc đó mới có thể đi lịch lãm rèn luyện cùng hắn được, mà không phải như chim hoàng yến bị nhốt trong Thanh Tĩnh Lưu Ly Bình, không trải qua bất cứ mưa gió nào.
- Cải biến thân phận?
- Ân, mọi người chúng ta sẽ biến thành đệ tử Phiêu Miểu Tiên Cung! Mà ca ca ta… Hắc hắc, chính là cung chủ mới bổ nhiệm của Phiêu Miểu Tiên Cung.
Dương Thiên Lôi nói đến đây, bỗng nhiên trong mi tâm xuất hiện hào quang lập lòe, trong chốc lát, Trương Tử Hàm, Vu Thanh Nhã, Dương Thiên Lệ, Sở Hương Hương, Lục Thanh Âm, Mộc Tử Vi, Lâm Tâm Di, và Bách Lý Thiên Thiên điêu ngoa, đều xuất hiện trước mặt Dương Thiên Lôi.
Đương nhiên, còn có em bé tiểu Bạch.
Bách Lý Thiên Thiên, thời điểm tử Tạo Hóa Môn trở về Trảm Không Kiếm Phái, đã đạt được tự do. Không thể không nói, thiếu nữ điêu ngoa này dưới sự dạy dỗ của Dương Thiên Lôi, đã thật sự biến thành nữ nhân của Dương Thiên Lôi. Khi Tạo Hóa Môn biết được chuyện này, Dương Thiên Lôi tin tưởng nàng sẽ không "Xúc động" làm ra việc phải xin lỗi mình.
Sau khi chúng nữ đi ra, thân ảnh của Lăng Hi khuynh quốc khuynh thành, cũng xuất hiện trước mặt Dương Thiên Lôi.
- Hi Vũ, phương thức liên lạc của Phiêu Miểu Tiên Cung trong phạm vi thế lực của mình…, đợi chút, ngươi biết không?
- Biết rõ một ít.
Nguyễn Hi Vũ cảm thấy nghi hoặc nhìn Dương Thiên Lôi nói ra.
- Vậy là tốt rồi! Từ hôm nay trở đi, chúng ta tạm thời ở lại đây! Hi Vũ, ngươi Phiêu Miểu Lệnh mang theo các nàng Tử Hàm ra ngoài lịch lãm rèn luyện đi! Ta tạm thời ở lại đây khống chế cấm chế của Phiêu Miểu Tiên Cung.
Dương Thiên Lôi nói ra:
- Tâm Di, Nhị tỷ, Thanh Âm, Tiểu Vi vẫn chưa tấn chức Thần Đạo, nàng nên xác định vùng biển thích hợp với các nàng, sau đó cho bọn họ đi lịch lãm rèn luyện! Mặt khác, các nàng phải dựa vào chính mình, nếu không phải thời điểm gặp sinh tử, không được hỗ trợ!
Tuy chúng nữ không biết Dương Thiên Lôi có ý dịnh gì, nhưng lại biết, các nàng phải mau chóng tăng cảnh giới lên, tăng thực lực lên. Nhất là Dương Thiên Lệ, Sở Hương Hương, Lục Thanh Am và Mộc Tử Vi, mấy đẳng cấp sau, đều phải nhờ Dương Thiên Lôi sử dụng Âm Dương Niết Bàn Kinh thúc giục, căn cơ cũng không vững chức lắm. Cho nên, sau khi Tân nhân giao lưu kết thúc, Dương Thiên Lôi không có trợ giúp các nàng tăng cảnh giới. Nếu không, càng về sau, càng có khuynh hướng được nuông chiều thành hư. Nói không chừng sau khi bước vào Thần Đạo không bao lâu phải vào đời hóa phàm.
- Nhớ kỹ, gặp được bất cứ tu luyện giả nào, thân phận chúng ta là đệ tử Phiêu Miểu Tiên Cung!
Dương Thiên Lôi nói đến chỗ này, bỗng nhiên truyền âm cho linh thú, nói:
- Tiểu Bạch, ca giao cho ngươi một nhiệm vụ gian khổ, vụng trộm bảo hộ các nàng, thời điểm cần, ngươi phải xuất hiện! Không có vấn đề gì chứ?
- Chủ nhân, yên tâm đi! Tiểu Bạch cam đoan hoàn thành nhiệm vụ, không để cho các nàng gặp tổn thương gì!
- Không phải bất cứ thương tổn gì, các nàng đi lịch lãm rèn luyện, bị thương là không thể tránh được, trừ phi tánh mạng của các nàng gặp nguy hiểm, thời điểm các nàng gặp được địch nhân không thể chống lại, ngươi mới ra tay! Nhớ rõ, tùy thời liên hệ với ta!
- Minh bạch, thưa chủ nhân!
Sau khi Nguyễn Hi Vũ dùng Phiêu Miểu Lệnh đưa các nàng rời đi, cả Phiêu Miểu Tiên Cung chỉ còn lại một mình Dương Thiên Lôi và Lăng Hi.
- Đại sắc lang, ngươi muốn làm gì?
Dương Thiên Lôi kéo tay Lăng Hi, sau đó nhanh chóng mang Lăng Hi chạy vào cung điện của sư phụ Nguyên Hi Vũ, trên mặt Lăng Hi đỏ ứng, hỏi.
- Làm chuyện nên làm!
Dương Thiên Lôi vốn không có suy nghĩ này, nhưng nhìn thấy bộ dạng của Lăng Hi, lập tức trong ánh mắt hiện ra một tia hèn mọn bỉ ổi, lời nói tràn ngập mập mờ.
- Phi! Ở tại chỗ này chỉ chậm trễ thời gian mà thôi, không có chỗ tốt gì cho việc tu luyện của ngươi.
- Cũng không phải, ngươi không cảm thấy cấm chế của Phiêu Miểu Tiên Cung rất cường đại sao? Nếu như khống chế được cấm chế, ít nhất ca sẽ có được không ít đồ vật. Đây là thứ nhất! Thứ hai, có câu nói gọi là"Phòng ngừa chu đáo", ta đã muốn dẫn lấy bọn Trương Tử Hàm đi du lịch tinh không, cũng không thể chỉ nhốt các nàng trong Thanh Tĩnh Lưu Ly Bình a, trong thời gian ngắn dùng Âm Dương Niết Bàn Kinh trợ giúp các nàng tăng cảnh giới cũng không tệ, nhưng đó không phải kế lâu dài. Cho nên, phải là làm cho các nàng chính thức phát triển, đó là việc phải làm. Thứ ba, chúng ta nên dò xét Phiêu Miểu Tiên Cung, nói không chừng sẽ đưa tới nữ nhân thần bí kia! Thứ tư, thay vì ngồi lo lắng, không bằng khống chế trong tay mình!
- Lo lắng, không bằng khống chế trong tay mình? Có ý gì?
- Dương gia, Trảm Không Kiếm Phái, Vu gia bảo, Bồng Lai thương hội, đều có ngươi của ta và các nàng lo lắng. Thanh Âm muốn trùng kiến Thiên Âm Môn, muốn truyền thừa đạo thống Thiên Âm Môn. Mà tu luyện giới gió nổi mây phun, một khi chúng ta chính thức rời đi, nói không chừng ngày nào đó bọn họ sẽ giống như Thương Huyền Phủ, biến mất trong tu luyện giới chỉ trong một đêm… Nếu đã như vậy, không bằng ta khống chế cả tu luyện giới Thủy Nguyên Tinh trong tay của mình!
Trong ánh mắt của Dương Thiên Lôi xuất hiện một tia tự tin và cuồng ngạo, nói:
- Muốn làm được chuyện này phải mượn nhờ danh tiếng trăm ngàn năm của Phiêu Miểu Tiên Cung, hắc hắc… So với việc chúng ta đi hoàn thành mục tiêu này, sẽ nhẹ nhõm hơn nhiều!
- Còn nữa, Lăng Hi, ngươi không cảm thấy kỳ quái sao? Cao thủ Thần Đạo của Thủy Nguyên Tinh đều đi ra ngoài du lịch, vì sao chúng ta chỉ thấy ngoài hai yêu nữ kia ra, chưa từng thấy cao thủ của các tinh cầu khác đến đây du lịch?
- Chuyện này không có gì kỳ quái, so sánh giữa Thủy Nguyên Tinh và các tinh cầu khác, giống như so sánh Cát ương đế quốc của ngươi với Tạo Hóa Môn, Trảm Không Kiếm Phái, khác biệt như trời và đất, nếu đã ở trên bầu trời thì có ai muốn xuống dưới đất, có ai muốn đến tinh cầu cằn cỗi này chứ?
- Chuyện này không phải vậy. Truyện Sắc Hiệp
Nghe được Lăng Hi nói, khóe miệng Dương Thiên Lôi mỉm cười, nhẹ giọng nói.
- Tại sao không có thể?
- Đừng quên, đại lục chúng ta tên gì, Thiên Huyền đại lục! Mà tuyệt học mạnh nhất trên người ca không phải là Ngự Kiếm Phi Tiên, cũng không phải là tuyệt học của Vu gia bảo, đồng dạng, cũng không phải đủ loại thần thông của Thanh Tĩnh Lưu Ly Bình, Mà là Huyền Thiên Chân Kinh! Huyền Thiên, Thiên Huyền, cảm thấy rất trùng hợp a.
Lăng Hi cũng lộ ra một tia thần sắc suy tư.
- Được rồi, không nói những thứ này, trước tiên chúng ta toàn lực khống chế Phiêu Miểu Tiên Cung này a.
Dương Thiên Lôi nói xong liền kéo tay Lăng Hi, sau đó chạy về phía tòa cung điện to lớn.
Còn một điều, hắn vẫn chưa nói. Bởi vì, dù hắn nói ra, Lăng Hi cũng không hiểu. Đó là có quan hệ với địa cầu, chỉ cần có một tia liên quan, Lăng Hi là một người rất tinh minh, đều sẽ biến thành nhớ ngẩn, không thể hiểu rõ.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...