Trên người những người này nhìn như không có gì khác thường, nhưng khí tức bất ổn, chân khí thiếu hụt, hiển nhiên là vừa mới trải qua một trận chiến đấu ác liệt, vả lại gần như toàn bộ đều bị thương.
- Hỏa Đồ Nhược phân binh thành hai tuyến tác chiến, số người phái đi chặn đường Địa Long Tộc chắc cũng không nhiều, bản thân hắn lại đang ở Chu Tước Tinh, vì sao Địa Long Tộc các ngươi cũng bị tổn thất nghiêm trọng? - Thạch Mục hỏi.
- Cái này.. - nói ra xấu hổ, trưởng lão trong tộc ta xuất hiện hai tên phản đồ, cho nên mới khiến cho đại quân chịu thiệt hại. - Địch Ngạn thở dài nói.
- Chỉ hi vọng Địch tộc trưởng nói không phải là lời thoái thác. - Triệu Chu Minh lại không tin lời này lắm, hơi giễu cợt nói.
- Triệu Chu Minh, Địa Long Tộc ta không thể kịp thời chi viện, khiến cho Thiên Phụng Tộc ngươi chịu tổn thất lớn, thực có chỗ không thỏa đáng, nhưng cũng không phải là cố ý làm như vậy. Nếu ngươi không tin, có thể đi ra xem một chút, chiến thuyền của Địa Long Tộc ta, cũng còn có một cái là hoàn toàn không bị hao tổn gì sao? - Địch Ngạn tức giận nói.
- Hai vị, việc cấp bách hiện nay, vẫn là trước tiên tỉnh táo lại suy nghĩ xem làm sao để ứng phó với Thiên Đình đây. - Thạch Mục nói.
Triệu Chu Minh và Địch Ngạn nghe vậy kìm hãm lại, không nói thêm lời nào nữa.
- Trước kia ta khuyên hai vị gia nhập vào Di Thiên Liên Minh, chính là vì chống lại Thiên Đình, suy cho cùng Thiên Hà Tinh Vực chúng ta so với Thiên Đình, vốn là có chút yếu đuối. Hiện nay Chu Minh trưởng lão đã quyết định dẫn dắt Thiên Phụng Tộc gia nhập vào Di Thiên Liên Minh rồi, cho nên ta hi vọng Địch trưởng lão cũng suy nghĩ một chút về chuyện này. - Thạch Mục nhìn hai người một cái, mở miệng nói.
Địch Ngạn nghe vậy, nhíu mày một cái, rơi vào trầm tư.
Thạch Mục nhìn thấy vậy, cũng không thúc giục.
- Thạch minh chủ, Địa Long nhất tộc ta cũng muốn gia nhập vào Di Thiên Liên Minh, cùng Thiên Hà bách tộc cùng chống chọi với Thiên Đình! - Một lát sau, Địch Ngạn bỗng nhiên đứng lên, chắp tay với Thạch Mục, thần sắc trịnh trọng nói.
- Được! Có lời này của Địch tộc trưởng, phản công thiên đình, chỉ ngày ngày một ngày hai sẽ xong. - Thạch Mục nghe vậy, vui mừng nói lớn.
Có đượcThiên Phụng, Địa Long nhị tộc gia nhập, Bát Hoang Cổ Tộc năm đó ngoại trừ Oa Yêu nhất tộc ra, đã gần như toàn bộ đến đúng chỗ rồi.
Hơn một tháng sau, ngoài Vũ Nham Tinh.
Hơn hai trăm chiến thuyền màu vàng to lớn vô cùng sắp xếp lần lượt, sau đó đều có một người cao to mặc hoàng bào đứng ở trên cao vạn trượng, trên tay đều đều quơ quơ một dùi trống lớn, không ngừng đập bên hông trống,
“Ầm ầm ầm“.
Tiếng gõ trống không ngừng vang lên, hơn hai trăm chiến thuyền đều dần dần có kim quang lóe lên, đầu thuyền liên tiếp phát ra quang hoa màu vàng chói mắt, quang mang bùng nổ, không ngừng có kim quang cự mâu dài hơn trăm trượng bắn ra, bắn vào tinh vân dày dặn ở ngoài Vũ Nham Tinh.
Chỉ thấy mấy trăm đạo kim quang rất lớn trước sau bắn tới, ở trong tinh không hội tụ thành một đạo quang vũ màu vàng, chiếu nghiêng xuống Hộ Tinh Đại Trận của Vũ Nham Tinh.
“Ầm ầm ầm”
Liên tiếp những tiếng nổ lớn vang lên chân động bầu trời, trong tinh vân màu vàng lập tức ầm vang đại trấn, ngoài mặt nổ tung mất trăm vòng xoáy hoàng vân* to lớn vô cùng.
* Hoàng vân: Mây màu vàng
Vân khí (Hơi mây, mây khói) hùng hậu thuận theo phương hướng xoay tròn của xoáy nước hoàng vân không ngừng dũng động, ở tầng ngoài tinh vân hình thành từng cơn lốc cực lớn.
- Truyền lệnh xuống, tập trung xung kích một chỗ, hôm nay nhất định phải xé được một lỗ hổng trên phòng ngực của Vũ Nham Tinh này. - Tì Lư Tiên Tướng đứng ở tren đài chỉ huy của một chiếc chiến thuyền, thanh âm khàn khàn cất tiếng nói.
- Rõ! - Ở phía sau Tì Lư, Tây Môn Tuyết trả lời một tiếng, rồi lập tức bay đi.
Xung quanh còn có mười mấy vị thần tướng Thiên Đình, ai ai cũng cau mày thật chặt, thần sắc căng thẳng nhìn Tì Lư, không có một ai mở miệng nói lời nào.
Tì Lư nhíu mày, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Vũ NHam Tinh, sắc mặt rất âm u.
Hắn chinh chiến ở các đại tinh vực cũng có lúc bại trận, lần trước trước tình hình đã chuẩn bị đầy đủ, lại chịu thua thiệt lớn ở trên Vũ Nham Tinh, chẳng những khong thể đánh bại được Vũ Nham Tinh, ngược lại còn bị chịu hao binh tổn tướng ở đây, ngay cả Nam Cung Cảnh cũng tổn thất ở đây.
Lần này, hắn từ chiến sự của tinh vực khác được điều động đến mấy tên thần tướng và hơn trăm chiến thuyền, thề phải đánh hạ được Vũ Nham Tinh, rửa sạch mối nhục trước đây.
“Ầm ầm ầm”
Lại là một trận tiếng nổ vang lên.
Hoàng vân bên ngoài Vũ Nham Tinh cuộn trào mãnh liệt, mấy trăm đạo kim quang cự mâu tập trung oanh kích, khiến cho trong tầng mây thông ra một lỗ hổng vô cùng lớn, lộ ra Tinh Trạng Quang Mạc (Quang Mạc: Màn sáng) màu vàng đất ở bên trong.
Tinh Trạng Quang Mạc đang chịu oanh kích, bên trên lăng hình văn lộ không ngừng lóe lên, thoạt nhìn rất đẹp mắt, nhưng không có một chút dấu tích phá vỡ.
Hạm đội của Thiên Đình đang oanh kích cũng có chút ngừng lại, hoàng vân trên Tinh Trạng Quang Mạc liền chảy ngược trở về từng chút một, khiến cho lỗ thủng lớn kia cũng dần dần khép lại.
Có điều, mỗi lần không đợi hoàng vân khôi phục lại nguyên trạng, liền có một vòng kim quang cự mâu khác bắn ra, lại một lần nữa nổ tung.
....
Mặc dù bên ngoài Vũ Nham Tinh nhìn như vẫn vô cùng kiên cố như trước, nhưng trong nội bộ, bầu không khí lại sớm đã căng thẳng đến cực điểm rồi.
Trong không trung, thỉnh thoảng có từng đạo lưu quang quét qua, hội tụ về hướng Bàn Quy Tộc và Bắc Võ Thành.
Trong Bàn Quy Tộc, hơn ba trăm chiến thuyền chiến sớm đã chuẩn bị sẵn sàng, tộc nhân của Thiên Hà các tộc đã hội tụ cũng đều đã sẵn sàng chiến đấu, trên mặt người nào cũng mang theo sự trang nghiêm, chỉ đợi quyết một trận tử chiến với đội quân Thiên Đình.
Trên quảng trường ngoài Nghị sự đại điện, mấy người đứng sóng vai nhau, ngẩng đầu nhìn màn trời thâm sâu, sắc mặt ngưng trọng.
- Lần này Thiên Đình khí thế rào rạt, e rằng sẽ khó đối phó đây. - Nham Hùng tộc trưởng ngẩng đầu nhìn Tinh Trạng Quang Mạc thỉnh thoảng sáng lên trên màn trời sâu thẳm, vẻ mặt lộ ra vẻ lo lắng nói.
- Mọi người không cần quá lo lắng, Hộ Tinh Đại Trận trong tộc ta đã sửa chữa lại hoàn toàn rồi, lần này cũng tăng cường thêm phòng bị đối với những khu vực quan trọng, quyết sẽ không xuất hiện biến cố như trước đây nữa. - Lục Quy Chung nói như thế, nhưng thần sắc trên mặt cũng không buông lỏng.
- Thư đạo hữu, tài nguyên chuẩn bị chiến đấu điều phối thế nào rồi? - Đại trưởng lão tay chống quải trượng, quay đầu nhìn Thư Hữu Kim, cất tiếng hỏi.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...