Huyền Thiên Tà Tôn



Linh dược có thể đề thăng thể chất của tu luyện giả, cũng có thể trong thời gian ngắn đề thăng sức chiến đấu cho tu luyện giả, nhưng độ mạnh yếu của tinh thần lực, linh dược không thể nào thay đổi được. Hơn nữa, trong kỳ khảo nghiệm của Dương gia, dù Dương Hồng Toàn có bất công cũng sẽ tuyệt đối không cho phép Dương Thên Lôi sử dụng linh dược.

- Lôi, Thiên Lôi, lão tử muốn giống như tên của mình, đánh cho các ngươi cháy sém! Bại lộ thực lực thì sao? Chỉ cần mẫu thân có thể vui vẻ, còn quản cái con mẫu thân gì nữa!

Dương Thên Lôi thầm nói trong lòng. Tuy rằng nội tâm hắn vô cùng ưa thích cảm giác “giả trư ăn thịt hổ”, nhưng vì mẫu thân, phụ thân và gia gia, hắn biết, đã đến lúc mình cần chứng minh thực lực, đã đến lúc đoạt lại hết thảy vinh quang và ánh sáng.

Hắn đồng thời cũng biết, làm như vậy muội muội thân yêu Trương Tử Hàm nhất định sẽ hung hăng chà đạp hai tai hắn. Thế nhưng, hắn vẫn không do dự quyết định đưa ra lựa chọn này. 


Nam nhân, khi cần tiến lên thì tuyệt đối không được lùi bước. Có lẽ trước đó, đường tỷ Dương Thên Lệ đối với hắn mà nói, chỉ là một mỹ nữ mà thôi, còn không có tình cảm thân tình sâu sắc gì. Thế nhưng, khi hắn thấy được một tia mất mát trong mắt Dương Thên Lệ khi bị thua, hắn cũng hiểu được, tại Dương gia, bọn họ chung quy là ở cùng một chiến tuyến. Bọn họ đều là dòng chính của Dương Hồng Toàn, quang vinh cùng quang vinh, mà tổn hại cũng chung tổn hại. Nàng mất mát là bởi vì, nàng không thể mang niềm kiêu hãnh của nhất mạch Dương Hồng Toàn, niềm kiêu hãnh đệ nhất.

Đây vốn là trách nhiệm của Dương Thên Lôi, thế nhưng khi hắn xuống dốc, Dương Thên Lệ phải đứng lên gánh vác.

Chậm rãi bước tới trước đá khảo nghiệm, Dương Thên Lôi cũng không có lập tức đưa tay ra, mà quay nhìn về phía khán giả. Hắn không để ý tới bất luận thanh âm chế giễu và bất thiện gì, ánh mắt hắn lướt qua tất cả mọi người, dừng lại trên đôi mắt đôi mắt tràn ngập chờ mong kia. Hắn rõ ràng có thể cảm nhận được, mẫu thân thậm chí còn kích động hơn cả mình. Thân hình khẽ run nhè nhẹ của nàng đã chứng minh hết thảy rồi.

Gửi tới mẫu thân ánh mắt tràn đầy tự tin. Dương Thên Lôi chậm rãi quay đầu, vươn hai tay ra.

Ngón tay thon dài, da thịt trong suốt, so với nữ nhân còn mềm mại, nhẵn nhụi hơn. Thân hình lộ vẻ gầy yếu, khuôn mặt thanh tú, tuấn nhã, căn bản nhìn không ra bất cứ vẻ mạnh mẽ nào. Thế nhưng, những đệ tử Dương gia đến từ Học viện Cực Dương đã từng xem qua trận thi đấu của Dương Thên Lôi đều hiểu rất rõ ràng, thân hình nhìn như yếu đuối kia đến tột cùng có sức mạnh cưòng hãn thế nào. Mặc dù bọn họ cho rằng đó là do tác dụng của linh dược, nhưng vẫn như trước đây, khi bọn họ xem Dương Thên Lôi và Vũ Đại Lãng quyết đấu, đã thể hiện ra thân thể cưòng hãn tới mức bọn họ không thể tương tượng được.

“Bạo phát đi nào, tiểu vũ trụ!”

Dương Thên Lôi bài trừ tất cả mọi tạp niệm, trong lòng âm thầm điên cuồng gào thét. Trong lòng hắn chỉ có một ý niệm, một ý niệm duy nhất, đó là, khiến cho đá khảo nghiệm kia sáng lên.

Là người Địa Cầu, hắn tin tưởng, tiềm năng của nhân loại là không có cực hạn. Hắn đồng thời cũng rất rõ, muốn tiểu vũ trụ bộc phát, cần có chấp niệm, áp lực và tinh thần dũng cảm tiến tới không biết sợ.


Tại giờ khắc này, tư tưởng của hắn trở nên linh hoạt kỳ ảo nhưng lại vô cùng kiên định. Tinh thần lực trong đan điền nhất thời như núi lửa bùng phát, điên cuồng chuyển động.

Cơ hồ là trong nháy mắt, đá khảo nghiệm liền tản mát ra quang mang màu vàng đất vô cùng chói lọi trong sự khiếp sợ của mọi người. Sau một lát liền hình thành ba ngôi sao lấp lánh màu vàng kim rực rỡ. Tu vi của hắn không thể nghi ngờ đã đạt tới Thổ hệ cấp ba đỉnh phong!

Từ khi đột phá bình cảnh tới bây giờ, mới chỉ hai tháng ngắn ngủi, hắn đã tấn cấp tới cảnh giới cấp ba đỉnh phong!

Toàn bộ tinh thần của Dương Thiên Lôi lúc này đều tập trung tại đan điền. Giờ khắc này, hắn nghĩ đến chính là đất dày mà nặng, tinh thần lực kỳ lạ trong đan điền rất nhanh chuyển hoá thành tinh thần lực Thổ hệ, cũng cuồn cuộn không ngừng chảy vào đá khảo nghiệm. Lần đầu tiên hắn cảm ứng được đan điền của mình, cũng lần đầu tiên mãnh liệt phóng xuất đem tinh thần lực của mình ra ngoài.

Dần dần, một cảm giác kỳ dị xuất hiện trong trái tim Dương Thiên Lôi. Tâm thần hắn phảng phất như không phải dung nhập vào đan điền, mà là vào một vùng thiên địa nào đó, tựa hồ như cùng thiên địa hoà hợp thành một thể. Tuy rằng, tinh thần lực đang điên cuồng tuôn ra, nhưng cỗ tinh thần lực kì lạ kia lại giảm xuống vô cùng chậm chạp.

Điều này khiến Dương Thiên Lôi vô cùng kinh ngạc, đồng thời cũng vô cùng vui sướng. Vốn hắn dự định làm oanh động mọi người không phải bằng tinh thần lực cường đại, cũng không phải bằng cấp bậc Tinh Giả của mình. Điểm ấy hắn có thể hiểu được, vô luận thế nào hắn cũng không thể vượt qua được cảnh giới đó, nhiều nhất chỉ là Tinh Giả cấp ba đỉnh phong mà thôi. Việc hắn quyết định làm chính là, bại lộ con bài tẩy lớn nhất của mình, thuộc tính ngũ hành, tinh thần lực ngũ hành. Dù hắn chỉ có thể bộc phát ra cảnh giới Tinh Giả cấp ba sơ cấp, nhưng chỉ cần có thân thể ngũ hành cũng đủ khiến mọi người chấn động.


Ngũ hành chi thể, ngàn năm khó gặp. Có được thiên phú như vậy còn lo gì không tiến bộ vượt bậc. Chỉ cần hắn làm như vậy, vinh quang và ánh sáng đã từng thuộc về hắn, nhất định sẽ một lần nữa quay trở lại trên người hắn.

Thế nhưng hiện tại, khi mắt hắn đang mở trừng trừng nhìn vào ba ngôi sao Thổ hệ sáng ngời xuất hiện trên đá khảo nghiệm, tinh thần lực đặc thù trong cơ thể hắn không ngờ chỉ giảm đi một chút ít, hơn nữa, dường như tinh thần lực trong thiên địa còn đang rất nhanh dũng mãnh tràn vào trong cơ thể hắn, tiến hành liên tục bổ sung. Điều này sao có thể khiến hắn không kinh hỉ?

Hắn mơ hồ nghĩ rằng, mình hình như không cần bại lộ bí mật thân thể ngũ hành cũng có thể đạt được mục đích. 

Không ai biết Dương Thiên Lôi đang nghĩ gì, nhưng những ánh mắt nhìn về phía Dương Thiên Lôi lại tràn ngập kinh ngạc và không thể tưởng tượng. Sở dĩ bọn họ kinh ngạc, không phải vì Dương Thiên Lôi kích phát ra ba ngôi sao năm cánh, mà là tốc độ hấp thụ tinh thần lực lúc này của hắn.

Tại giờ khắc này, thân thể hắn giống như một cái hố đen khổng lồ, điên cuồng hấp thụ tinh thần lực của trời đất. Hắn dường như trở thành trung tâm của thiên địa. Tốc độ hấp thu như vậy, đám người Dương Hồng Toàn tuy có thể làm được, nhưng phải ở trong trạng thái tu luyện. Nếu muốn đồng thời vừa phát ra tinh thần lực, lại vừa hấp thu vào thế này, ngay cả Dương Hồng Toàn cũng không có khả năng.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui