Vu Thanh Nhã lập tức cảm thấy tinh thần mình xuất hiện tình trạng thanh tịnh chưa từng thấy, toàn thân không chút khí tức hỗn tạp nào, hoàn toàn tiến nhập vào cảnh giới hư không, vô pháp vô niệm, cảnh giới tối cao của tu luyện.
Mà Dương Thiên Lôi cũng nhận thấy ngay được loại khí tức này, chẳng phải là khí tức Âm Dương Giao Hội hay sao? Giống như ước đoán của hắn, Càn Khôn Âm Dương Hỗ Chuyển Đại Trận này về cách hoạt động khác với thần công song tu mà hắn có, nhưng về kết quả cốt lõi lại giống nhau đến kì diệu.
Thời gian tựa thoi đưa, ngày tháng thấm thoắt như bóng ngang qua cửa sổ, thoáng chốc một tháng đã trôi qua.
Ngày hôm đó, một đạo kiếm quang xuất hiện ở cách Vu giả bảo trong phạm vi trăm dặm, chỉ thấy nàng một thân áo bào xám rộng thộng thình, đầu đội mũ xám, che giấu thân hình uyển chuyển và mái tóc đen dịu dàng.
Sắc mặt hồng nhuận trơn bóng nhưng lại cho người ta một cảm giác đã già nua.
Từ khí tức trên thân có thể thấy nàng đã đạt tới Tiên Thiên cấp tám.
Khi nàng tới gần trong phạm vi trăm dặm, cảm ứng được khí tức của đệ tử Vu Vu giả bảo, liền muốn ngừng lại. Vài đạo lôi cưu liền nhanh chóng đi tới trước mặt nàng.
- Vị tiền bối này, không biết tới Vu Vu giả bảo có chuyện gì?
Đệ tử Vu Vu giả bảo chắp tay, thanh âm mang theo một chút cung kính hỏi..
- Xin hỏi các vị vị, có biết Dương Thiên Lôi hay không? Ta là sư phụ của hắn, không biết hắn có ở Vu Vu giả bảo không?
Người tới nhẹ giọng hỏi, giọng nói ôn nhu lạnh nhạt nhưng lại rất êm tai.
- Thiên Lôi thiếu gia? Thiếu gia đang ở đây. Tiền bối, ngài là?
Thanh âm của thiếu niên kia lập tức cung kính thêm nhiều phần.
- Trảm Không Kiếm phái, Tiêu Như Mộng.
- Nguyên lai là Tiêu tiền bối, ngưỡng mộ đại danh đã lâu, không biết tiền bối đại giá quang lâm, không thể đón tiếp từ xa, mời đi theo ta.
- Làm phiền rồi.
Tiêu Như Mộng khẽ mỉm cười nói. Nguồn: https://truyenfull.vn
Sau một lát, đệ tử Vu Vu giả bảo dẫn Tiêu Như Mộng tới đại sảnh đón khách quý của Vu giả bảo. Cũng không lâu sau, có một đệ tử đi vào phòng khách cung kính nói:
- Thiếu bảo chủ cho mời! Tiêu tiền bối, mời đi theo ta!
Tiêu Như Mộng vừa đánh giá cảnh sắc như tiên cảnh bên trong Vu gia bảo vừa đi theo tên đệ tử kia, lúc đi tới tổng bộ của Vu gia bảo thì từ xa đã thấy được một niên nhân quen thuộc đúng nghênh đón ở ngoài cửa.
Vu Hoài Trọng, tuy rằng mấy trăm năm chưa từng gặp mặt, nhưng Tiêu Như Mộng liếc mặt một cái là nhận ra đối phương ngay, bộ dạng Vu Hoài Trọng so với lúc thiếu niên cũng không có gì khác nhau, chẳng qua là có thêm vài phần thành thục mà thôi. Chuyện khiến Tiêu Như Mộng không ngờ là Vu Hoài Trọng đã sớm tấn cấp Thần đạo. So với mình thì đã có một khoảng cách cực lớn.
Song nhãn lóe lên một tia quang thải kỳ lạ nhìn về phía Tiêu Như Mộng bỗng nhiên ghé thăm.
Tiêu Như Mộng, cái tên này, hắn đã sớm nghe nói đến, Trảm Không Kiếm Phái thái thượng trưởng lão. Bất quá thẳng cho đến sau khi nhận thức, Dương Thiên Lôi mới hiểu rõ về cái tên này hơn, nhưng lại chưa từng gặp qua.
Nhưng giờ khắc này, Vu Hoài Trọng như lần đầu tiền thấy Tiêu Như Mộng, cảm giác vô cùng quen thuộc. Bởi vì tướng mạo Tiêu Như Mộng giống một nữ tử hắn ngưỡng mộ trong lòng khi còn trẻ.
Nguyễn Hi Vũ, là một cô gái tinh khiết xinh đẹp thiên phú cực cao, sư phụ của nàng là một nhân vật chỉ một ngón tay có thể khuấy động cả tu luyện giới, mười tám tuổi liền đột phá Tiên Thiên chi cảnh cấp năm Thiên Nhân Hợp Nhất. vô số đệ tử thế gia ở Tu luyện giới, thiên tài thiếu niên không khỏi đối với nàng kỳ tâm ái mộ, cuồng nhiệt, người theo đuổi vô số, thế nhưng nàng là thuần âm chi thể, tu luyện chí cao bảo điển của môn phái "Thái thượng vô tình", . khiến cho rất nhiều người chùn bước, tiếc hận vô cùng, chỉ có thể lấy tình bằng hửu tri kỷ mà kết giao
Năm đó rất nhiều người cho là nàng sẽ trở thành cường giả danh chấn. Vu Hoài Trọng cũng nhận định như vậy. Chẳng qua là, điều làm mọi người thấy kỳ quái đó là, năm nàng mười tám tuổi lại bỗng mai danh ẩn tích. Từ đó không còn có bất kỳ tin gì về nàng. Tựa như đã biến mất không còn chút dấu vết.
- Vu tiền bối, vãn bối mạo muội tới chơi, làm phiền ngài, xin chớ trách.
Ánh mắt Tiêu Như Mộng lạnh lùng, giọng nói có vẻ cung kính.
Nàng không hề lo lắng rằng Vu Hoài Trọng nhìn thấu thân phận mình, nguyên lai nàng đã chết rồi. Trên thế giới này, người duy nhất biết thân phận nàng, cũng đã chết. Mà giờ, vô luận là tâm tính hay thân thể, tuy là nàng, nhưng không hề có chút giống nhau.
Hai tròng mắt Vu Hoài Trọng tinh quang chậm rãi tiêu tán, khẻ thở nhe, hơi thở của Tiêu Như Mộng cho Hoài Trọng biết, hai người chẳng qua là giống nhau thôi, căn bản không thể nào là một người, nếu như cảm nhận kia là nàng, làm sao chỉ có thể là tu vi Tiên Thiên cấp tám? Làm sao có thể trở thành trưởng lão phái Trảm Không Kiếm?
- Tiêu Trưởng lão không cần khách khí, ngươi là sư phụ Thiên Lôi, bổn tôn không thể nghênh đón từ xa, xin thông cảm cho! Mời!
Vu Hoài Trọng khách khí nói, không có chút kiêu ngạo của Thần Đạo.
Vu Hoài Trọng tạm thời chủ trì hết thảy sự việc cho Vu giả bảo, dựa theo tu vi. Tiêu Như Mộng đạt Tiên Thiên cấp tám, căn bản không có tư cách để cho hắn nghênh đón, nhưng bởi vì Tiêu Như Mộng là sư phụ Dương Thiên Lôi lại làm cho hắn phải ra đón tiếp.
Chẳng qua là, tâm Vu Hoài Trọng khẽ có điểm kỳ quái, không biết tại sao Tiêu Như Mộng lại tới tìm Dương Thiên Lôi lúc nào. Lẽ ra nàng nên biết, Dương Thiên Lôi đang bế quan ở Vu giả bảo mới đúng.
Tiêu Như Mộng theo Vu Hoài Trọng tiến sâu vào đại điện, hai người chủ khách sau khi ngồi xuống, Tiêu Như Mộng nói:
- Vu tiền bối, không biết tình trạng Thiên Lôi dạo gần đây như thế nào? Gần đây biết được trong khoảng thời gian này Thương Huyền rất có thể sẽ đột phá lên Tiên Thiên cấp chín, bước vào Thần Đạo, vãn bối rất lo lắng cho Thiên Lôi nên tới đây xem thế nào.
- Tiêu trưởng lão cứ yên tâm, gia phụ đã vì Thiên Lôi mà khởi động thời không pháp tắc, cũng cung cấp đại lượng đan dược cùng vật phầm tăng pháp lực lên. Hơn nữa còn để cho tiểu nữ Thanh Nhã bồi tiếp Càn Khôn Âm Dương Hỗ Chuyển Đại Trận phụ trợ, không có chút nào sơ suất. Tuy không dám nói so với Trảm Không Kiếm Phái tốt hơn, nhưng tuyệt đối sẽ không thua kém!
Vu Hoài Trọng khẽ cau mày nói, thâm tâm có chút không vui.
Tiêu Như Mộng nói như thế, hiển nhiên là lo lắng Vu Vu giả bảo không tận lực trợ giúp Dương Thiên Lôi. Chỉ bằng vào việc Dương Thiên Lôi đối với Vu Tiểu Ức có ân cứu mạng, Vu Vu giả bảo tất nhiên sẽ tận lực giúp đỡ, huống chi Dương Thiên Lôi còn có mối quan hệ vi diệu cùng với Vu Thanh Nhã.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...