Huyễn Thần


HUYỄN THẦN
Tác giả: Vân Thiên Không
Chương 3: Đại thụ đả kích

Dịch : Shihamaru
Biên dịch & biên tập :blackcat132
Nguồn : tangthuvien

Hắn ngơ ngác nhìn Tra Khắc Tư. Từ miệng của Tra Khắc Tư, hắn rốt cục hiểu được, nơi này cũng không phải là thành phố điện ảnh, lại càng không phải là ngoại ô của Thượng Hải, mà đây chính là Ngả Trạch Lạp Tư thế giới. Một cái thế giới chỉ có kiếm và ma pháp!

Từ Tra Khả Tư hắn biết được, ngày hôm qua hắn vừa mới đi một vòng qua quỷ môn quan. Lúc ấy, cương giáp chiến sĩ ấy chính là kẻ nổi danh lòng dạ độc ác, động vào là ngay lập tức xuất kiếm giết người, thủ đoạn tàn nhẫn. Nếu lúc ấy hắn thực sự trêu cương giáp chiến sĩ nổi giận thì bây giờ hắn dám chắc đã là một cỗ thi thể. Ngay cả Tra Khắc Tư cũng không phải là đối thủ của tên chiến sĩ đó.

Đối với lời nói của Tra Khắc Tư, hắn vẫn còn nửa tin nửa ngờ. Tra Khắc Tư nói thật sự là quá khoa trương, cái gì là một cái thế giới, giống như thần thoại thì đúng hơn. Người này chắc chắn là đọc tiểu thuyết huyền huyễn quá nhiều, hoặc là một kẻ bị bệnh thần kinh!

Trong lúc suy nghĩ, Tra Khắc Tư nhìn ánh sáng bên ngoài một chút, quay đầu sang nói với hắn: “Được rồi! Thời gian không sai biệt lắm, bây giờ chúng ta đi. Ta mang ngươi đi trắc thí một chút xem lộ tuyến nào mà ngươi thích hợp đi!”


Nghe Tra Khắc Tư nói, hắn không khỏi nghi hoặc một trận nhưng hắn vẫn không có mở miệng hỏi. Hắn muốn nhìn xem, Tra Khắc Tư rốt cục muốn làm cái quỷ gì.

Theo sát phía sau Tra Khắc Tư, chúng ta lại đi ra đường. Nhìn lên bầu trời một chút, vị trí của mặt trời cho hắn biết, bây giờ ước chừng khoảng hai giờ chiều. Hắn đã hôn mê khoảng ba, bốn giờ gì đó.

Lắc lắc đầu, hắn khẩn trương đi theo phía sau Tra Khắc Tư. Rất nhanh, hai người tới trước một tòa nhà kiến trúc cổ nhã. Tra Khắc Tư quay đầu nhìn hắn một chút, khẽ nhíu nhíu mày, mang hắn tiến vào tòa nhà màu lam.

Đẩy cửa vào, vẫn như cũ là một tòa thạch phòng. Chỉ bất quá, bên trong trang hoàng hào hoa hơn. Mặt đất là một loại đá màu đen, tương tự như đã cẩm thạch trên Trái Đất. Trên vách tường dùng da thú cùng một loại màu sắc bao trùm, được ngọn đèn chiếu lên làm phản xạ từng đợt quang mang chói mắt.

Hạ ý thức quay về hướng nguồn sáng nhìn lại, chính giữa đại sảnh có một đèn chùm thật lớn đang tản mát ra quang mang nhu hòa, làm cho đại sảnh một mảnh sáng ngời.

Đi theo Tra Khắc Tư, hắn đi tới cái quầy đối diện với đại sảnh. Sau khi Tra Khắc Tư nói thầm cái gì đó với lão đầu phía trong cái quầy, liền bảo hắn đặt tay lên thủy tinh cầu ở trên mặt quầy.

Mặc dù không biết bọn họ đang làm cái gì nhưng ta vẫn đưa tay đặt lên. Nhất thời, một đạo ánh sáng màu vàng xuất hiện trong thủy tinh cầu, lóng lánh như ánh nắng.

Chứng kiến cảnh này, Tra Khắc Tư và lão đầu trong quầy không khỏi đồng thời nhíu mày. Cùng lúc đó, lão đầu trong quầy thì thào nói: “Ân, là phong thuộc tính, nhưng mà…..quá yếu. Không thích hợp làm pháp sư!”


Nghe lão đầu nói xong, Tra Khắc Tư lộ ra thất vọng vẻ mặt. Sau khi cung kính nói với lão đầu vài câu, liền mang hắn rời đi tòa nhà này…

Cả một buổi chiều, dưới sự dẫn giắt của Tra Khắc Tư, hắn lục tục đi qua rất nhiều địa phương. Nhưng, làm cho hắn xấu hổ chính là, mỗi lần kiểm tra xong, hắn đều không hợp cách.

Lúc màn đêm phủ xuống, hắn và Tra Khắc Tư bất đắc dĩ trở về lữ điếm, cũng chính là cái thạch phòng kia. Hắn không có cảm giác gì, khác hẳn với vẻ mặt sầu mi khổ kiểm của Tra Khắc Tư.

Nhìn hắn bất đắc dĩ, Tra Khắc Tư uể oải nói: “Lão Thiên! Ngươi tại sao lại yếu như vậy! Ma lực yếu, đấu khí yếu, thể chất không bằng một tiểu cô nương mười tuổi, tốc đọ chậm so với con kiến không sai biệt lắm. Ngươi muốn ta dạy ngươi như thế nào? Dạy ngươi cái gì?”

Vô tội nhìn Tra Khắc Tư, đối với những lời trách cứ của hắn, hắn thật sự rất buồn bực. Ma lực và đấu khí là cái gì, hắn làm sao mà biết được. Còn về thể chất và tốc độ, sao có thể trách hắn được chứ? Mỗi ngày đều ngồi trong phòng học học bài, thể chất của hắn làm sao mà tốt được cơ chứ! Thể chất và tốc độ của hắn bây giờ trong trường học cũng đạt trung bình rồi. Như thế cũng là tốt lắm rồi!

Nhưng mà, nói lên lại tưởng dọa người. Ở trong một cái công hội, cùng hắn kiểm tra còn có một tiểu cô nương mười ba mười bốn tuổi. Chúng hắn đồng thời chạy, nhưng sau khi nghe lệnh một chút, cái tiểu cô nương kia chạy vụt ra giống như gió, trong chốc lát đã bỏ xa hắn. Cuối cùng, hắn không thể hoàn thành một nghìn thước kiểm tra, nhưng tiểu cô nương kia lại dễ dàng hoàn thành lộ trình. Tốc độ dĩ nhiên cũng không chậm lại một chút nào!

Nhất thời, hắn và Tra Khắc Tư đều lâm vào trầm mặc. Bây giờ hắn đã tin tưởng mình đã đi đến dị giới rồi. Dù sao, chiều hôm nay tất cả mọi việc diễn ra hết thảy đều chứng minh việc này. Mà Tra Khắc Tư đang rầu rĩ, chính là không biết giải thích như thế nào với Ôn Toa cả.

Hắn mờ mịt nhìn Tra Khắc Tư. Hắn rất muốn dũng cảm nói ra, hắn tự mình đi, hắn không cần Tra Khắc Tư giúp gì cả. Nhưng chính hắn cũng biết, nếu Tra Khắc Tư không giúp hắn, thật sự hắn không biết phải sinh tồn như thế nào.


Hắn rất bàng hoàng, mạc danh kì diệu đi tới thế giới này, hắn rốt cục sau này sinh tồn như thế nào đây? Hắn phải làm như thế nào mới tìm được đường về nhà chứ? Phải biết rằng, hắn mới chỉ là một thiếu niên mười sáu tuổi thôi. Không có ai chiếu cố, hắn làm sao có thể sinh tồn đây?

Ai…

Đang trong lúc suy tư, Tra Khắc Tư không khỏi lắc đầu thở dài, quay đầu lại nhìn hắn, bất đắc dĩ nói: “Tiểu huynh đệ, không phải ta không muốn giúp ngươi, nhưng thể chất của ngươi thật sự quá kém. Pháp sư, chiến sĩ, đạo tặc, kỵ sĩ…cái gì đều cũng không thích hợp với ngươi, cho nên…

Hơi khó khăn nhìn hắn, hết nửa ngày…Tra Khắc Tư dứt khoát nói: “Cho nên, ta muốn…đưa ngươi đến thôn lạc của bằng hữu ta, để làm cho bằng hữu ta chiếu cố ngươi. Mặc dù ngươi không thể học được bản lĩnh gì, nhưng muốn bình an sống hết một đời cũng không phải là chuyện không có khả năng!”

Nhìn Tra Khắc Tư không nói gì, hắn biết… cái này đại khái là dựa chọn duy nhất của hắn. Dù sao, hắn cũng không có siêu cường thể phách, không có ma lực và đấu khí hơn người, ngay cả tốc độ cũng quá chậm, nếu ở bên ngoài một thời gian nhất định sẽ xảy ra chuyện.

Hơi gật đầu, hắn nói với Tra Khắc Tư: “Cám ơn ngươi, Tra Khắc Tư. Bây giờ cũng chỉ có biện pháp này thôi. Hắn cũng không sở cầu nhiều lắm, chỉ cần bình an sống cả cuộc đời cũng đã là đầy đủ đối với hắn rồi!”

Tra Khắc Tư kinh hỉ gật đầu nói: “Tốt lắm! Bây giờ cũng không còn sớm nữa, chúng ta đi ngủ một chút thôi. Sáng mai chúng ta sẽ xuất phát. Ta sẽ tự mình đưa ngươi đến thôn lạc, trực tiếp đem ngươi giao cho bằng hữu của ta!”

Mỉm cười gật đầu, hắn không nói gì nữa, để cả quần áo nằm trên giường gỗ, chậm rãi nhắm mắt lại. Hắn thật sự sẵn sàng chịu sống cả đời bình phàm, nhưng hắn không cam lòng lưu lại cả đời ở thế giới này. Tại thế giới kia, phụ thân hoà mẫu thân của hắn, còn có tỷ tỷ đều đang đợi hắn. Hắn phải nghĩ biện pháp trở về.

Nhưng hắn cũng không có nói cho Tra Khắc Tư biết. Hắn đã giúp hắn nhiều rồi, hắn không thể cái gì cũng ỷ lại người khác. Huống chi, thể chất hắn kém như vậy, cho dù hắn muốn giúp, cũng giúp như thế nào đây?


Thế giới này rất nguy hiểm, vào chiều hôm nay, hắn từng thấy ba tràng chiến đấu. Trong đó, hai tràng chiến đấu đều có người tử vong. Tỷ như buổi sáng, hắn chỉ nhìn cương giáp chiến sĩ kia nhiều hơn bình thường một chút, liền dễ mang đến họa sát thân. Đó chính là thế giới này!
đọc truyện mới nhất tại .
Cương giáp chiến sĩ kia tên là Viêm Lang, là một chiến sĩ rất có danh tiếng, xung quanh đây vô cùng nổi danh. Ngoại trừ ngoài một số cực ít người không ai dám động đến hắn. Hôm nay, nếu như hắn không ứng biến nhanh chóng được như thế, có lẽ bây giờ hắn đã trở thành một đống nhục tương!

Nhìn thấy hắn nằm xuống ngủ, Tra Khắc Tư đi tới chiếc giường khác trong phòng, uể oải duỗi lưng rồi nằm lên giường. Một hồi sau liền truyền ra tiếng ngáy, ngủ rất nhanh.

Ai….

Sâu kín thở dài một tiếng, hắn không khỏi cười khổ. Hắn coi như là đã đến Dị giới rồi, nhưng hắn và nhân vật chính trong tiểu thuyết bất đồng. Thượng thiên không cho hắn đặc thù thiên phú, cũng không cho hắn bản lĩnh gì hơn người. Cẩn thận ngẫm nghĩ một chút, mặc dù hắn là người Địa Cầu, nhưng đây lại là một bất lợi đối với hắn. Không có bản lĩnh nào để hắn có thể đặt chân trên thế giới này.

Hắn không có Cửu Dương Chân Kinh, cũng không có Hàng Long Thập Bát Chưởng. Có thể nói, ngoại trừ tri thức học được ở trung học cơ sở, hắn cái gì cũng không có. Thân thể cũng bởi vì trường kỳ học tập mà yếu nhược không chịu nổi. Con mắt thậm chí còn cận thị một chút. Đây là hắn đích tình huống bây giờ.

Nhớ tới nhưng tên may mắn mà tiểu thuyết nói đến đều có những khả năng đặc biệt, nhưng hắn thì có khả năng nào chứ? Đặc biệt ở đâu? Ngay cả nói chuyện đều giống với người khác. Miễn cưỡng có điểm không giống với người khác chính là y phục. Mà y phục thì có tác dụng gì đây?

Miên man suy nghĩ rất lâu, hắn rút cục từ từ tiến vào mộng đẹp. Trong mộng, hắn đột nhiên học được Cửu Dương Thần Công, đột nhiên học được Hàng Long Thập Bát Chưởng, đại sát tứ phương. Đáng tiếc, đó chỉ là trong mộng. Hắn cũng biết, tất cả mọi thứ đều là hư ảo. Sự thật, hắn cùng tất cả mọi người đều giống nhau. Hắn cái gì cũng đều không có cả.


--------------------------------------------------------------------------------------------


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận