Một buổi trời nói chuyện cùng giới thiệu lấy toàn bộ một số nơi trong làng, điểm cuối cùng tiến tới nơi trung tâm. Quá mức khiến quân sỉ kinh ngạc. Không thể tin được tại một nơi như này nguy hiểm lại có một ngôi làng nhỏ sống vững mấy trăm năm, có thể xem cùng niên đại với đế quốc. Chưa kể cái kia tượng làm tới quả thật kỳ công, chỉ sợ còn hơn cả đám thợ trong đế quốc cùng ngọc thạch kia chưa bao giờ biết đến.
“Tiền bối, nơi này có đầy đủ sân đấu. Ta nghĩ nên giao lưu một chút. Đều là người tu luyện, đâu thể không mong muốn”.
Mạc tướng quân đứng tại một hồi lâu ghé qua nói tới. Từ lúc tới đây cũng đã hơn nữa ngày, sắc trời cũng đã dần chuyển tối. Nếu được giao lưu với họ chắc thu được nhiều kinh nghiệm. Hắn đã lâu cũng chưa có đánh qua một hổi. Vẻ mặt hắn có chút phấn khích lấy.
“Như thế liền tốt, ta cũng muốn biết đế quốc người thực lực như thế nào”.
Lão Thuấn Phong đáp lời lấy, đó cũng là mong muốn của đám người. Có người ngoài đi tới mà là một phương đế quốc mạnh mẻ thực lực, chí ít có thể khiến họ mở rộng tầm mắt, có thể thúc đẩy thêm một cái khả năng.
Bên cạnh đám người nghe thấy đều reo hò, rất vui vẻ. Khỏi phải nói, trong làng ai ai mà không hiếu chiến, nó như ngấm vào trong máu mủ một dạng. Cái khác quan trọng hơn là muốn nhận biết được thực lực chênh lệch cùng bên ngoài mạnh yếu như nào. Có thể rời nơi này nguy hiểm đi tới một vùng đất bên ngoài phải có chút hiểu biết mới tốt.
Đưa ra một cái sân đấu đủ rộng để từng người đi lên. Đám quân lính reo hò liên hồi, ai ai đều muốn xông xáo. Không phải tranh dành lấy, mọi chuyện toàn bộ đều được Mạc Bính Thiên chọn lấy.
Trong đám quân sỉ có một cái thanh niên nhân tuổi ước chừng 26 27 tuổi cốt linh được chọn, bước chân vửng chắc đứng tại vị trí trung tâm sân đấu cùng trên tay trường kiếm thu ra phía sau trông như một vị hiệp khách. Thân thể cao ước chừng hơn 1m7 cùng bộ giáp bên ngoài làm từ da thú cùng một số kim loại cứng tạo thành. Không nhìn rõ bên trong thân thể nhưng có thể cảm nhận được thân thể hắn có chút rắn chắc.
Trên gương mặt ngũ quan quá mức cân đối. Hai mắt to tròn cùng con ngươi đen sắc chiếm phần lớn, điểm lấy từng sợi tơ máu nhỏ, ánh mắt nhìn tới tựa như mảnh hổ một dạng. Phía trên hai hàng mày rậm kéo dài tới chân mắt là một cái tô điểm lấy hắn đặc điểm. Sống mũi cao cùng khóe miệng có chút lớn với làn da ngăm đen là đặc điểm quân sỉ đé quốc một trong kết hợp cùng gương mặt hình chử điền trông rất khắc khổ người. Phía trên mái tóc đen óng cắt trông rất gọn gàng đầu tóc đinh cùng một cái mủ che chắn lấy. Trên thân diện một bộ giáp màu xám sắc không quá nổi bật với ống tay không quá dài đủ để che tới cổ tay rất thuận tiện để chuyển động, phía dưới giáp chân có chút thon gọn, không quá rộng mà có chút ôm sát lấy cổ chân cùng phía trên rộng rãi. Mang vào cảm giác rất thoài mái, không có một điểm cản trở.
Đứng tại vị trí trung tâm hắn sắc mặt rất tự tin nhìn tới hướng đám người trong làng, không phải tự tin về thực lực mà là phong thái quân sỉ rèn luyện được. Ánh mắt hắn quan sát kỹ càng như phân tích từng cái khả năng.
Phía xa có một cái thiếu nử bước chân đi tới, tuổi tác ước chừng ngoài 20, còn rất trẻ. Nàng ta tự nguyện đứng đầu tiếp nhận, nàng ta một cái không quá xinh đẹp nhưng có chút duyên dáng cùng rất mềm mại cảm giác. Thân thể cao khoảng chừng 1m6 với bộ áo quần bình thường hằng ngày, áo sắc trắng ngắn tay không quá dài chỉ ngang tới lổ rốn mà thôi cùng một cái váy ngắn ngang đầu gối, bên trên điểm lấy từng nếp đường chỉ như làm bồng bềnh lấy phần đuôi váy không sặc sở. Thân hình trông rất mềm mại cùng chuẩn ba vòng mà một cái thiếu nử cần có, đồi núi cùng khe suối phải gọi là đầy đủ, chừng đó đủ để dìm chết một cái trưởng thành nam nhân chắc chắn. Thân thể từng đường cong hình chử S là điểm mà nàng tự tin nhất, đồng trang lứa có ai cùng nàng có thể so sánh, quá mức chênh lệch.
Gương mặt hình trái xoan nhỏ nhắn cùng ngũ quan rất tỷ mỉ. Mắt phượng đen tròn cùng hai hàng mày ngài nhỏ gọn rất hút hồn. sống mũi cao cùng cặp môi anh đào hồng hào nhỏ gọn càng tô điểm lấy gương mặt. Nhìn tới rất hút hồn cảm giác. Làn da trắng hồng mềm mại bao phủ lấy. Vẻ đẹp nử nhân quan trọng nhất là mái tóc, làn tóc nàng đen óng ả dài tới thắt lưng được thắt gọn lấy phía sau cách điểm cuối khoảng chừng một gang tay, cùng phía trước hàng tóc mái ngắn càng tô điểm lấy gương mặt thanh tao. Từng bước đi chậm rải hướng tới.
“Ta tên Trương Hoành, 26 tuổi, Võ Hồn Cự Kiếm, Đấu Vỏ cảnh đệ tứ trọng. Xin được chỉ điểm”.
Hắn đứng ngẩn người một lúc nhìn chằm chằm lấy nàng ta, lần đầu tiên có người mang lại cho hắn cảm giác như vậy. Quá mê hoặc, ánh mắt như muốn hòa quyện lấy cái kia thân thể. Khóe miệng hắn có chút mở rộng cùng một chút nước dải chảy ra ngoài. Vẻ mặt giản ra tới cực điểm trông như lần đầu gặp phải mỷ nử một dạng.
Đợi tới khi nàng ta đứng tại vị trí trung tâm cách hắn khoảng chừng 3m mới dừng lại. Nàng ta đứng tại một hồi hắn mới giật bắn người tỉnh lại. Nhanh chóng giới thiệu lấy. Giọng nói hắn có chút run run lấy. Quá gần.
“Trúc Thanh, Võ Hồn Dạ Kiếm, Đấu Vỏ cảnh đệ tam trọng. Xin được chỉ giáo”.
Thanh âm trong trẻo vang lên như đâm thẳng vào trái tim hắn, Không giấu diếm. Nàng vẫn giữ y nguyên vẻ ngoài lãnh đạm, tính cách nàng có chút giống nam nhân rất cả tính.
Đấu Vỏ cảnh đệ tam trọng!
Phía dưới đám quân sỉ như chết đứng. Quá trẻ a. Trông tới cũng chỉ 20 tuổi mà thôi, thực lực đã như vậy thăng tiến, chỉ sợ tại đế quốc liền xem như thiên tài tu luyện. Phải biết thể trạng nử nhân khó mà so sánh cùng nam nhân, chưa kể khả năng tu luyện gặp phải rất nhiều thứ ngăn trở lấy. Nàng ta có thể chỉ bảo kỷ lưởng thì tương lai chắc chắn trở thành một cường giả đỉnh phong thực lực. Đám nam nhân chỉ biết ngước mắt mà nhìn tới.
Cả hai nhìn nhau một hồi lâu rồi mới có dị động, mở đầu công kích quá mức khiến người ta không khỏi giật mình. Nàng ta cực tốc lao tới vung một nét dài trường kiếm đánh mạnh trực tiếp vào thân thể mang theo một chút tàn ảnh. Sắc mặt không một điểm biểu cảm, lặng như nước một dạng.
Bành bành!
Trương Hoành giật bắn mình, nhanh chóng tập trung đưa tới cự kiếm ngăn chặn lấy. Thanh âm va chạm vang lên có chút chói tai cùng sóng Hồn Lực tản mát ra xung quanh như từng gờn sóng. Nàng ta công kích chưa phải toàn lực võ kỷ mà là một cái quét kiếm đại khái mà thôi. Trông không quá mạnh mẻ nhưng trực tiếp đón lấy mới cơ thể cảm nhận.
Tiếp nhận lấy trường kiếm đánh tới. Cảm giác hai tay hắn có chút rân rân. Hắn quá phân tâm, nàng ta kiếm chắc chắn là muốn nhắc nhở hắn chú trọng vào một dạng. Thở dài lấy một hơi rồi ổn định lại. Gương mặt hắn lúc này tựa như điềm tỉnh lại cùng ánh mắt sắc bén quan sát lấy.
Thiểm Kiếm!
Một cái vỏ kỷ đầu tiên nàng ta dùng tới. Đúng như tên gọi, nó là một loại kiếm chủ đạo là thu kiếm rồi duổi kiếm ra với tốc độ nhanh nhạy. Mở đầu lấy như này quả thật phù hợp. Bước chân nàng tiến lên một bước cùng thu kiếm lên ngang người phía một bên hông. Chuẩn bị công kích tới.
Bá Đạo Kiếm!
Đệ nhất thức!
Phá Kiếm!
Không mất cảnh giác như lần trước, thi triển lấy một cái đại vỏ kỷ mà hắn tự hào nhất. Khi ở trong quân sỉ hắn được đào tạo cùng chỉ dẩn quá mức chuyên sâu nên hiện tại có thể xem như nắm vửng lấy. Gặp phải đối thụ mạnh hơn nhiều chắc chắn bị phá hết toàn bộ. Đây cũng là một con dao hai lưởi, nhân lúc này hắn muốn tôi luyện lại một dạng.
Cự kiếm đưa ra phía trước người hướng mũi lên cao cùng chuôi kiếm hai tay nắm chặt cùng phía dưới thân thể có chút chùng xuống hướng về phía trước.
Như lần trước, nàng ta chủ động trước công kích. Bước chân nhẹ nhàng di chuyển tới với tóc độ nhanh nhạy trực tiếp lao tới. Khoảng cách không quá xa liền nhanh chóng đi tới. Trường kiếm nàng ta vẫn y nguyên giữ tại vị trí, đợi tới gần mới thi triển.
Đâu thể chịu lép vế, hắn cũng như vậy, muốn trực tiếp xông lên xử lý nhanh chóng. Bước chân hắn cự lực vửng chắc dần dần lao tới. Khoảng cách cả hai nhanh chóng bị thu hẹp lấy. Khoảng chừng 2m mới có dấu hiệu chửng lại.
Bành bành!
Cả hai đều cùng thời điểm vung kiếm, thanh âm va chạm lần nữa vang lên, lúc này mạnh hơn đâu chỉ mấy lần. Lưởi kiếm va chạm giữ nguyên tại vị trí một hồi lâu mới nhả ra. Lần đầu xem như không phân được thắng bại. Quá mức ngang bằng. Nhanh chóng đẩy mạnh thân thể ra sau tới.
Ổn định lại thân thể, nhanh chóng lại muốn đối diện lấy. Phải công nhận vỏ kỷ của hắn có điểm vượt trội hơn hẳn, ngay từ lúc đầu liền có thể cảm nhận thua thiệt một điểm nhỏ. Cũng đúng mà thôi, nàng ta vỏ kỷ chỉ là cái bình thường lúc đầu luyện lấy, tới thời điểm này có thể xem là đại thành nhưng thực lực của nó có điểm yếu kém. Không quá nhanh chóng đổi cái khác. Vẫn như nguyên công kích, chạy tới duổi kiếm rồi lùi trở lại. Cảm giác tựa như bị vờn lấy.
Đệ nhị thức!
Tốc Kiếm!
Dường như có chút không chịu nổi, hắn nhanh chóng chuyển qua một cái khác chiêu thức. Nhanh chóng lao lên hướng mũi kiếm đâm thẳng tới. Khoảng cách gần 1m nàng ta liền nhảy lên tránh né, đặt chân tại vị trí không xa cống tay xuống cùng hai chân sau có chút chùng xuống.
Liệt Diểm Kiếm!
Ổn định lấy thân thể, nàng ta trở người nhanh chóng. Thi triển lấy một cái khác vỏ kỷ mang theo chút thuộc tích hỏa pha trộn. Lưởi kiếm phừng phừng ngọn lửa màu đỏ sắc có chút nóng hướng tới. Không phải một cái khác duổi kiếm mà la một cái hoàn chỉnh công kích. Tốc độ nhanh nhạy cùng đánh tới từng điểm yếu tồn tại trên thân thể cùng vị trí có thể. Không thua kém một chút nào tốc độ. Hai người như thiêu thân liên tục đánh tới. Từng cái công kích, phòng phủ thi triển lấy nhanh chóng như không có một điểm sơ hở.
Hồn Lực cả hai như được thi triển lấy toàn bộ, thực lực đẩy cao tới đỉnh điểm. Càng đánh càng phấn khích. Lần đầu tiên nàng ta từ trong trận chiến cảm nhận được, không một đầu Hung Thú nào mang lại cảm giác như vậy. Sắc mặt nàng ta có chút cười lên trông rất khó hiểu. Trái lại, hắn như tập trung tới cực điểm, lần đầu tiên đánh cùng một cái nử nhân, không phải vì khinh thị mà là bản thân hắn không cho phép bản thân thất bại. Có thể xem là sỉ gái cảm giác!
Lúc này hắn không còn dấu diếm mà tung lấy toàn bộ những thứ hắn có. Thuộc tính, Hồn Lực liên tiếp được đẩy cao tới cực điểm. Ánh mắt hắn lúc này tựa như sáng hẳn lên, trên tay từng sợi gân xanh nổi trội bao phủ. Thuộc tính thổ của hắn gia trí toàn bộ thân thể, giúp gia tăng một điểm lớn cự lực cùng sức phòng ngự. Lúc này hắn cứ như một bức tượng kiên cố. Từng cái công kích nàng ta đánh tới đều rất dễ dàng bị hóa giải.
100 lần, 200 lần, 300 lần va chạm. Hồn Lực nhanh chóng bị vắt kiệt, thân thể có chút run run lấy. Một chân khụy xuống cùng mũi kiếm cắm trên nền đất đở lấy thân thể. Hồn lực toàn bộ tung ra hết không còn lấy một cắt cùng thân thể ê ẩm đứng có chút không vững vàng.
Phía dưới đám người quan sát rất kỹ càng không bỏ sót một khoảnh khắc, có chút yếu thế nhưng nàng ta vẫn như vậy kháng cự cùng nhiều lần công kích có thể xem là mạnh mẻ, không cẩn thận liền bị đánh trúng.
“Ta thua rồi”.
Nàng ta nhận thấy cơ thể không còn nghe theo điều khiền. Không làm được gì thêm. Thanh âm nhanh chóng phát ra thừa nhận lấy. Sắc mặt trắng bệch thở dài liên hồi trông rất khổ cực. Có chút trái với nàng ta mong muốn nhưng như vậy có thể xem là một bước lớn. Tựa như nàng có chút ngộ ra một vài thứ.
“Thua kém ta nhiều thứ nhưng có thể khiến ta cực khổ như vậy, rất đáng được khen ngợi. Đồng giai chắc chắn ta không thắng được có thể ngang bằng mà thôi”.
Đâu có gì khá hơn. Hắn sắc mặt quả thật khó coi, gương mặt tái xanh tới cực điểm do hao tổn quá hiều Hồn Lực cùng thuộc tính sử dụng quá nhiều dẩn tới. Có thể duy trì lấn 5 phút thời gian hắn chính là kẻ thua, may mắn cho hắn nếu nàng ta giữ được thêm một khoảng ngắn liền có thể thắng. Hắn từng tràng thở dốc liên hồi, khóe miệng có chút vểnh lên nhìn tới, cố gắng nở ra một nụ cười.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...