Huyền Thiên Tà Tôn

Đây là một loại lực lượng bọn họ căn bản không thể chống cự được, lực lượng vượt xa khỏi nhận thức của bọn họ. Bọn họ không hề nghi ngờ, lực lượng này có thể dễ dàng huỷ diệt tất cả mọi người, không cần tốn nhiều sức lực.

- Đệ tử Trảm Không Kiếm Phái Dương Kình Thiên cung nghênh sứ giả đại giá quang lâm!

Thanh âm Dưong lão bỗng nhiên trở nên cung kính nói.

- Ngoại môn đệ tử Trảm Không Kiếm Phái Sở Kinh Hồn, cung nghênh các vị tiền bối đại giá quang lâm!

Sở Kinh Hồn khom người nói.

Lúc này, mọi người cảm giác được áp lực buông lỏng, trước mắt vô thanh vô tức xuất hiện mấy người. Bọn họ phảng phất như từ trên trời giáng xuống.

Mọi người không hề do dự, liền đi theo Dương lão và Sở Kinh Hồn, cung kính hành lễ.


Trảm Không Kiếm Phái, một trong tám đại môn phái trong truyền thuyết, vượt trên sự tồn tại của thế tục. Bốn chữ này đối với tất cả những người trẻ tuổi mà nói, trước kia có lẽ chỉ là truyền thuyết, nhưng hiện tại lại rõ ràng xuất hiện trứoc mặt bọn họ, đó là một tồn tại cao vời không thể với tới, gần như là thần thoại. Mà ngay cả cao thủ đệ nhất Đế quốc Cát Ương, Dương Kình Thiên, viện trưởng mà bọn họ tôn kính, cũng là một đệ tử của Trảm Không Kiếm Phái. Điều này càng khiến cho các đệ tử trẻ tuổi khiếp sợ tột đỉnh. Hơn nữa, bọn họ dường như đạp không mà đến, càng làm cho mọi người thêm kính nể, một loại kính nể phát ra từ sâu trong nội tâm.

Cho đến giờ khắc này, không còn bất kỳ ai trong lòng có chút bất mãn nào. Có thể được tiếp đón những nhân vật trong truyền thuyết này, đừng nói chờ một canh giờ, cho dù phải chờ ba ngày ba đêm cũng sẽ không có ai nói một câu nào oán hận.

Người dẫn đầu chính là một lão giả, chỉ thấy lão nhẹ nhàng phất tay, một cỗ lực lượng nhu hoà nhưng không thể kháng cự liền xuất hiện trên người tất cả, nhẹ nhàng nâng mọi người đứng lên.

Lão giả thân mặc trường bào màu xanh, tướng mạo nho nhã, sắc mặt hồng nhuận, tất nhiên không có chút nếp nhăn. Nếu như không phải lão có hàng lông mi cùng bộ râu bạc trắng, trong mắt ẩn chứa tang thương, bất luận kẻ nào cũng sẽ không nghĩ lão đã là lão nhân. Lão đứng ở nơi đó, mang một dáng vẻ tiên phong đạo cốt.

Phía sau lão giả, có sáu người thanh niên, năm nam, một nữ, thoạt nhìn cũng chỉ hơn hai mươi tuổi. Nam phong thần tuấn lãng, khí độ phi phàm, nữ xuất trần thoát tục, dáng như tiên tử. Trên người mỗi người bọn họ đều tản mát ra khí tức cường giả, thần tình có chút kiêu căng.

- Dương huynh, không cần khách khí!

Lão giả mỉm cười nói:

- Tiêu Vân, Linh Lung, mấy người các ngươi mau tới bái kiến Dương Kình Thiên Dương sư thúc đi.

- Không dám! Không dám! Tiêu huynh khách khí rồi. Ta so với bọn chúng cũng chỉ là già hơn vài tuổi mà thôi. Khi bằng tuổi bọn chúng, ta bất quá chỉ là Hậu Thiên cấp chín mà thôi, mà nay bọn họ đều đã tấn cấp lên Tiên Thiên. Thật sự là đáng mừng. Nếu như ta đoán không sai, bọn họ hẳn là đệ tử trẻ tuổi kiệt xuất nhất của môn phái rồi. Thực sự là tiền đồ vô lượng à!

- Dương sư thúc quá khen!


Một gã thanh niên trong đó mỉm cười nói:

- Tạ hạ Tiêu Vân, bái kiến Dương sư thúc!

- Linh Lung bái kiến Dương sư thúc.

Nữ tử trẻ tuổi phía sau nói.

Ngay sau đó, bốn gã thanh niên khác cũng đều đi đến chào Dương lão, dường như quên mất sự tồn tại của Sở Kinh Hồn. Tuy nhiên, Sở Kinh Hồn vẫn không có chút nào bất mãn, khuôn mặt khẽ mỉm cười, thái độ cung kính, cho dù là nhìn về sáu thanh niên cũng cung kính dị thường.

Đối với Tiên Thiên, những kẻ Hậu Thiên đều chỉ như con kiến hôi. Chỉ có thực lực mới có thể được tôn kính. Sở Kinh Hồn hiểu rõ, hắn tuy rằng là đế vương, nhưng đối với họ, tước vị này không có chút tác dụng. Quyền lợi thế tục trong mắt bọn họ chỉ là cặn bã. Huống chi Trảm Không Kiếm Phái chính là chỗ dựa vững chắc của Đế quốc Cát Ương. Nếu như không có chỗ dựa vững chắc này, điều mà cả Đế quốc Cát Ương sắp phải đối mặt chính là bị diệt vong hoàn toàn. Điểm ấy không cần phải băn khoăn.

Tại đại lục Huyền Thiên, phía sau bất kỳ đế quốc nào cũng đều phải có chỗ dựa thật vững chắc. Tuy rằng những thế lực là chỗ dựa này căn bản sẽ không tham dự vào bất luận sự tình gì của đế quốc, chỉ là một tồn tại mang tính uy hiếp. Nhưng đối với bất luận quốc gia nào mà nói, chỗ dựa này đều không thể thiếu. Cũng chỉ có như vậy, khi đối mặt với phần đông các quốc gia, năng lực chính là đãi ngộ bình đẳng. 

Sáu thanh niên này hiển nhiên vừa mới tấn cấp cường giả Tiên Thiên. Lão giả lần này dẫn đội là sư thúc bọn hắn, Tiêu Hà, cao thủ Tiên Thiên tam trọng. Vốn họ đã biết trấn thủ tại Đế quốc Cát Ương chính là Dương Kình Thiên, là cao thủ Tiên Thiên. Tuy nhiên, Dương Kình Thiên cùng bọn họ khác nhau. Bọn họ là dòng chính Trảm Không Kiếm Phái mà Dương Kình Thiên tuy rằng là đệ tử nội môn, nhưng cũng chỉ là một danh hiệu mà thôi. Khi hắn tấn cấp Tiên Thiên cảnh giới mới được môn phái ban tặng tư cách đệ tử nội môn. Cho nên, ngay từ đầu bọn họ vẫn biểu hiện kiêu căng. Nhưng khi nghe được lời khen tặng khiêm tốn của Dương lão cùng với thái độ của Tiêu Hà bọn chúng mới biết lão nhân trước mặt sở hữu thực lực tương đương sư thúc Tiêu Hà, cao thủ Tiên Thiên cấp ba.


Một ngưòi không được môn phái trợ giúp, không có tâm pháp tuyệt thế, cũng không có linh đan diệu dược, hoàn toàn dựa vào năng lực của mình mà trở thành cao thủ Tiên Thiên cấp ba. Chỉ bằng điểm ấy, Dương lão cũng có đủ tư cách được bọn họ tôn kính. 



Ăn xong bữa trưa, nghỉ ngơi nửa canh giờ, mọi người trong Dương gia lần thứ hai trở lại diễn võ trường. Khác với buổi khảo nghiệm ban sáng, thi đấu khiêu chiến buổi chiều không phải tất cả các đệ tử đều tham gia. Phải có người khiêu chiến và người bị khiêu chiến. Chỉ cần hai bên đồng ý, sẽ tiên hành thi đấu. Dưới tình huống thông thường, cấp bậc khác nhau sẽ không tiến hành thi đấu, chỉ có cấp bậc khảo nghiệm tương đồng, nhưng chỉ có đệ tử có tinh thần lực yếu hơn mới được phép khiêu chiến.

Ví dụ như, cùng có thành tích như Dương Thiên Lôi là cấp ba đỉnh phong, nhưng đệ này có thứ hạng thấp hơn Dương Thiên Lôi, có thể vì bất mãn thứ hạng của mình mà khiêu chiến Dương Thiên Lôi.

Đương nhiên đây cũng chỉ là dưới tình huống thông thường. Chỉ cần hai bên đồng ý, bất luận người nào cũng đều có tư cách khởi xướng khiêu chiến, đối tượng cũng có thể tuỳ ý. Chỉ cần hai bên đồng ý là được rồi.

Đáng tiếc, khiêu chiến thi đấu đã tiến hành hơn nửa canh giờ cũng không có bất luận kẻ nào đến khiêu chiến Dương Thiên Lôi. Hắn cùng mẫu thân tay nắm tay, nhỏ giọng trò chuyện với nhau, kể về tu luyện của hắn, về Trương Tử Hàm, về “tỷ thí người mới”…


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui