Ngày hè chói chang, thái dương cay độc như bếp lò vô tình nướng cháy mặt đất, nóng đến người hận không thể hai mươi bốn giờ ngâm mình trong nước đá.
Cơ thể Huyền Huyễn trời sinh nhiệt độ thấp, hè nóng với cậu mà nói không cảm giác tí nào, đến nỗi Nguyệt Vũ trêu tức, ôm chườm băng thiên nhiên Huyền Huyễn còn thoải mái hơn điều hòa.
Huyền Huyễn không sợ nóng, lại sợ lạnh. Trước đây mùa đông việc cậu thích làm nhất là nằm trên giường, sau khi sống với Nguyệt Vũ, đã biến thành thích dựa vào anh, vì thể chất Nguyệt Vũ vừa lúc tương phản, mùa đông ấm như lò sưởi nhiệt độ ổn định, hại cậu hầu như muốn cả ngày nhoài trên người anh không xuống.
Hai người thể chất đặc thù, dẫn đến mùa hè Nguyệt Vũ thích kề cận Huyền Huyễn, mùa đông, Huyền Huyễn thích kề cận Nguyệt Vũ.
Sợ lạnh Huyền Huyễn có tật xấu, đó là độ ấm điều hòa không thể dưới hai mươi độ, nếu không cậu sẽ thấy khó chịu, may mà, Nguyệt Vũ không thế nào sợ nóng, cho dù không bật điều hòa với anh mà nói cũng không ảnh hưởng bao nhiêu, chỉ là khổ Cún Đen mập mạp, nó mập, lông dày, hè đến là ngày nó khổ, bệt đó hộc lưỡi không chịu động.
Huyền Huyễn không nhẫn tâm thấy Cún Đen nóng thành vậy, kiên trì vặn thấp thêm mấy độ, thế nhưng Cún Đen thoải mái, Huyền Huyễn lại khó chịu, xưa nay là Huyền Huyễn đệ nhất Nguyệt Vũ nghĩ ra một cách, anh mua một bể bơi thổi phồng nhỏ về, khi Cún Đen nóng chịu không nổi vào bơi vài vòng lại bò ra, vậy Huyền Huyễn không khó chịu, Cún Đen cũng không khó chịu, đều vui vẻ.
Sóc chuột xổm trên bàn, ước ao nhìn Cún Đen và Tiểu Tiểu Lục chơi trong bể, tâm ngứa, nó cũng muốn vào, chỉ là nước bể bơi khá sâu, sóc chuột không biết bơi, nó sợ chết đuối, cho nên chỉ có thể nhìn.
Tiểu hồ ly không hợp với Cún Đen, tuy rằng dưới mí mắt Huyền Huyễn tương thân tương ái, nhưng mà khi cậu biến mất, vẫn sẽ mâu thuẫn.
Tiểu hồ ly vẫy đuôi, khinh thường nhìn Cún Đen bơi vui vẻ, bơi cũng có thể vui thành vậy, thật là chó ngốc!
Cún Đen bơi đến cạnh bể, giật dây sóc chuột xuống.
Sóc chuột lắc đầu, nó sợ bất cẩn bị chìm.
Cún Đen uông uông gọi hai tiếng, đừng sợ, cậu xổm trên lưng tôi là được, cam đoan không chìm.
Sóc chuột vẫn lắc đầu, nó thấy không an toàn.
Tiểu hồ ly đắc ý, Tiểu Hoa cùng phe với tao, chó ngốc đừng câu dẫn Tiểu Hoa, nếu không cắn chết mày.
Lúc này Tiểu Tiểu Lục cũng gia nhập trận chiến, ý đồ thuyết phục sóc chuột chơi chung.
Cún Đen lại gọi hai tiếng, nếu cậu lo lắng, gọi Huyền Huyễn xả nước ra là được.
Sóc chuột nghĩ, cảm thấy cách này khả thi, thế là chạy đi tìm Huyền Huyễn giúp xả nước.
Bị vứt bỏ tiểu hồ ly trợn tròn mắt, chờ nó hồi thần, Huyền Huyễn xả phân nửa nước bể bơi.
Sóc chuột mừng, nhảy lên bàn, đứng trung bình tấn, một đầu nhảy vào nước, bọt nước văng khắp nơi, bắn lên cả sàn nhà.
Huyền Huyễn giận, "Tiểu Hoa, mày học nhảy cầu cái gì, nhìn, sàn nhà đều ướt."
Sóc chuột xèo xèo gọi hai tiếng, xoay người nhập bọn với Cún Đen.
Huyền Huyễn bất đắc dĩ, chỉ có thể tìm cây lau nhà lau khô.
Tiểu hồ ly nhìn sóc chuột vui vẻ vọc nước với Cún Đen, nhìn Cún Đen thân thiết cọ mũi sóc chuột, nó không cân đối, nó ghen tị.
Tiểu hồ ly nôn nóng gọi sóc chuột hai tiếng, cả người lạnh lẽo thoải mái cực kỳ sóc chuột không phát hiện tiểu hồ ly không cao hứng, còn bảo tiểu hồ ly xuống chơi, Cún Đen bên cạnh hát đệm.
Tiểu hồ ly vung đầu, không để ý.
Sóc chuột cho rằng tiểu hồ ly không thích nước, vì vậy không lưu ý, chơi quên đường về với Cún Đen và Tiểu Tiểu Lục.
Tiểu hồ ly giận, chó chết tiệt, chờ xem, cư nhiên đoạt Tiểu Hoa của tao, tao liều với mày!
Tức giận tiểu hồ ly nhảy xuống bàn, quyết tâm không để ý sóc chuột, biết rõ tôi không thích chó ngốc kia, cậu còn tốt với nó, vậy theo nó đi, không để ý cậu!
Tiểu hồ ly bữa trưa không ăn, nằm trong ổ của nó và sóc chuột hãy còn giận dỗi.
Thời gian này, chỉ có Huyền Huyễn tới xem hai lần, lo lắng nó có phải bệnh, sóc chuột nhưng không thấy bóng, vẫn hưởng thụ cùng Cún Đen.
Tiểu hồ ly rất bị thương, ủy khuất chỉ có thể tìm Huyền Huyễn an ủi, Huyền Huyễn đi đâu, nó theo tới đó, khiến cậu kinh ngạc không thôi, cậu không biết tiểu hồ ly bị gì, không giống có bệnh, chỉ có thể suy đoán nó có phải nhớ Thượng Quan Hiên, dù sao tiểu hồ ly có một loại yêu thích không hiểu với Thượng Quan Hiên, nếu thật là vậy, mai gọi Tiêu Xuân Thu tới ôm nó về nuôi mấy ngày.
Tiểu hồ ly cơm tối chỉ ăn mấy ngụm, nằm trong ổ ngủ.
Sóc chuột cuối cùng ý thức được tiểu hồ ly không thích hợp, thế nhưng thấy tiểu hồ ly ngủ, nó cũng không đánh thức, nghĩ ngày mai hỏi xem thế nào.
Tiểu hồ ly nửa đêm tỉnh, phát hiện sóc chuột dĩ nhiên nằm kề Cún Đen, càng tức chết, quyết định thức trắng.
Lửa giận công tâm tiểu hồ ly ngày thứ hai ngã bệnh, bệnh đến rên rỉ.
Này nhưng gấp hỏng sóc chuột, vội vàng vây quanh nó.
Tiểu hồ ly híp mắt nhìn sóc chuột canh giữ bên cạnh, thoả mãn, ai bảo cậu tốt với chó ngốc kia, nếu cậu dám bỏ tôi lại, tôi bệnh cho cậu xem!
...
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...