Huyền Giới Chi Môn

- Xin hỏi minh chủ, này... Đây cũng là vì sao?

Lục Quỳ Chung thấy thế, thật sự không giải thích được, vội vàng hỏi.

Các cường giả Thần Cảnh khác ở xung quanh, đều ném tới ánh mắt nghi hoặc.

- Đêm qua, Thư Hữu Kim từng đưa tin cho ta, nói hôm nay hắn sẽ dẫn dắt đại quân tiếp sau chạy tới. Ta còn tưởng rằng phải chờ thêm một hồi. Lại không nghĩ tới, bọn họ không ngờ nhanh như vậy.

Thạch Mục cười giải thích.

- Cái gì? Viện quân đến? Quá tốt!

Hai tay Lục Quỳ Chung đánh ra một đòn, mừng rỡ kêu lên.

Mọi người xung quanh nghe vậy, thần sắc cũng buông lỏng, đều lộ ra vẻ vui mừng

- Ầm ầm ầm,

Đúng lúc này, tiếng công kích trong không trung lại đột nhiên trở nên hỗn loạn, nghe giống như hai phe đang giao chiến.

- Được, nhanh đi điều động hạm đội, tấn công.

Hai mắt Thạch Mục chợt ngưng trọng, hạ lệnh.


Lệnh này vừa ra, gần ba mươi chiếc chiến hạm còn sót lại trên Vũ Nham Tinh đồng thời nhanh chóng bay lên, lao về phía chỗ lỗ thủng của Huyền Vũ Bàn Vân Đại Trận.

- Vèo vèo vèo.

Mấy tiếng xé gió vang lên. Năm chiếc chiến hạm hình tròn nhanh chóng đi qua chỗ lỗ thủng của đại trận, bay ra bên ngoài Vũ Nham Tinh.

Mà hơn hai mươi chiếc chiến hạm còn lại bởi vì hình thể quá lớn, không có cách nào bay ra khỏi Vũ Nham Tinh.

Vì vậy, rất nhiều người của Bàn Quy Tộc đều từ trên chiến hạm bay ra, xông vào trong lỗ thủng.

- Ầm ầm ầm.

Thạch Mục cùng các vị cường giả Thần Cảnh ngồi trên một chiếc chiến hạm hình tròn, mới vừa tới trong tinh không. Phía xa liền có mấy mâu lớn ánh sáng màu vàng công kích đến.

Trên chiến hạm hình tròn lập tức có ánh sáng chớp hiện, bắn ra từng cột ánh sáng cực lớn, va chạm vào mấy mâu lớn ánh sáng màu vàng kia.

Ánh mắt Thạch Mục đảo qua, chỉ thấy phần lớn chiến hạm của Thiên Đình đang bậnu rộn thay đổi đầu chiến hạm. Mà ở bên ngoài đang có hơn mười chiếc chiến hạm đi đến. Trong đó có gần một nửa đều là chiến hạm hình tròn trong Di Thiên Cự Viên Tộc.

Trong tinh không, ánh lửa không ngừng phát ra. Từng cột ánh sáng cực lớn giăng kín khắp nơi. Ở trên tinhh không, ánh lửa đan xen tạo thành một tấm lửa lớn.

Mà từng tiếng nổ thật lớn không ngừng vang lên trong tinh không.

- Phát động tấn công, cùng hạm đội tăng viện giáp công Thiên Đình.

Thạch Mục quát lớn, âm thanh không ngừng phóng đại ở trong tinh không, càng truyền càng xa.

- Vâng!

Một âm thanh chỉnh tề vang dội vang lên. Vô số chiến sĩ liên minh Di Thiên, đều hóa thành lưu quang vọt về phía hạm đội của Thiên Đình.

Từ phía xa đối mặt với chiến hạm của Thạch Mục là một chiếc chiến hạm của Thiên Đình cực lớn. Bì Lô tiên tướng mặc áo giáp xanh sẫm đứng chắp tay, sắc mặt thâm trầm. Ánh mắt hắn từ phía xa nhìn về phía Thạch Mục.

Tuy rằng khoảng cách hai người xa xôi vô cùng, nhưng Thạch Mục vẫn có thể cảm nhận được rõ ràng trong đó truyền tới sát ý cường đại.

Chỉ có điều, hắn cũng hoàn toàn không có chút khiếp sợ nào. Trái lại trên mặt hắn lộ ra nụ cười nhìn về phía Bì Lô.

Sau khi Bì Lô tiên tướng nhìn một lát, giơ một tay lên, nói:

- Lui lại!


Trận đại chiến trước đó, phía bên Thiên Đình cũng nguyên khí đại thương. Lần này Bì Lô chẳng qua thấy hai tộc Thiên Phượng lui lại, bên trong Vũ Nham Tinh trống rỗng, muốn nhanh chóng đánh hạ Vũ Nham Tinh, mới phát động đánh bất ngờ. Nhưng hắn lại không nghĩ tới, bên trong Vũ Nham Tinh phòng thủ nghiêm mật, lại còn có tiếp viện.

Hiện tại bị hai phe này giáp công, Bì Lô tiên tướng tự biết cho dù có thể đẩy lùi đối phương, mình khẳng định cũng sẽ tổn thất vô cùng nghiêm trọng. Vậy còn không bằng đúng lúc lui lại. Bởi vậy hắn mới quyết định.

Đứng ở phía sau hắn, Tây Môn Tuyết thoáng sửng sốt, sau đó xoay người bay lên, hạ lệnh:

- Lui lại.

Giọng nói của nàng không lớn, lại có lực xuyên qua vô cùng lớn, rất nhanh liền truyền khắp tới trong tai mỗi một chiến tướng Thiên Đình.

Bì Lô tiên tướng xoay người liếc mắt một cái. Thấy Triệu Tiển đứng sau lưng mình, hắn mở miệng nói:

- Triệu Tiển, Cửu Chuyển Huyền Công của người này tiến cảnh đã không hề chậm hơn so với ngươi. Ngươi...

Hắn còn chưa dứt lời, nhưng ý thất vọng trong giọng nói của hắn, lại lộ rõ không thể nghi ngờ.

Dứt lời, hắn quay người lại đi vào bên trong chiến hạm, không liếc mắt nhìn Triệu Tiển nhiều hơn nữa.

- Thạch Mục...

Khóe mắt Triệu Tiển giật mạnh, hai tay nắm chặt, trong miệng lẩm bẩm nói.

Đại quân Thiên Đình vừa đánh trả, vừa bay lên sao, tiến sâu vào trong tinh không, chậm rãi thoát khỏi sự giáp công của liên minh Di Thiên, rút lui.

Mắt thấy đại quân Thiên Đình rút lui, Thạch Mục cũng ra lệnh cho hạm đội Thư Hữu Kim thu binh, không đuổi theo giết.

Sau đó, Lục Quỳ Chung mệnh lệnh cho tộc nhân mở ra một phần hộ tinh đại trận, nghênh đón hạm đội do Thư Hữu Kim mang đến tiến vào Vũ Nham Tinh.


Sau khi trở lại Vũ Nham Tinh, mọi người nghỉ ngơi dưỡng sức một chút, liền trở lại trong Bàn Quy Tộc.

Một đám cường giả Thần Cảnh và tộc trưởng các tộc tập trung ở Bàn Quy Tộc bên trong đại điện nghị sự.

- Ha ha ha, nhờ có Thư đạo hữu đúng lúc dẫn dắt viện quân chạy tới, Thiên Đình mới cụp đuôi xám xịt bỏ trốn.

Lục Quỳ Chung tâm tình vô cùng khoan khoái, thoải mái cười to nói.

- Là Thạch minh chủ an bài thoả đáng.

Thư Hữu Kim cũng vừa cười vừa nói.

- Lại nói tiếp, các ngươi làm sao có thể tới trợ giúp được nhanh như vậy? Chung quy cũng không chậm hơn so với đội quân tiên phong chúng ta bao nhiêu thời gian.

Thạch Mục cười hỏi.

- Lại nói tiếp, chuyện này còn phải nhờ tới các vị đạo hữu U Văn Đồn Tộc. Là bọn họ đêm hôm đi gấp ở trong Di Thiên Cự Viên Tộc thành lập được một tòa trận pháp truyền tống đại hình, chúng ta mới có khả năng trực tiếp từ Lam Hải Tinh truyền tống đến Ô Hải Tinh. Sau đó từ Ô Hải Tinh chạy tới đây.

Thư Hữu Kim nói.

Mọi người đều biết, Ô Hải Tinh chính là chủ tinh của U Văn Đồn Tộc. Lộ trình từ Ô Hải Tinh tới Vũ Nham Tinh, còn chưa bằng một phần ba khoảng cách tới Linh Lam Tinh. Nếu từ nơi đó chạy tới Vũ Nham Tinh, tất nhiên có thể tiết kiệm rất nhiều thời gian.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui