Huyền Thiên


Đáng mừng chính là năm người Trương Tử Hàm vận khí khá tốt, không đụng phải cường giả Thần Đạo, mà đối thủ gặp phải trong hai lượt vòng loại cũng không phải là quá mạnh. Do đó cũng dễdàng tiến vào trong nhóm hai mươi người mạnh nhất. Mà trong ba tên đệ tử lánh ngoại có một tên trong lượt vòng loại thứ nhất đãgặp phải Bộ Kinh Thiên của Tạo Hóa môn, trực tiếp bị loại. Còn cómột tên ở vòng hai gặp phải Âm Dương Dong một thân cao thủTiên Thiên cửu cấp, cũng bị loại, người cuối cùng sau một trận chiến gian nan ở vòng loại thứ hai cũng miễn cưỡng chiến thắng màtiến vào nhóm hai mươi người.

Bất quá, thành tích như vậy cũng đủ cho Phong Vô Kỵ vô cùng hài lòng.

Mặt khác, Phong Vô Kỵ xuất hiện, ánh mắt của Chưởng Giáo các Đại môn phái khi nhìn về phía lão cũng phát sinh biến hóa vi diệu.

Đây cũng chính là hiệu ứng do thực lực mang lại.

Hai gã cường giả Thần Đạo cũng đủ để mọi người thay đổi cách nhìn về một Trảm Không Kiếm phái đang trên đà xuống dốc, hơn nữa hôm nay năm người Trương Tử Hàm ra sân trình diễn thực lực mạnh mẽ cùng trang bị, vũ khí, khiến tất cả mọi người rõ ràng, lần đại hội năm nay, tân nhân của Trảm Không Kiếm phái không những không khiến Trảm Không Kiếm phái tuột dốc, mà ngược lại còn cóthể quật khởi!

- Ngày mai chính là lượt vòng loại hai mươi loại mười. Nếu như cóthể tiến vào hạng trước mười, chính là Bách cường! Sau Bách cường sẽ hủy bỏ thi đấu theo tổ, chín cường giả Thần Đạo nhưThiên Lôi và Linh Nhi sẽ xếp hạng từ một đến chín. Mà chín mươi mốt người còn lại sẽ phải bốc thăm để quyết định đối thủ! Nếu nhưbất hạnh mà bốc phải số chín trở về trước, cũng chính là dừng bước ở Bách cường, trực tiếp nhận thua là được. còn như không gặp phải Thần Đạo, tranh thủ thể hiện ra thực lực của Trảm Không Kiếm phái chúng ta, để cho mọi người xem một chút!

Đêm đó, Phong Vô Kỵ gọi đám người Dương Thiên Lôi vào phòng, nói.

- Nếu như có thể tiến nhập vào trong hàng ngũ của năm mươi người đứng đầu, liền có thể nhận được một phần thưởng không tệ. Dĩ nhiên, vô luận là người nào trong số các ngươi, ta cũng không mong là liều mạng. Quan trọng nhất là .. thi đấu đoàn đội. Thi đấu cá nhân chỉ cần hai người Dương Thiên Lôi và Linh Nhi là đủ. Hiểu chưa?

- Hiểu rõ.

- Ha ha. Biểu hiện của các ngươi không tệ. Trảm Không Kiếm phái chúng ta lúc này cũng rất có thể diện a…

Phong Vô Kỵ nói.

- Lão gia tử, đợi đến khi bài danh sau cùng, ngươi còn có thể diện hơn nữa kìa. Không còn chuyện gì, chúng ta phải đi tu luyện! thời gian là tính mạng a, tranh thủ thời gian a…

Dương Thiên Lôi nói.

- Tiểu tử thối, bổn tôn cũng chỉ muốn khích lệ các ngươi thì có sao? Chẳng lẽ chút thời gian này cũng khiến các ngươi đợi không được?

- Khụ khụ… Đâu có, đâu có. Không có lâu… Lão nhân gia xin cứtiếp tục!

- Đi đi đi đi! Cố gắng lên!

Phong Vô Kỵ phất phất tay, nói.

- Vâng!


Dương Thiên Lôi không chút do dự đáp lại một tiếng, xoạt một cái, liền dẫn năm người Trương Tử Hàm rời đi.

Nhìn theo bóng lưng Dương Thiên Lôi và chúng nữ rời xa, gương mặt mới rồi còn ngập tràn vẻ tươi cười của Phong Vô Kỵ sắc mặt bỗng nhiên trầm xuống, bất đắc dĩ lắc đầu, thở ra một hơi rất nhỏ…

- Chưởng Giáo, ngươi đang lo lắng cho hắn sao?

Phong Linh Nhi thu hồi ánh mắt của mình, nhìn về phía Phong VôKỵ mà hỏi.

- Ừm.

Tiểu tử thối này… Aizz, đều do ta ban đầu đánh giá quá thấp thiên phú của Thương Huyền Bác, nếu không cũng sẽ không trở thành cục diện không thể cứu hồi được như ngày hôm nay…

Phong Vô Kỵ nói tới đây phảng phất như nghĩ tới điều gì, trong đôi mắt già nua đột nhiên lấp lánh hai đạo tinh quang, nhìn về phía Phong Linh Nhi, nói:

- Linh nhi… Ta có thể nhờ con một việc được không?

Phong Linh Nhi khẽ nghi hoặc, nói:

- Chưởng Giáo cứ nói!

- Nếu như… Nếu như ngươi giao thủ với Thương Huyền Bác trước…

Phong Vô Kỵ mặc dù biết như vậy là làm trái với quy củ của đại hội giao lưu lần này, nhưng vì bảo toàn Dương Thiên Lôi, lão không thểkhông làm như vậy.

- Ý của Chưởng Giáo là?

Phong Linh Nhi trong mắt mang theo một tia kinh ngạ, nhưng từtrong ánh mắt của Phong Vô Kỵ, nàng đã hiểu được ý của Phong Vô Kỵ trong đó, nhẹ nhàng đưa tay lên làm ra động tác cắt cổ.

- Không tệ! Chỉ có như vậy mới có thể bảo toàn Dương Thiên Lôi! Tư chất và thiên phú của Dương Thiên Lôi ngươi cũng rõ ràng, hắn mới chỉ có mười sáu tuổi, mười sáu tuổi đã là Thần Đạo cấp hai, ýnghĩa như thế nào? Hơn nữa… Trên người hắn còn ẩn giấu một cái bí mật…

- Bí mật? Bí mật gì?

Phong Linh Nhi kinh ngạc hỏi.

Phong Vô Kỵ nếu muốn Phong Linh Nhi hỗ trợ, thì cũng không giữ lại chút nào, chuyện liên quan tới mẫu thân của Dương Thiên Lôi, chuyện mà chỉ có chúng nữ thân cận nhất với Dương Thiên Lôi vàlão là biết được thôi. Bí mật này cho dù là lão cũng tràn đầy mong đợi, bởi vì chỉ cần là người truy cầu võ đạo đỉnh phong, tất sẽ phải mong đợi. Lão tin tưởng, chỉ cần nói cho Phong Linh Nhi thân phận chân thực của Dương Thiên Lôi, cho dù là Phong Linh Nhi cũng sẽphải thật tình suy nghĩ tới đề nghị của lão, cũng vì chỉ cần giúp đỡ Dương Thiên Lôi thì cũng chính là "thiện duyên", đối với nàng sau này khi bước vào hàng ngũ cường giả chân chính, có lợi ích vô cùng lớn.


Khi Phong Linh Nhi biết được thân phận chân chính của Dương Thiên Lôi rồi, cũng phải khiếp sợ mở to hai mắt mà nhìn.

Chẳng qua là, nàng hiểu rõ ràng, muốn "vô tình" giết chết Thương Huyền Bác, đối với nàng mà nói là chuyện tương đối khó, thậm chínàng còn hoài nghi mình có năng lực chiến thắng được Thương Huyền Bác hay không, bởi vì nàng bằng vào cảm ứng đặc thù của khí linh, rõ ràng cảm ứng được bên trong thể nội của Thương Huyền Bác ẩn chứa một thứ lực lượng kinh khủng. Đọc Truyện Kiếm Hiệp

- Chưởng Giáo… Ta không biết ta có thực lực như vậy không…

Phong Linh Nhi do dự một lát, sau đó nói.

Phong Vô Kỵ nghe Phong Linh Nhi nói như thế, nhất thời liền yên lòng. Mặc dù lão là Chưởng Giáo một phát, nhưng cũng rất hiểu rõtính cách Phong Linh Nhi. Loại chuyện như thế này hoặc ít hoặc nhiều đều có chỗ ám muội, thậm chí còn có hơi hướm hèn hạ trong đó, cho dù là bản thân lão cũng cảm thấy có chút xấu hổ. Cho nên, lão căn bản không dám khẳng định Phong Linh Nhi sẽ đáp ứng hay không.

Mà lúc này, Phong Linh Nhi trả lời tức là đã cam chịu, chẳng qua làlo lắng thực lực của nàng có thể làm được hay không mà thôi.

- Ta có thể cảm ứng được bên trong thể nội Thương Huyền Bác cótồn tại khí linh không kém ta chút nào, muốn chiến thắng tựa hồkhông dễ.

Phong Linh Nhi nói tiếp.

Phong Vô Kỵ do dự trong chốc lát, đi qua đi lại hai lượt, trong ánh mắt cuối cùng lại lộ ra một tia kiên định, nói:

- Ở đây ta còn mấy pháp bảo, dựa vào thiên phú truyền thừa đặc thù của ngươi, có thể luyện hóa trong hai ngày này hay không?

- Pháp bảo?

- Ừm!

Phong Vô Kỵ đáp một tiếng, trực tiếp xuất ra một kết giới cường đại, trong phút chốc, năm pháp bảo lấp lánh năng lượng kinh khủng đã liền bay tới trước mặt Phong Linh Nhi.

- Đây là…

Phong Linh Nhi nhất thời gương mặt hiện lên vẻ kinh ngạc, hiển nhiên, nàng rất quen thuộc năm thứ pháp bảo này, không phải làĐạo Khí truyền thừa của Trảm Không Kiếm phái thì còn là cái gì?

- Lần này cơ hội để cho ngươi tấn chức Đại Chưởng Giáo rất lớn. Cho dù lúc đó có thất bại, thì giao lại ra được. Chuyện này không nên chậm trễ, ngươi mau chóng luyện hóa đi sao!

Phong Vô Kỵ nói:


- Có bọn chúng, cộng thêm truyền thừa đặc thù của bản thân ngươi, chắc là sẽ không có vấn đề gì.

Ngày thứ hai, lượt vòng loại thứ ba quyết định nhóm mười người mạnh nhất, tấn cấp Bách cường!

Đến lúc lượt vòng loại thứ ba kết thúc, gương mặt già nua của Phong Vô Kỵ giống như là biến thành một đóa hoa cúc đang nở rộvậy. Thực lực, vận khí, thế mà Trảm Không Kiếm phái đều đã cóđược!

Trương Tử Hàm, Sở Hương Hương, Dương Thiên Lệ, Lục Thanh Âm, Mộc Tử Vi, Trương Tử Hàm thì không cần nhắc tới, chỉ cần không đụng phải cường giả Thần Đạo, thăng cấp căn bản là không có bất cứ vấn đề gì. Nhưng mà, Sở Hương Hương, Dương Thiên Lệ, Lục Thanh Âm và Mộc Tử Vi, bốn người mặc dù bản thân có thực lực không kém, nhưng may mắn thế mà không gặp phải cao thủcủa các Đại môn phái, chỉ đụng độ với những người có thực lực thấp trong tổ, cho nên cả bốn người toàn bộ đều thăng cấp lên nhóm Bách cường!

Trảm Không Kiếm phái chỉ có một đệ tử có thực lực không mạnh, theo như dự liệu thì cũng bị đào thải rồi. Nhưng dù vậy, trong nhóm Bách cường, Trảm Không Kiếm phái thế mà chiếm tới bảy cái danh ngạch!

Xếp hàng đầu không thể nghi ngờ!

Cho dù là Tạo Hóa môn khi tiến vào Bách cường cũng chỉ có năm người mà thôi!

Phong Vô Kỵ làm sao không cao hứng cho được?

- Tạo Hóa môn Bộ Kinh Thiên, Bách Lý Tình Không… Trảm Không Kiếm phái Phong Linh Nhi, Dương Thiên Lôi, Trương Tử Hàm…

Nghe thanh âm vang dội của người chủ trì chậm rãi đọc danh sách những người tiến vào Bách cường, trên mặt Phong Vô Kỵ càng khócó thể che dấu sự vui sướng trong lòng, mà ánh mắt của đông đảo các Chưởng Giáo cùng khách quý khi nhìn về Phong Vô Kỵ cũng càng thêm bất đồng, tiếng chúc mừng cùng giao hữu càng trở nên rõ ràng.

Danh tiếng của Tạo Hóa môn thế nhưng lần đầu tiên bị che khuất, cho dù đây cũng chỉ vừa mới bắt đầu, không có nghĩa lý gì, nhưng đối với Tạo Hóa môn mà nói, đã xem như là một sự sỉ nhục không nhỏ.

Cổ Đức Nhân mặc dù ngoài mặt không biến hóa chút nào, vẫn lạnh nhạt không tranh chấp, thế nhưng trong lòng đã trở nên âm tàn một cách dị thường.

- Đắc ý? Để cho ngươi đắc ý thêm một hai ngày, chờ tới khi Dương Thiên Lôi và Phong Linh Nhi táng thân, ta xem ngươi còn đắc ýkhông thôi? Hừ!

- Bây giờ mời các đệ tử Bách cường đến trên lôi đài chính!

Người chủ trì tuyên bố danh sách xong, lớn tiếng hô.

Theo giọng nói của hắn, mười lôi đài phát ra tiếng ầm ầm, chậm rãi biến mất khỏi Diễn võ trường, mà ở giữa Diễn võ trường lại chậm rãi dâng lên một cái lôi đài chính khổng lồ.

Dương Thiên Lôi cùng các đệ tử Bách cường đi tới lôi đài chính thức. Tất cả thành viên trong tổ trọng tài cũng ngồi xuống đài chủtịch.

Bách cường, tấn thăng lên Ngũ Thập cường sẽ phân tổ lại một lần nữa. Chín đệ tử Thần Đạo vừa vặn chiếm từ một tới chín. Tổng cộng có năm mươi lá thăm, mỗi cái đều có hai cái đánh số giống nhau. Mà hai người bắt được lá thăm giống nhau sẽ cùng nhau quyết chiến. Ai không may mắn bắt được các số từ một cho tới chín, tức là cũng chỉ có thể dừng bước ở Bách cường mà thôi.

Dưới sự tổ chức của tổ trọng tài, trăm tên đệ tử rất nhanh đã rút thăm xong. Nhất thời có kẻ vui, có người buồn, đám đệ tử rút được những lá thăm từ một cho tới chín đều buồn bực dị thường, đám còn lại thì ánh mắt lóe lên, tìm kiếm đối thủ của mình.

- Bao nhiêu, bao nhiêu?

Dương Thiên Lôi hỏi chúng nữ. Trương Tử Hàm, Sở Hương Hương, Dương Thiên Lệ và Lục Thanh Âm vẻ mặt khong có gì khác lạ, trong mắt lấp lánh chiến ý mãnh liệt, nhưng tiểu nha đầu Mộc Tử Vi thì lại dẫu môi, vẻ mặt ủy khuất mà nhìn Dương Thiên Lôi chăm chú.


- Khụ khụ… Bối Vi, không phải ngươi bốc được số một tới số chín đấy chứ? Nhận thua đi, tránh bị người ta khi dễ!

Dương Thiên Lôi hỏi.

- Ta không cần!

Mộc Tử Vi quệt miệng, nói. Nhưng Dương Thiên Lôi hỏi số bao nhiêu, nha đầu này chết sống gì cũng không nói, chỉ nắm thật chặt ở trong tay.

- Mời hai vị tuyển thủ số Một ra sân!

Đúng lúc này, hai gã trọng tài đã đi lên tới bên trên lôi đài, trầm giọng nói.

- Ta nhận thua!

Một gã đệ tử Tiên Thiên cấp tám ngay cả lôi đài cũng chưa lên, ngồi yên một chỗ mà khoanh tay, cất cao giọng nói buồn bực. SốMột là Bộ Kinh Thiên, hắn còn chưa có bị bại não mà đi chiến đấu cùng với Bộ Kinh Thiên như vậy.

Sau đó, số Hai, số Ba, số Bốn cho tới số Năm là Phong Linh Nhi ra sân, tất cả đối thủ đều nhận thua cả! Nhưng mà trọng tài vẫn không thay đổi chút nào, vẫn một mực hô lên theo quy củ.

- Mời hai vị tuyển thủ số Sáu ra sân!

Nghe tiếng hô của trọng tài, Dương Thiên Lôi không nhúc nhích, đang chờ đối thủ tự động nhận thua. Bao gồm cả trọng tài cùng tất cả mọi người cũng có vẻ mặt y như vậy, cũng rõ ràng biết lại cómột tên nào đó xui xẻo chuẩn bị bỏ cuộc, thế mà chờ trong giây lát vẫn không thấy có ai lên tiếng nhận thua cả, mọi người ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, vị trọng tài biết rõ đối phương là người nào, thếmà lại nhìn về phía Dương Thiên Lôi, à không, không phải vậy, lànhìn về phía bên cạnh Dương Thiên Lôi, chính là Mộc Tử Vi!

- Không được phép đánh trả!

Mộc Tử Vi quệt miệng nói khẽ với Dương Thiên Lôi, vừa nói, thân hình thoáng cái đã ngự trên Kiếm quang trực tiếp bay tới giữa lôi đài!

- Sặc!

Trong đám người nhất thời vang lên từng đợt kinh hô.

- Có dũng khí, thế mà không nhận thua!

- Nói gì a, ngươi không thấy tiểu nữ xinh đẹp này cũng là người Trảm Không Kiếm phái hay sao?

- Khụ khụ…

Dương Thiên Lôi đúng là không biết nói gì, hiện tại rốt cuộc cũng hiểu được vì sao tiểu nha đầu này không thèm nói cho mình biết rồi. Nguyên lai là đụng gà nhà.

Vị trọng tài nhìn Mộc Tử Vi một chút, mặc dù có chút nghi hoặc, nhưng vẫn nhìn về phía Dương Thiên Lôi mà nói:

- Mời vào sân!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận