- Tú nhi, những năm tháng này nàng đã chịu khổ quá nhiều!
Thạch Mục yên lặng lắng nghe cho đến khi Chung Tú nói xong, mới thở dài gật đầu an ủi.
- Còn Thạch đại ca thì sao? Huynh làm sao có thể đi ra khỏi Lam Hải Tinh, làm thế nào trở thành tứ trưởng lão của Di Thiên Cự Viên tộc?
Chung Tú ngẩng đầu nhìn Thạch Mục, hỏi.
- Chuyện của ta có chút dài dòng. Năm đó sau khi nàng bị mang đi, ta không biết chuyện gì xảy ra, liền đi đến Thiên Ngô Thương Hội,…
Thạch Mục kể lại từng chút từng chút những trải nghiệm của mình trong những năm gần đây cho Chung Tú nghe.
Đối với Chung Tú mà nói, Thạch Mục rời khỏi Lam Hải Tinh, gia nhập Thanh Lan Thánh Địa, chống lại sự xâm lấn của Hắc Ma Tộc, thậm chí lẻn vào Ly Trần Tông, dò xét Côn Luân Thánh Khư, cuối cùng Thanh Lan Thánh Địa bị diệt dưới âm mưu của Thiên Đình, tình cờ đi vào Thiên Hà Tinh Vực vô cùng ly kì.
Cho dù Chung Tú đã chuẩn bị sẵn tâm lý, nhưng lúc Thạch Mục kể chuyện, cũng lộ ra thần sắc khẩn trương, dường như bản thân mình cũng bị cuốn vào những tao ngộ ly kì của Thạch Mục. Thời gian thoáng một cái, hai canh giờ đã trôi qua từ lúc nào.
- … Chính là như vậy, ta trở thành trưởng lão của Di Thiên Cự Viên tộc, đến tham dự lễ tiếp nhiệm thánh nữ.
Thạch Mục nói.
- Thạch đại ca, lần đại điển này tuy gọi là lựa chọn song tu bạn lữ cho ta, nhưng ta không đồng ý, chỉ có điều vì sư phụ và tộc nhân đối đãi với ta không tệ, thế cục hôm nay có chút bất lợi, cho nên ta không có biện pháp cự tuyệt bọn họ, nên đã nói người được chọn lựa cuối cùng phải thắng ta mới được. Kỳ thật trong nội tâm của ta kỳ vọng lớn nhất là Thạch đại ca có thể tới… Kết quả là trời không phụ ta, huynh quả thực đã đến.
Chung Tú thở dài một cái, vừa cười vừa nói.
- Nha đầu ngốc này, ta đây vạn nhất thua người nọ thì phải làm sao bây giờ?
Thạch Mục hỏi.
- Tuyền Cơ sẽ giúp ta tranh thủ thời gian.
Chung Tú đáp.
- Tuyền Cơ? Nha đầu Thiên Phượng tộc kia à?
Thạch Mục khẽ giật mình.
- Đúng vậy, lúc đầu khi ta mới tới, chưa quen thuộc cuộc sống nơi đây, cũng là nhờ Tuyền Cơ tỷ tỷ chiếu cố ta. Chúng ta đã ước định, nếu ta thua người nọ thì nàng ấy sẽ giúp ta chạy khỏi Chu Tước Tinh, quay về Lam Hải Tinh tìm chàng.
Chung Tú gật đầu cười sáng lạn.
Thạch Mục nghe xong, vòng tay ôm Chung Tú không khỏi chặt thêm một chút. Mặt Chung Tú kề sát ngực hắn, lắng nghe trái tim trong ngực hắn đập liên hồi. Cả buổi sau, Thạch Mục mới buông Chung Tú ra.
- Tú nhi, Thạch đại ca về sau sẽ không bỏ nàng ở lại.
Ánh mắt Thạch Mục kiên định, trịnh trọng cam kết.
- Ừ ừ...
Chung Tú mừng rỡ không thôi, liên tục gật đầu.
- Đúng rồi...
Thạch Mục nhìn Chung Tú, rồi chợt nhớ ra điều gì, lật bàn tay lấy ra một vòng ngọc màu xanh biếc đưa cho nàng.
- Cái này là… Đây là vòng ngọc mà Thạch đại ca đưa cho ta trước khi chia tay, vốn vẫn gắn liền với ta, nhưng cách đây mấy ngày không hiểu sao lại biến mất, khiến ta khổ sở khôn nguôi.
Chung Tú lộ vẻ kinh ngạc nói.
- Lần này đừng làm mất nữa, bằng không Thạch đại ca không chắc tìm lại được đâu.
Thạch Mục kéo tay Chung Tú, cần thận đeo lên cho nàng. Thạch Mục có chút nghi hoặc, nhưng không đem chuyện vòng tay trước đây nói cho Chung Tú nghe.
- Đúng rồi, Thạch đại ca, Tú Nhi cũng có đồ tốt tặng huynh.
Chung Tú đột nhiên nói.
Dứt lời nàng lục lọi trong ống tay áo một hồi, lấy ra một cái ngọc bội màu đỏ thắm đưa cho Thạch Mục. Mắt Thạch Mục sáng lên, chỉ thấy ngọc bội đỏ như máu, bên trong chứa những sợi kim tuyến màu vàng óng ánh, tản mát ra từng đợt khí tức nóng bỏng, đây là một món Bản nguyên thuộc tính hỏa.
- Khối Kim Tinh Viêm Ngọc này là lúc ta mới trở lại trong tộc được tộc trưởng đưa cho. Những năm này ta đều mang trên người để ôn dưỡng thần hồn Thiên Phượng trong người. Ta nghe sư phụ nói, Cửu Chuyển Huyền Công mà huynh đang tu luyện cần đồ vật mang Bản nguyên thuộc tính, ta nghĩ khối ngọc bội này Thạch đại ca có thể sử dụng được.
Chung Tú nói.
- Không được, Tú nhi, vật này đối với nàng vô cùng trọng yếu, ta không cần.
Thạch Mục cự tuyệt.
- Thạch đại ca, Tú nhi sớm đã coi huynh giống như phu quân mình, huynh cũng nói muốn Tú nhi làm thê tử, chẳng lẽ huynh muốn phân biệt đồ thuộc về ta hay là về huynh hay sao?
Chung Tú u oán nói.
- Tú nhi, ta không phải có ý này. Chỉ là ta có thể cảm nhận được Kim Tinh Viêm Ngọc ẩn chứ tinh hoa thuộc tính hỏa rất tinh thuần. Vả lại nó đã làm bạn lâu năm với nàng, bên trong sớm đã hấp thu không ít Thiên Phượng Thánh Viêm của nàng. Nếu như nàng tiếp tục đeo nó, sẽ rất lợi cho việc tu hành của nàng sau này. Vì vậy ta quyết không thể lấy được.
Thạch Mục giải thích.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...