Huyền Giới Chi Môn

Thời khắc chỉ mành treo chuông, hai mắt Thạch Mục trợn trừng. Tất cả lực hỏa diễm trong cơ thể đều chen chúc lao ra.

Trong phút chốc, Hạo Thiên Thánh Diễm, lực hỏa Cửu Chuyển Huyền Công, Hỗn Nguyên Chi Hỏa, hỏa diễm chí dương v.v, đều dung nhập trong biển lửa, toàn lực chống đỡ.

- Chết đi!

Hai mắt Nam Cung Cảnh đột nhiên bắn ra ánh sáng trắng, hai mắt gần như biến thành màu trắng tinh thuần.

Phía sau lưng hắn lóe lên ảo ảnh, mơ hồ hiện ra một bóng người màu trắng, trên mặt ngũ quan mơ hồ. Chỉ có điều mơ hồ có thể cảm giác hắn tản ra một loại khí tức cực kỳ tà dị.

Thạch Mục thấy vậy, đồng tử hơi co lại.

Hai tay Nam Cung Cảnh vung lên. Mấy đạo ánh sáng trắng bay ra. Bóng người mơ hồ ở phía sau lưng hắn cũng làm động tác tương tự. Mấy đạo ánh sáng trắng bay ra, dung nhập trong lĩnh vực sông băng.

Lĩnh vực sông băng màu trắng nhất thời có ánh sáng đại thịnh, phạm vi nhất thời lớn hơn gấp ba phần. Ánh sáng trắng kỳ diệu, dường như một cái miệng khổng lồ chậm rãi mở ra, giống như muốn nuốt lấy cả Thạch Mục và biển lửa vào trong miệng.

Thạch Mục chỉ cảm thấy một hàn ý như đông cứng tất cả cuốn tới, sắc mặt vô cùng kinh ngạc. Biển lửa màu đỏ cuối cùng không kiên trì nổi, bắt đầu tán loạn.

- Thạch Đầu!

Vào thời khắc này, một tiếng kêu khẽ truyền đến.


Một bóng dáng nhiều mầu lóe lên, xuất hiện ở bên cạnh Thạch Mục.

- Thải Nhi!

Thạch Mục ngẩn người ra.

- Ta tới giúp ngươi!

Trên người Thải Nhi có ánh sáng lóe lên. Thân thể nó bỗng nhiên hóa thành kích thước chừng mấy trượng, há miệng phun ra một đạo hỏa diễm lớn màu xanh lục. Đó chính là Càn Nguyên Yêu Hỏa. Hỏa diễm dung nhập trong biển lửa màu đỏ.

Nhận được Thải Nhi tương trợ, biển lửa màu đỏ đang trong xu thế tán loạn nhất thời chậm lại, dường như có xu thế tụ lại.

- Cái gì!

Sắc mặt Nam Cung Cảnh biến đổi.

Viện binh Thiên Đình mà hắn mong đợi không xuất hiện. Trái lại là Thạch Mục nhận được trợ giúp. Lẽ nào bên ngoài thật sự xảy ra tình hình gì?

Càn Nguyên Yêu Hỏa vừa tiến vào biển lửa, rất nhanh tiếp xúc với Hạo Thiên Thánh Diễm bên trong. Hai bên một lần nữa dung hợp, hóa thành một đoàn hỏa diễm nửa xám nửa trắng.

Chỉ có điều lần này hỏa diễm trắng xám có màu nhạt hơn so với trước đây rất nhiều.

Trong lòng Thạch Mục chấn động, một ý niệm huyền diệu đột nhiên từ trong hỏa diễm trắng xám truyền vào trong lòng của hắn.

Hắn thoáng lĩnh hội, trong nháy mắt toàn thân lại ngây ra. Ý niệm huyền diệu này không ngờ là vô số áo nghĩa Hỏa.

Tuy rằng hắn không biết chuyện này rốt cuộc là chuyện gì xảy ra, nhưng vẫn mừng như điên. Theo bản năng hắn hấp thu những áo nghĩa hỏa này. Nhờ đó, nắm giữ pháp tắc đối với hỏa diễm cũng nhanh chóng nâng cao.

Trong chớp nhoáng này, một tầng bình cảnh trong lòng hắn được vạch ra một chút.

- Ha ha! Thì ra là thế... Đây cũng là lĩnh vực!

Thạch Mục phát ra một tiếng cười dài, hai tay vung vẩy.


Lòng bàn tay bay ra vô số phù văn màu đỏ, khuếch trương triển khai, ngưng tụ thành một khu vực màu đỏ có kích thước chừng một trượng. Bên trong mơ hồ có thể thấy vô số hỏa diễm. Không ngờ là một lĩnh vực hỏa diễm.

Chỉ là lĩnh vực hỏa diễm này đặc biệt yếu. So với lĩnh vực sông băng của Nam Cung Cảnh không biết yếu hơn bao nhiêu lần. Chênh lệch giống như một đứa trẻ sơ sinh và đại hán thành niên.

- Dung hợp!

Hai mắt Thạch Mục có tinh quang chớp động, khẽ quát một tiếng. Hai tay hắn vung vẩy.

Biển lửa màu đỏ đã bắt đầu tán loạn bỗng nhiên chấn động. Sau đó tất cả hỏa diễm và lực lượng đều dũng mãnh tràn vào trong lĩnh vực mới sinh.

Lĩnh vực hỏa diễm nhanh chóng mở rộng thành lớn hơn, trong nháy mắt liền đạt tới kích thước không khác mấy so với lĩnh vực sông băng. Bên trong mơ hồ có thể thấy vô số núi lửa. Khắp nơi trên mặt đất là nham thạch màu đỏ chảy thành sông. Khắp nơi đều là hỏa diễm thiêu đốt. Hoàn toàn chính là một thế giới hỏa diễm.

Trên mặt Thạch Mục lộ ra vẻ hưng phấn, lúc này tất cả áp lực đều biến mất, hỏa diễm của hắn lĩnh vực chậm rãi chuyển động, hoàn toàn đem lĩnh vực sông băng ngăn cản.

Nam Cung Cảnh tận mắt nhìn thấy cảnh tượng này, trên mặt nhất thời lộ ra thần sắc không thể tin nổi.

Không ngờ Thạch Mục đã lĩnh ngộ ra lĩnh vực hỏa diễm, cũng có thể có địa vị ngang hàng với hắn!

Sắc mặt Nam Cung Cảnh tái nhợt. Chỉ có điều gắn vẫn chưa có hoang mang gì.

- Hừ! Cho dù ngươi ngưng luyện ra lĩnh vực thì lại như thế nào? Lĩnh vực sông băng của ta ở trên phương diện thuộc tính vừa lúc kìm chế lĩnh vực hỏa diễm của ngươi! Chịu chết đi!

Hắn trầm giọng hét lớn một tiếng, đan ngón tay điểm một cái vào mi tâm. Hai mắt hắn lại có ánh sáng trắng tăng mạnh.

Lĩnh vực sông băng bỗng nhiên nhất thời sáng lên, giống như một con thú lớn sông băng khổng lồ, bỗng nhiên nhào tới.


Thạch Mục hoàn toàn không sợ hãi chút nào, đứng ở trong lĩnh vực hỏa diễm, dường như thần linh thái cổ sinh ra trong hỏa diễm, trong tay phát ra từng pháp quyết.

Lĩnh vực hỏa diễm hoàn toàn không có chút sợ hãi nào, xông lên nghênh đón, hung hăng va chạm cùng lĩnh vực sông băng.

Hai lĩnh vực lại dính lại cùng một chỗ, không tách ra, giống như hai con thú lớn đấu sức.

Hư không xung quanh sụp đổ từng mảng một. Bên trong phạm vi trăm trượng tất cả đều hóa thành bột mịn. Các loại nguyên khí trộn lẫn cùng một chỗ, cuồng bạo vô cùng.

Từng khí lưu hai màu từ nơi này bạo phát, khiến hư không ở xa hơn cũng bị cắt nát bấy.

Cảnh tượng Thạch Mục và Nam Cung Cảnh chiến đấu đã sớm bị người khác để vào trong mắt. Lại thêm đại quân Thiên Đình bên ngoài thật lâu không thông qua thông đạo tiến vào Vũ Nham Tinh. Tình hình này cũng bị mọi người gần đó chú ý.

Trong lòng đám người Thiên Đình vừa sợ vừa vội. Bọn họ đều ý thức được bên ngoài đã xảy ra biến cố gì đó.

Lúc này sắc mặt Bì Lô tiên tướng càng khó coi vô cùng. Ma khí cuồn cuộn càng lúc càng lợi hại. Đám người Lục Quỳ Chung bị nhốt ở bên trong mắt thấy đã sắp thoát khỏi sự vây khốn lao ra.

- Đáng chết. Người kia đến tột cùng là người phương nào? Không ngờ có thể thi triển ra lĩnh vực hỏa diễm!

Bì Lô tiên tướng nhìn về phía Thạch Mục, trong lòng gầm lên giận dữ.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui