Huyền Thiên Tà Tôn

Lúc nghe Phong Mã Ngưu khen bảo y này không giống với đồ thường, Ngưu Mãn Thiên còn bày ra bộ mặt hưởng thụ, nhưng khi nghe đến đoạn Phong Mã Ngưu đoán giá của chiếc này khoảng vài lượng hoàng kim thì hắn liền nổi giận, vì muốn hắn đạt được thứ hạng cao trong cuộc thi lần này mà lão già của hắn đã bỏ ra mấy vạn lượng hoàng kim mua bảo y này, không ngờ tên tiểu tử thối này dám nói thành mấy lượng?

- Ta có thể mua không nổi, trên người ta chỉ có mấy đồng bạc cắc thôi, he he…

Phong Mã Ngưu không hề phật lòng, tiếp tục nói.

- Hừm! Đồ nhà quê, bản thiếu gia nói cho ngươi biết, bảo ý này gọi là “Kim Giáp Y”, có thể chắn được tinh thần lực xâm nhập bất kỳ thuộc tính nào của Tinh Giả cấp năm, có giá năm vạn bảy nghìn không trăm lẻ hai lượng vàng! Vài lượng vàng? Nằm mơ đi! Ngươi bất quá cũng chỉ là một Tinh Giả cấp năm, ta xem thử ngươi làm sao mà thắng được ta? Thôi thì tự nhận thua đi, miễn cho bản thiếu gia xuất thủ đá ngươi xuống lôi đài!

Ngưu Mãn Thiên cuồng ngạo nói. Thanh âm vừa dứt thì bỗng “Roẹt” một tiếng, một thanh trường kiếm màu vàng xuất hiện trên tay hắn. Toàn thân hắn nhất thời được bảo phủ toàn ánh vàng.

- Ngưu Mãn Thiên, quả nhiên là danh bất hư truyền, thật đủ trâu! Ha ha ha…

Phong Mã Ngưu ngửa đầu cười lớn, vừa cười vừa nói.

Đám khán giả phía dưới cũng cười vang.

- Hai vị tuyển thủ, trận đấu đã bắt đầu!

Trọng tại nhắc nhở lần nữa

- Hừm, muốn chết!


Ngưu Mãn Thiên gầm lên giận dữ, trường kiếm màu vàng bỗng hóa thành một đạo lưu quang bắn về phía Phong Mã Ngưu đang ngoác miệng cười. Tinh thần lực cường đại rót vào trường kiếm màu vàng phát ra tiếng xé gió kinh khủng!

- Hử? Tiểu tử này tựa hồ không phải là một tên ngốc!

Dương Thiên Lôi kỳ quái nói, lúc đầu hắn nhìn biểu hiện của Ngưu Mãn Thiên thì cũng thuần túy cho rằng tên này cũng chả khác gì mấy tên nhãi nhép, có thể lọt vào top năm mươi hoàn toàn là nhờ vào kiện bảo y và bảo kiếm, nhưng Dương Thiên Lôi không ngờ rằng thực lực tên này cũng rất khá. Chí ít, so về cảnh giới thì Ngưu Mãn Thiên cao hơi Dương Thiên Lôi không ít.

- Nhãi nhép? Trong học viện Cực Dương không có ai ngu cả. Bằng không dù có nhiều tiền cũng không thể bước vào cửa học viện Cực Dương này. Đương nhiên... Ngoại trừ ngươi.

Trương Tử Hàm nhếch miệng cười, nhìn Dương Thiên Lôi với ánh mắt trêu tức nói nhỏ.

- Ha ha... Trương lão sư, không phải chứ? Hình như ta là thiên tài cơ mà?

Dương Thiên Lôi nói

- Được rồi, ngươi là thiên tài, mau quan sát trận đấu đi!

Trương Tử Hàm nhìn vẻ mặt của Dương Thiên Lôi liền ngừng giỡn, bởi vì nàng biết rõ, nếu để hắn bắt đầu tự sướng thì không cách gì dừng lại được.

- Chết đi!

Ngưu Mãn Thiên hét lớn một tiếng, mắt thấy một kiếm có thể đâm thủng người Phong Mã Ngưu khiến hắn nhất thời đại hỉ, đánh úp, tiên phát chế nhân quả nhiên lần nào cũng đúng, có thể đánh bại một người có tiềm năng giành chức quán quân tuyệt đối là một loại vinh quang vô thượng!

Thế nhưng, một kiếm này rõ ràng là đã trúng mục tiêu nhưng trong nháy mắt khi vừa mới chạm thân thể Phong Mã Ngưu thì hắn bỗng nhiên nhưng nổi một trận gió, quỷ dị bay đi.

- Thân thể của Phong Mã Ngưu là song chúc thuộc tính – Kim, Mộc, đồng thời diễn sinh ra thuộc tính ngũ hành khá hiếm thấy – thuộc tính phong. Bởi vậy nên thân pháp của hắn phiêu dật linh động, hay thay đổi, người khác không thể nắm bắt được.

Trương Tử Hàm nói nhỏ.

Kim, mộc, thủy, hỏa, thổ là ngũ hành thuộc tính của tu luyện giả trên đại lục Thiên Huyền, cùng là những thuộc tính cơ bản nhất. Mà những thuộc tính còn lại trong thiên địa diễn sinh ra như phong, lôi, quang, băng, vụ (sương) đều là những thuộc tính hiếm thấy, các loại thuộc tính này có sự khác nhau với năm thuộc tính cơ bản, cũng không phải ai mới sinh cũng có mà là do lĩnh ngộ của Hậu Thiên đối với pháp tắc thiên địa, hiểu được đại tự nhiên mà sinh ra.

Gió thổi cỏ lay, Tinh Giả hệ Mộc, nếu như tỉ mỉ cảm ngộ mộc thuộc tính trong thiên địa thì có khả năng diễn sinh thuộc tính phong, Tương tự, thuộc tính kim thì có thể diễn sinh ra thuộc tính lôi, thủy có thể diễn sinh ra băng và vụ, hỏa có thể diễn sinh ra quang, thổ có thể diễn sinh ra ám.

- Hoành tảo thiên quân!

Ngưu Mãn Thiên hét lớn một tiếng, thanh kiếm màu vàng chói mang theo khí thế sát phạt, hóa thành một đoàn ánh sáng vàng, lại chém về phía Phong Mã Ngưu.

Phong Mã Ngưu mỉm cười, thân hình nhất thời bay lên trời, tránh thoát một chiêu Hoành Thảo Thiên Quân, đánh ra một quyền như thiểm điện, tinh thần lực hệ kim cuồng bạo mang theo khí thế sát phạt mãnh liện đánh lên cái mắt đang tràn đầy phẫn nộ của Ngưu Mãn Thiên!


- Bốp Bốp!

Hai tiếng nặng nề nổi lên, nắm tay của Phong Mã Ngưu nện thẳng vào mũi Ngưu Mãn Thiên!

Ngưu Mãn Thiên bổ nhào một vòng rồi ngã xuống đất, trên khuôn mặt trước đây cũng được coi là anh tuấn những giờ chỉ thấy máu mũi văng tung tóe, mồm kêu gào thảm thiết

- Ta liều mạng với ngươi! A!

Ngưu Mãn Thiên lại vung kiếm lên lần nữa, ngắm về phía Phong Mã Ngưu.

Bốp bốp!

Lại vang lên hai tiếng nặng nề nữa. Đồng thời màn lộn nhào lại hiện lên, nhưng lần này Phong Mã Ngưu không cho đối phương bất kỳ cơ hội nào để đánh trả, đang lúc đối phương loạng choạng thì tung một cước vào mông Ngưu Mãn Thiên, toàn thân hắn bay thằng lên không trung.

- Ngưu Mãn Thiên! Ha ha ha, đây là cách mà ta thắng ngươi!

Bốp bốp

Phong Mã Ngưu vừa cười vừa nói, đang lúc Ngưu Mãn Thiên còn đang bay trên không thì nhào tới giáng thêm một cước nữa đá bay hắn ra xa.

- Phong ca uy vũ!

- Phong ca ta yêu người!

- Phong ca! Phong ca!


Dưới đài truyền đến từng tiếng la hét kích động của đám fan.

- Mẹ kiếp, tên tiểu tử này so với ca còn oách hơn!

Dương Thiên Lôi nhỏ giọng nói, nhưng tận mắt nhìn thấy thực lực của Phong Mã Ngưu cũng khiến hắn giật mình không ít. Thực lực của tên Ngưu Mãn Thiên này không hề yếu, hơn nữa còn có bảo kiếm trong tay, có bảo y hộ thể, nhưng ở trước mặt Phong Mã Ngưu căn bẳn không chịu được một kích.

- Còn nghĩ bản thân có khả năng dành được quán quân nữa không?

Trương Tử Hàm hỏi nhỏ.

- Có thể! Nhất định có thể! Nàng... Thân ái có tin không?

Dương Thiên Lôi nheo mắt lại nhìn Trương Tử Hàm nói.

- Không tin!

Tử Hàm muội muội nói không thể nể tình. Tuy rằng Trương Tử Hàm hiện tại có thể khẳng định Dương Thiên Lôi là thiên tài trong thiên tài, cho hắn thời gian nửa năm, thậm chí là vài tháng thôi không chừng hắn thật sự có thể có thực lực để tranh vị trí quán quân này, nhưng hiện tại thì không có chút hy vọng nào. Thiên tài là 90% dựa vào máu và mồ hôi, 10% còn lại là thuộc về thiên phú. Một phát mà thành sao được?

- Nếu như ta có thể đạt giải quán quân thì sao đây?

- Tùy ngươi!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui