Huyền Thiên Dạ Hành


Nhóm người Hỏa Ma Môn đang liều mạng, bọn họ đang lâm vào tình trạng nguy hiểm, Tích Sát quá mạnh mẽ, bọn họ không chống cự lại được, nhiều người bị thương nặng, sức cùng lực kiệt, cố gắng chống đỡ mà thôi, còn Tích Sát thì càng đánh càng hăng.

Trưởng lão Hỏa Ma Môn hét " Tích Sát, có chết ta cũng lôi ngươi theo ".

Tích Sát cười phá lên, thần sắc dữ tợn, nói " Để ta tiển ngươi chết, còn việc ngươi muốn lôi ta theo, nằm mơ đi ".

Aaa
Trưởng lão Hỏa Ma Môn gần lên, cả người lão phình to như quả cầu hơi, da thịt đỏ rần thần sắc vô cùng đau đớn, lão điên cuồng lao tới Tích Sát, lão tự bạo muốn đem Tích Sát kéo theo chết chung.

Tích Sát giật mình, sợ hãi vội vàng lui lại, muốn tránh thoát nhưng đã muộn, trưởng lão Hỏa Ma Môn đã lao tới, ôm chầm lấy hắn cứng ngắc, hắn bạo tinh khí để thoát, nhưng không thành.

Bùm
Một tiếng nổ lớn vang vọng trời đất, cả vùng không gian bị đánh nứt, hư không nhộn nhạo quay cuồng, Tuyết Phong bị lực chấn té lăn lộn trên đất, tuy hắn đứng xa, nhưng phạm vi ảnh hưởng quá lớn, làm hắn cũng bị ảnh hưởng, chật vật vô cùng.

Những tên đệ tử đứng gần, khó thoát được cái chết, bị lực lượng khủng bố bạo tạt, đánh cho thành sướng máu, chết ngay cả xương cốt cũng không còn, cả một vùng đất xung quanh, bị lực lượng mạnh mẽ quét ngang, trở nên trống trải.

Cả mật đất bị chấn thành một cái hố thật to, bên dưới hố lớn còn có một người, chính là Tích Sát hắn vẫn chưa chết, nhưng cũng mất hơn nửa cái mạng, máu me khắp người xương cốt bị gãy gần hết, da thịt bị đánh bấy nhầy, trong thê thảm vô cùng.

Tích Sát quỳ gối trên đất, thở từng hơi nặng nề, gương mặt tổn hại, khó nhìn ra dung nhan, hắn bây giờ cận kề cái chết không xa, hắn quỳ nơi đó không thể đứng dậy nổi, bị thương quá nặng khó động đậy thân thể, khí tức hư thoát yếu ớt vô cùng.

Hít
Được một lúc Tích Sát hô hấp đều trở lại, vận dụng chút ít tinh khí còn thừa trong cơ thể, để chữa trị thương thế, tuy không thể trị hoàn toàn, nhưng cũng có thể cho hắn cử động, như vậy sẽ dễ dàng chữa trị thương thế hơn, được một lúc khí tức của hắn cũng ổn định hơn một chút.


Trong lúc hắn đang chữa thương, Tuyết Phong đang mần mò đi lại, hắn cũng không biết Tích Sát còn sống, sau vụ nổ lớn đó, cả vùng không gian trống trải, không còn tiếng động gì, nên hắn cũng bạo gan đi tới dò xét.

Đi tới bên miệng hố to, nhìn xuống bên dưới, Tuyết Phong giật mình, hắn thấy Tích Sát đang ngồi khoanh chân bên dưới, tên kia không chết hắn còn sống, làm sao có thể, vụ nổ kia lớn như thế sao hắn không chết.

Nhưng Tuyết Phong để ý kỹ, tuy tên Tích Sát này không chết, nhưng hắn bị thương vô cùng nặng, bây giờ đang ngồi chữa thương, trong lúc này thực lực của Tích Sát là yếu nhất, trong đầu Tuyết Phong nảy lên ý tưởng, muốn giết chết Tích Sát, đây là cơ hội tốt, hắn sẽ không bỏ qua.

Lúc này Tích Sát chỉ quan tâm việc chữa thương, không để ý mọi chuyện bên ngoài, nên hắn không biết là Tuyết Phong đi tới, còn có ý muốt giết hắn, thận trọng gấp rút chữa thương, Tích Sát không dám dừng lại lâu, nên tranh thủ chữa lành một chút thương thế, rồi rời khỏi nơi đây, tìm một nơi an toàn khác để chữa trị.

Vù vù vù.

Cơn gió xung quanh, thổi càng lúc càng mạnh, Tuyết Phong tay cầm Phong đao, tinh khí thôi động tới cực hạn, hắn dùng toàn lực vào một đao này, cơn gió thổi mạnh tích tụ thành cơn cuồng phong, gió cuốn như cắt xé hết mọi thứ, đất đai bị càng quét biến mất một lớp đất, bụi bay mù mịt.

- " Bá Thiên đao kỹ, thức thứ tư, Cuồng Phong đao".

- " Chém ".

Tuyết Phong chém xuống Tích Sát, đao ảnh to lớn hiện ra, cơn cuồng phong cuộn tới, bao bọc đao ảnh lại, thẳng hướng Tích Sát chém xuống, đao khí lăng thiên mạnh mẽ, tốc độ chém nhanh vô cùng.

Vào lúc này, Tích Sát cũng giật mình tỉnh lại, một cổ nguy hiểm đang kéo tới, trước mắt hắn là một đao ảnh to lớn, đang nhanh chống chém tới hắn, Tích Sát sợ hãi lách người qua một bên, nhưng đao ảnh quá nhanh, chém đứt một chân của hắn.

Aaaa
Đau đớn Tích Sát gào lên thảm thiết, hắn lăn lộn bên dưới hố, một chân bị đoạn, đau đớn thấu tận tâm can, vết thương cũ chưa khởi sằc, bây giờ lại mất đi một chân, thương thế càng nặng thêm.


Tích Sát phẫn nộ gào lên " Là ai đánh lén ta ".

Tuyết Phong đứng trên miệng hố cười to, nói " Là tiểu gia ta, ngươi có ngon thì lên đây giết ta đi ".

Tích Sát nhìn lên, thấy Tuyết Phong đứng đó, hắn vô cùng tức giận, nói " Ngươi là ai, ta và ngươi có thù oán gì, cớ sao lại ra tay với ta ".

Tuyết Phong cười khẩy nói " Ngươi muốn biết đúng không, vậy thì tiểu gia nói cho ngươi biết, tiểu gia chính là người đã diệt phân đà của ngươi, hơn năm trăm mạng người là do tiểu gia diệt, bây giờ tiểu gia sẽ giết luôn cả ngươi ".

- " Cái gì là tên ác ôn nhà ngươi, ta giết chết ngươi".

Phốc
Tích Sát phun ra một ngụm máu, lửa giận công tâm huyết dịch sôi trào, hắn đã vốn tức giận vì Tuyết Phong ra tay, bây giờ nghe hắn nói rõ sự thật, thì hắn không thể nào nhịn nổi nữa, sau khi phun máu khí tức của Tích Sát càng thêm hư thoát, như ngọn đèn dầu đã cạn, tùy thời sẽ tắt.

Aaaa
Tích Sát điên cuồng gào rống, quá sĩ nhục quá sĩ nhục mà, bị một tên nhóc chơi xỏ như vậy, hắn tức giận muốn giết chết Tuyết Phong, nhưng hiện tại hắn bị thương quá nặng, càng làm hắn bất lực cùng không cam tâm.

Tuyết Phong cười cười nói " Tức giận làm gì, để ta tiễn ngươi một đoạn, nhìn ngươi đau khổ, ta thật không nỡ nhìn ".

Tích Sát nghiết răng nói " Tuy ta bị thương, nhưng giết một con kiến như ngươi vẫn có thể, muốn giết ta sao ngươi nằm mơ đi ".

Tuyết Phong lắc đầu, nhếch mép nói " Mơ con mẹ nhà ngươi đi làm kỹ nữ, để tiểu gia tiễn ngươi đi ".


Tuyết Phong lao xuống hố, cầm Phong đao chém xuống, Tích Sát gào lên, tuy hắn bị thương nặng, nhưng liều mạng dùng cấm thuật vẫn được, nếu không dùng tới cấm thuật, thì hắn sẽ bị Tuyết Phong giết mất, mà dùng cấm thuật, thì hắn cách cái chết cũng không xa, bước tới đường cùng, dù chết hắn cũng kéo theo Tuyết Phong.

- " Âm Sát Chi Tàn, Liệu Hóa Sát Nguyên ".

Cấm thuật mạnh mẽ được thi triển, sát khí kéo lên dày đặc, âm khí lạnh lẽo cả không gian, bầu trời tối đen như mực, vạn vật đều bị âm khí sát khí luyện hóa, Tuyết Phong bị âm sát khí bao phủ.

hắn hơi giật mình nhưng không quá hoảng sợ.

Tinh khí cường đại được thôi động, tạo thành màn chấn bao bọc hắn lại, Thái Dương Hỏa được hắn dùng tới, âm sát khí vừa chạm tới, liền bị Thái Dương Hỏa thêu đốt sạch, chiêu cẳm thuật này không thể ảnh hưởng được Tuyết Phong.

- " Âm Sát Trảo ".

Thấy Âm Sát khí không thể ảnh hưởng được Tuyết Phong, nên Tích Sát biến chiêu, bàn tay xoay tròn đánh vào ngực Tuyết Phong, lực đánh mạnh mẽ, mang theo hai khí âm sát, đánh thủng lòng ngực Tuyết Phong, đem hắn đánh bay ra xa, Tích Sát dù sao cũng là bát tinh Dục Huyết cảnh, Tuyết Phong muốn đem hắn giết cũng không phải dễ.

- " Giết ".

Bàn tay của Tích Sát cũng bị dính Thái Dương Hỏa, nhưng hắn không màn tới, thân ảnh lao nhanh tới muốn giết chết Tuyết Phong, Âm Sát Trảo mạnh mẽ đánh tới.

Tuyết Phong nhất thời chưa dứng lên được, mà Tích Sát lại đánh tới, hắn cầm Phong đao chắn trước người, Âm Sát Trảo đánh lên Phong đao, lực lượng cuồng bạo đem Tuyết Phong chấn bay ra xa.

Phụt
Tuyết Phong bị đánh cho phun máu liên tục, nhất thời sơ ý liền bị đánh cho không kịp trở ray, hắn bị đánh trọng thương, cả phần ngực bị đánh nát, đau đớn vô cùng.

Tuyết Phong nắm lấy tiểu Ô Quy, ném thật mạnh về phía Tích Sát, Tích Sát đang điên cuồng, nào để ý tiểu Ô Quy, nhưng mà tốc độ của tiểu Ô Quy đã nhanh hơn trước rất nhiều, lực lượng mạnh mẽ cũng tăng lên gấp bội, không đợi Tích Sát làm ra động tác, tiểu Ô Quy đã đánh tới.


Đùng
Tiểu Ô Quy mạnh mẽ đánh vào đầu của Tích Sát, đem hắn đánh bay lăn lộn vài vòng, Tích Sát gào lên đầy đau đớn, cái đầu như muốn bị bể vậy, quá đau đớn va choáng váng, máu tươi chảy ra liên tục từ trên đầu của hắn, hình dạng của Tích Sát càng thêm thê thảm.

Tuyết Phong không dám chần chừ, lần này hắn quyết định sử dụng Liệt Không Đao, vì Phong đao đã bị Tích Sát đánh nát, bể nát thành nhiều mảnh đã trở thành sắc vụn.

Liệt Không Đao được lấy ra, nhìn thoáng qua thì thanh đao này vô cùng bình thường, một thân đen thui không ánh sắc, cũng chẳng có hoa văn đại đạo, một thanh đao bình thường không thể bình thường hơn.

Tuyết Phong dồn hết tinh khí còn lại vào Liệt Không Đao, nhưng thanh đao không hề phản ứng, như muối bỏ biển vậy, nhưng Tuyết Phong rất gấp, không thể chờ thêm nữa, hắn cầm Liệt Không Đao chém ra, thẳng hướng Tích Sát chém tới.

Nhưng lúc Tuyết Phong chém ra, Liệt Không Đao hiện ra một đường hào quang mờ nhạt, chém tới Tích Sát phía xa, hao quang vừa lóe lên đã chém tới Tích Sát, tốc độ nhanh đến kinh khủng, làm Tuyết Phong trợn mắt.

Phốc
Cả người Tích Sát bị chém thành hai nửa, lực lượng của Liệt Không Đao, trực tiếp lấy mạng Tích Sát, hắn chết không nhắm mắt, còn chưa kịp hoàn hồn đã bị chém chết, hắn không ngờ là hôm nay là ngày chết của hắn, nhưng mà ngay cả máu tươi cũng không có chảy ra, như là tất cả máu huyết đều biến mất.

Tuyết Phong mắt thấy Tích Sát đã chết, hắn cũng té ngã trên đất, hôn mê bất tỉnh, hắn bị đánh trọng thương, thương thế không hề nhẹ, cố gắng kìm cự để giết chết Tích Sát, bây giờ Tích Sát đã chết, hắn cũng buôn lỏng nên vì vậy mà bất tỉnh đi.

Tiểu Ô Quy nhảy lên người Tuyết Phong, lo lắng nói " Chủ nhân, người không sao chớ, đừng làm tiểu Quy lo lắng ".

Liệt Không Đao bay tới, tràn ra lực lượng, đem Tuyết Phong và tiểu Ô Quy cuốn đi, tốc độ Liệt Không Đao cực kì kinh khủng, thoáng cái đã bay tới phương bắc, nhưng nếu để Tuyết Phong đi, thì ít nhất cũng phải hơn năm ngày mới tới, điều nay mới nói Liệt Không Đao khủng bố.

Nhưng lúc Liệt Không Đao vừa bay đi, vùng không gian nơi mà Tuyết Phong vừa chiến đấu xong, một bóng người hiện ra, người này chính là Trúc lão, lão nhìn xung quanh xong, nhíu mày nói " Tiểu Phong dùng tới Liệt Không Đao, hắn gặp phải ai mà dùng tới Liệt Không Đao chứ, đao khí mạnh mẽ vẫn còn vươn lại, xem ra vừa chấm dứt trận chiến xong, nhưng mà ta tới hơi muộn rồi ".

Trúc lão đi tới bên xác của Tích Sát, dò xét một phen thì gật đầu nói " Dục Huyết cảnh, hen chi bức tiểu Phong dùng Liệt Không Đao, nếu Liệt Không Đao xuất thế, vậy thì tiểu Phong đã an toàn rồi, cũng tốt cứ để tự hắn trưởng thành đi".

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận