Ảnh tộc Kiếp tôn bị đánh chết, chiến trận giây phút lặng ngắt như tờ.
Đang cùng Chân Nhân võ giả triền đấu, sáu gã Nhất Tinh Kiếp Tôn, cùng áo xanh ông lão đều sững sờ, đưa mắt nhìn về phía gã thanh niên mặc áo trắng.
Bọn hắn tầm mắt vẫn luôn chú ý đến mười người Chân Nhân, cùng Việt quốc quốc quân, lại không nghĩ ẩn dấu nơi lâu thuyền còn thêm một đứa lợi hại như thế.
Kẻ này có khả năng nhìn thấu Ảnh tộc ẩn thân thuật, tiến hành công kích.... khó được!!!
Kiếp tộc bên trong xuất hiện đủ thứ chủng tộc, mà Ảnh tộc là Kiếp tộc một loại đặc thù.
Ảnh tộc thiên sinh tài giỏi ẩn núp, có tài năng giấu tại hư không, tựa như vô hình vô chất, chính là Kiếp tộc đáng sợ nhất một loại chủng tộc.
Cao đẳng Ảnh tộc, khi ẩn núp thậm chí có thể trốn tránh thần thức, bình thường Chân Nhân khó lòng phòng bị, sơ sẩy không đề phòng, bị ám sát, chết oan chết uổng.
Đừng nói, vừa chết Ảnh tộc nào chỉ là bình thường Kiếp Tộc mà là một tên hiếm có Nhị Tinh Kiếp Tôn, loại này cao thủ, thậm chí Chân Vương cũng dám ám sát.
Không nghĩ, đường đường Nhị Tinh Kiếp Tôn đại cường giả chưa kịp xuất thủ đánh lén, đã trước hết bị phát hiện, sau đó ăn hai chưởng, chết queo luôn rồi!!!
Kẻ đầu têu từ trước vẫn ẩn núp nơi lâu thuyền, là tên kia nhìn thường thường áo trắng thanh niên.
“Kẻ này đáng ngờ Lực Tôn ngươi đi chiếu cố hắn. Còn các ngươi cho ta toàn lực xuất thủ, đốt huyết”
Áo xanh ông lão ra lệnh một tiếng, lập tức đang mải miết vây công Hoàng Cung Phụng hai kẻ bên trong một tên thô kệch Kiếp tộc bứt ra, xông về hướng Khương Ly lâu thuyền vị trí.
Mà áo xanh lão giả cùng còn lại năm gã Kiếp Tôn giữa trán ngôi sao lấp lóe. Bọn hắn mỗi người quanh thân bốc lên từng đạo màu hồng kiếp mang, mỗi kẻ tựa hồ từng đạo quang trụ bắn vọt lên không trung.. Theo đó khí tức cũng dần dần tăng cao, kinh khủng uy thế ngập tràn chiến trường.
“Là Kiếp tộc nhiên huyết thần thông, cẩn thận”
Trần Hưng Đạo hô to, tay vung chưởng hướng áo xanh lão giả đánh úp xuống.
Ngang
Tiếng rồng ngâm vang vọng Lăng Vân thành chói tai nhức óc, đối ứng lại với hỏa long, áo xanh lão giả cũng giang tay, quanh thân hình thành bốn đạo kiếp thiểm.
ầm ầm ầm ầm
Kiếp thiểm cùng hỏa long va chạm, nổ tung, dư lực đánh nát một mảng tường thành.
Áo bào xanh lão giả lần thứ hai bay ngược trở về, phun máu tươi phè phè, nhưng chưa hề bị thương quá nặng.
Trên bầu trời các chỗ khác, sử dụng nhiên huyết thần thông kiếp tộc dần dần chiếm cứ ưu thế, lấy một đấu hai sung sức vô cùng.
“Nhiên Huyết Chi Thuật! khá lợi hại”
Khương Ly hai tay để sau lưng, thần sắc bình tĩnh đứng ở đầu thuyền, âm thầm đánh giá khắp chiến trận. Nhưng bỗng nhiên, trong mắt hắc quang lóe lên, hướng về một cái phương hướng nhìn thoáng qua.
Chung quanh hắn không gian nhẹ nhàng phát sinh biến hóa.
Trong hư không đột nhiên ngưng tụ từng khỏa to bằng cối xay nắm đấm màu vàng, chừng ba bốn mươi khỏa, tốc độ cao đánh tới, đem Khương Ly cùng lâu thuyền bao bọc chật như nêm cối.
Từng khỏa kim quang nắm đấm giữa không trung rít gào, khiến không gian rung động dữ dội.
Khương Ly hai mắt khẽ nhíu, chưa kịp suy nghĩ nhiều, những cự quyền kia kim quang càng thêm chói lóa, tốc độ càng thêm nhanh chóng, mang theo tiếng gió xé gào thét, hướng về hắn cùng lâu thuyền ầm ầm đập phá xuống.
Khương Ly bình tĩnh, thúc giục trong tay Thương Mang Cổ Kiếm, một đạo màu đen kiếm quang từ trên thân kiếm phóng lên trời, lắc lư trái phải, lập tức biến lớn, hóa thành một chuôi dài vài chục trượng màu đen Cự kiếm.
Cự kiếm quay tít một vòng, đột nhiên tách ra mảng lớn màu đen kiếm quang, mơ hồ ngưng tụ thành một đầu ma giao, kéo lấy thật dài chiếc đuôi, trảm tại khoảng cách gần nhất mấy khỏa màu vàng cự quyền.
Một tiếng nổ vang thật lớn.
Phương này bay đến ba bốn đầu cự quyền, tựa hồ bị một cỗ hồng hoang man lực đánh trúng, phảng phất trứng gà giống như thế nhao nhao nổ tung, hóa thành đầy trời kim quang.
Tiếp theo đó, trên lâu thuyền lần nữa vang lên mấy tiếng giao ngâm, khí thế hung ác cự quyền lần lượt bị đánh nát, tan tành.
“Có chút bản lĩnh, xứng đáng bị ta đấm chết”
Một tiếng hừ lạnh đột nhiên từ không trung truyền tới, thanh âm mờ mịt, nghe không ra phương vị.
Khương Ly nghe được âm thanh, không nói gì, khóe miệng hơi tách ra một tia trào phúng, bỗng nhiên xoay người, ngón tay bắn ra, một đạo màu đen kiếm khí điện xạ mà ra, trảm tại không trung một góc nhỏ.
Ầm ầm
Chỗ đó hư không kịch liệt chấn động, một cái cao lớn Kiếp tộc loạng choạng hiện hình.
Kẻ này hình thể có chút cường tráng, mặt vuông râu ngắn, giữa trán lấp lóe một viên ngôi sao màu đen, dáng vẻ hung ác.
“Ngươi quả nhiên là nhân tộc bên trong dị sĩ, có thể khám phá ra Ảnh Tôn ẩn thân thuật, ta bố trí ảo trận cũng dễ dàng đánh nát. Hẳn không phải là hạng người vô danh, hãy nói ra tên của ngươi…” Hoàng y Kiếp tôn thần sắc bình tĩnh, ngạo nghễ nhìn xuống, mở miệng.
“Ta là ai không quan trọng, người chết thì không cần biết quá nhiều” Khương Ly lắc đầu chậm rãi nói.
“Chê cười! Vừa rồi ta chỉ bất quá là tiện tay xuất kích mà thôi, ngươi đã tự đại như thế, lần này chiêu số, Bổn tôn nhất định đem ngươi đấm chết tươi” Hoàng y Kiếp tôn giận dữ, toàn thân gân xanh nổi lên, trên người nổi lên nổi lên màu vàng gợn sóng, lần nữa một cái mơ hồ ẩn nấp nổi lên dấu vết hoạt động.
Khương Ly thấy vậy, trong mắt hiển hiện một tia ngoài ý muốn.
Hoàng y Kiếp Tôn đấu pháp tương đối tinh diệu, giờ phút này kia hẳn là dự định lần nữa ẩn thân, tiếp sau đánh lén.
Hắn hừ một tiếng, quanh thân thiên nhân cảm ứng ầm ầm tràn ra, muốn chộp lấy đối phương vị trí.
Nhưng vào lúc này, dị biến nổi lên!
Toàn bộ bầu trời bỗng chốc tối sầm lại, một cái hắc khí lượn lờ quái vật khổng lồ hiển hiện mà ra, từ không trung hướng hắn lâu thuyền vị trí, ầm ầm nhảy xuống.
Khương Ly đồng tử nhỏ bé co rụt lại, trong mắt hắc quang chớp động.
Hắc khí bao bọc phía dưới, rõ ràng là một gã thân cao ba mươi bốn mươi trượng màu đen Kiếp Tộc, nếu không có trên đầu đều dài hơn lấy một đôi sừng cong, bộ dáng liền cực giống phóng đại vô số lần Viên Hầu, toàn thân dài khắp màu đen lông ngắn, mặt xanh nanh vàng, hai mắt huyết hồng, thoạt nhìn dữ tợn cực kỳ.
Đầu này quái vật, không gì khác chính là hoàng y Kiếp Tôn nguyên thân. Quái vật vừa nhảy xuống đất, hai tay vỗ ngực ầm ầm, ngửa đầu gầm thét, đôi mắt to như ống cống chòng chọc nhìn lấy hắn.
Cùng cao lớn quái vật so với, Khương Ly phảng phất con kiến giống như nhỏ bé.
Mà bên dưới gần sát yếu kém võ giả, Kiếp quân cũng bị quái vật khủng bố linh áp quét qua phía dưới, lại căn bản không cách nào thừa nhận trực tiếp trở mình ngã quỵ đã hôn mê.
Hống hống hống!
Cao lớn quái vật phát ra một tiếng điếc tai nhức óc gào thét, huyết hồng trong đôi mắt hung quang chợt hiện, huy động tay khỉ, bỗng nhiên hướng Khương Ly đấm xuống.
Nắm đấm tựa như gian phòng kích cỡ, hắc quan đại phóng, muốn một hơi đem cả Khương Ly lẫn lâu thuyền đập bẹp.
Cự quyền chưa đến, một cỗ làm lòng người kinh hãi đáng sợ uy áp đã gào thét tới, Lâu thuyền phụ cận hư không ông ông vang lớn, cuồng phong đột khởi.
Khương Ly nhưng chỉ là nhướng mày, Thương Mang Cổ Kiếm vẫy nhẹ, tách mở kiếp phong.
Oanh oanh liên tục, âm thanh long trời lở đất tiếng động lớn!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...