Huyền Giới Chi Môn

- Khởi bẩm đại trưởng lão, đều đã chuẩn bị thỏa đáng rồi ạ. Hiện nay thông qua Truyền Du Trận Pháp cỡ lớn, từ Linh Lam Tinh, Di Thiên, Cự Viên trong tộc truyền du đến các thuyền chiến, cộng thêm trên Võ Nham Tinh vốn dĩ đều có tất cả, tổng cộng có ba trăm mười lăm chiếc, nhưng cường giả của các tộc đầu nhập vào tham chiến chỉ có hơn ba mươi vạn, mà Linh Thạch Đan Dược dùng để bổ khuyết và chữa trị cũng đều tích trữ lượng lớn, đủ cho đại quân dùng tới một năm rồi. - Thư Hữu Kim trả lời.

Mọi người nghe vậy, vẻ căng thẳng giữa hai lông mày cũng hòa dịu đi rất nhiều.

- Nếu là như vậy, quả thực cũng có thể giằng co với bọn họ một khoảng thời gian, đến lúc đó bọn họ nối tiếp không còn chút sức lực nào, đương nhiên sẽ phải rút lui. - Nham Hùng tộc trưởng mở miệng nói.

Ai nói chúng ta muốn giằng co với Thiên Đình? - Đại trưởng lão bỗng nhiên mở miệng nói.

- Không giằng co, lẽ nào còn muốn xông ra Võ Nham Tinh, chủ động xuất kích hay sao? - Một vị trưởng lão của Bàn Quy Tộc kinh ngạc hỏi.

Lục Quy Chung cũng có chút kinh ngạc nhìn đại trưởng lão, hiển nhiên đối với lần này cũng rất là khó hiểu.

- Lẽ nào đại trưởng lão cũng không tin Hộ Tinh Đại Trận của Võ Nham Tinh chúng ta ư? - Lục Quy Chung nhíu mày nói.

- Ta đương nhiên rất tự tin đối với đại trận của quý tộc, chỉ là ta đợi súc thế đã lâu, hiện nay đang là thời cơ tốt nhất, sao có thể tiếp tục ở đây làm con rùa rụt đầu không ra chứ? - Đại trưởng lão nhướn mi một cái, cao giọng nói.

- Đại trưởng lão, tuy Thạch minh chủ đã từng nói, trong thời gian ông ấy rời đi, tất cả mọi việc của Liên Minh đều do ngài và Lục tộc trưởng làm chủ, nhưng chủ động ứng chiến là việc quan trọng đại, quyết định này vẫn là đợi Thạch tộc trưởng trở về rồi làm, có thể sẽ tốt hơn một chút. - Một vị Thần Cảnh trưởng lão khéo léo khuyên nhủ.


- Đúng vậy, đại trưởng lão, việc này thực sự là cần phải cân nhắc thêm một chút nữa, Thạch minh chủ vẫn chưa trở về, chỉ sợ lúc này xuất chiến, các tộc không nhìn thấy ông ấy, sẽ khiến lòng quân bất ổn, sợ sẽ khiến cho chiến cục biến đổi. - An Hoa cũng lo lắng nói.

Mọi người ngươi một câu ta một lời, sôi nổi với kế hoạch chủ động xuất kích, tỏ vẻ lo lắng.

- Chư vị, mệnh lệnh cho đại quân xuất chiến ngày hôm nay, chính là Thạch minh chủ. - Đại trưởng lão đè bàn tay một cái, tỏ ý mọi người cứ yên tâm chớ nóng vội, tiện đà mở miệng nói.

....

Ngoài Võ Nham Tinh, trên hơn hai trăm chiếc thuyền chiến cực lớn của Thiên Đình đều lóe lên quang mang, vẫn đang ra sức oanh kích Hộ Tinh Đại Trận.

Thế nhưng lúc này, oanh kích hai bên bộ vị, đột nhiên hoàng vân cuồn cuộn, linh lực bắt đầu dũng động.

Sau một khắc, một trái một phải xuất hiện một chỗ trống vô cùng to lớn, chiến thuyền các loại hình thức, một thuyền lại tiếp một thuyền từ trong bay ra.

Tì Lư vốn đang đứng trên một chiếc chiến thuyền, quan sát tình hình chỗ đoàn tàu chiến oanh kích, nhìn thấy cử động khác thường của Di Thiên Liên Minh, cũng không khỏi sững sờ.

Nhưng hắn gần như không do dự, trực tiếp hét lên:

- Toàn thuyền rút lui.

Thanh âm như chuông lớn trong khoảnh khắc vang dội cả tinh không.

Tất cả những người cao lớn mặc hoàng bào đều nghe tiếp, lập tức thu dùi ngừng đánh trống, quay người tản về phía sau.

Hơn hai trăm chiếc chiến thùy của Thiên Đình cũng không cần thay đổi phương phướng, dưới đại lực lôi kéo của những người cao lớn này, đồng thời tản về phía sau, cho đến khi rút khỏi chiến thuyền của Di Thiên Liên Minh có thể từ phạm vi hai bên thực hiện giáp công, mới một lần nữa dừng lại.

Trên chiến thuyền dẫn đầu của Di Thiên Liên Minh, đại trưởng lão thấy Thiên Đình chủ động rút lui, trực tiếp giơ một tay lên, nói:


- Tiến công!

Đồng thời lúc này, Lục Quy Chung bên đó cũng hạ mệnh lệnh như vậy.

Hai chi hạm đội không hợp lại một chỗ, mà phân ra làm hai phương hướng, đồng thời phát động tiến công.

“Rầm rầm rầm”

Tiếng nổ cực lớn vang lên, chiến thuyền cỡ lớn của Di Thiên Liên Minh sáng lên quang mang, phát ra mấy trăm ngọn hỏa diễm vô cùng lớn, hạm đội của Thiên Đình bị đánh.

Không đợi Tì Lư truyền lệnh, Thiên Đình bên này cũng đã lập tức hành động.

Những người cao lớn mặc hoàng bào kia, ai nấy đều thần tình lạnh nhạt, hai tay vung vẫy dùi trống vô cùng vui mừng.

“Ầm ầm ầm”

Trăm nghìn đạo kim quang cự mâu xé trời bay đến, va chạm kịch liệt với hỏa diễm trong tinh không, hội chế thành một mảnh lưới lớn hỏa lực đan xen hai màu đỏ vàng.

Chiến sự hết sức căng thẳng, tiếng kêu la vang vọng khắm trời!

Hạm đội của Di Thiên Liên Minh nghiêng về một bên, An Hoa dẫn theo hơn ba mươi chiến thuyền hình tròn nhỏ hơn rời đi, xuyên qua khu vực giao chiến day đặc, xông về hạm đội Thiên Đình.


Đồng thời, chiến thuyền cỡ lớn của Di Thiên Liên Minh, cũng là quang mang lóe lên càng nhiều, càng thêm công kích mạnh mẽ, oanh kích vào hạm đội thiên đình.

Hạm đội Thiên Đình toàn bộ đều là chiến thuyền cỡ lớn màu vàng, lực công kích vượt xa những chiến thuyền hình tròn kia.

Nhưng chiến thuyền hình tròn kia lại thắng ở hình thể nhỏ hơn, tốc độ cực nhanh, dưới sự che chở của hỏa lực chiến thuyền phe mình, rất nhanh đã xông vào trong chiến thuyền của Thiên Đình.

- Giết!

An Hoa hạ lệnh xuống, hơn ba mươi chiến thuyền hình trong đều sáng lên quang mang ở quanh thân, phạm vi quanh thân thuyền đều phun ra ngọn lửa, công kích chiến thuyền của Thiên Đình.

“Ầm ầm ầm” một trận nổ đinh tai nhức óc vang lên!

Có chừng mười bảy mười tám chiến thuyền Thiên Đình, dưới sự công kích của chiến thuyền hình tròn, kịch liệt lắc lư, mặc dù không đến mức hư hại trong chốc lát, nhưng lại ảnh hưởng cực lớn đến công kích của bọn họ.

Một bên khách, chiến thuyền cỡ lớn của Di Thiên Liên Minh oanh kích, lại đổ xuống một khắc không nghỉ.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui