Huyền Giới Chi Môn

Nhưng vào lúc này, ánh mắt của hắn cũng bỗng nhiên biến đổi. Trên mặt hiện ra một tia thần sắc khó có thể tin được. Trong miệng hắn thì thào nói:

- Đây là...

Chỉ thấy ở chỗ sườn núi trên Tứ Đà Phong, bỗng nhiên sáng lên một tia ánh sáng màu đỏ, giống như một đóa hoa sen đỏ rực rỡ, nở rộ ra ở trên ngọn núi.

Bên trong mật thất, bên trong Tứ Đà Phong, Thạch Mục đang ngồi khoanh chân ở trên giường đá. Phân thân của hắn lại không ở bên cạnh hắn.

Lúc này, toàn thân Thạch Mục trên dưới đều được bao phủ ở trong một mảnh ánh sáng trắng chói mắt. Hai mắt hắn nhắm chặt, trên trán nổi gân xanh, trên mặt đầy vẻ thống khổ.

Mà ở dưới thân hắn, chiếc giường màu đen vốn do đá trong núi khắc thành, lúc này cũng đỏ rực lên một mảnh. Từ đó xuất hiện hơi nóng cuồn cuộn tỏa ra.

Phụt.

Chỉ thấy một tiếng động nhỏ vang lên. Trên giường đá lập tức dâng lên một ngọn lửa màu đỏ đậm, trong nháy mắt liền nuốt lấy Thạch Mục vào trong.

Ngọn lửa cực lớn tùy ý phun ra nuốt vào, không ngừng lướt nhanh ở trên người Thạch Mục. Quanh người hắn bao phủ ánh sáng màu trắng, rất nhanh liều bị hỏa diễm không ngừng thiêu đốt biến thành màu đỏ.


- A...

Đầu Thạch Mục bỗng nhiên ngẩng lên, ngửa mặt lên trời phát ra một tiếng hét dài. Một ngọn lửa màu đỏ đậm liền từ trong miệng của hắn phun mạnh ra ngoài, trực tiếp đánh vào trần của mật thất, thiêu đốt tới khi nó biến thành một mảnh đen xì.

- Ầm ầm.

Nhưng vào lúc này, thú lớn trong mây bị đè nén quá lâu, cuối cùng phát ra một tiếng rống lớn, chấn động hoàn toàn trời đất. Một cột lôi quang cực lớn to đến trăm trượng từ trong mây đen chợt đánh xuống, đúng vào phía trên Tứ Đà Phong.

- Ầm ầm ầm.

Tiếng nổ mạnh chấn động truyền khắp hơn nửa bí cảnh. Gần như tất cả người của Cự Viên Tộc bị âm thanh cực lớn và rung chuyển kéo dài này làm kinh động.

Vô số đạo thân ảnh tập trung về phía Tứ Đà Phong. Vô số đạo ánh mắt ngưng tụ ở trên Tứ Đà Phong.

Lúc này, hơn nửa thân núi Tứ Đà Phong đã hoàn toàn đổ nát. Từng khối nham thạch lớn nhỏ đã hoàn toàn chôn vùi động phủ của Thạch Mục. Vô số đạo điện quang rất nhỏ và hỏa diễm màu đỏ hỗn loạn bốc lên.

Nhị trưởng lão Bạch Tàng chạy tới dưới Tứ Đà Phong đầu tiên. Trên gương mặt già nua của hắn đầy thần sắc không thể tin nổi. Bộ lông màu vàng ở dưới hỏa diễm chiếu rọi, không ngừng rung động.

Mà ở phía sau hắn, Bạch Hồng toàn thân mặc giáp trụ cầm hai cái chùy chống xuống đất, hai mắt nhìn chằm chằm về phía trên Tứ Đà Phong, thần sắc trên mặt có chút phức tạp khó hiểu.

Không bao lâu, một trận ánh sáng màu đỏ bừng lên. Tam trưởng lão Bạch Phi cũng chạy tới.

Không giống với hai người trước, lúc này trên mặt hắn lại không có bất kỳ thần sắc lo lắng khó hiểu nào đó. Trái lại hắn có vẻ có chút hưng phấn.

- Thế nào? Ta đã nói hắn là hàng giả, ngươi còn không tin. Xem một chút đi. Tên ngu xuẩn này không ngờ lấy thân phàm của phàm nhân cứng rắn đi tu luyện Đại Phạm Bàn Vũ Chân Kinh. Sợ rằng lúc này hắn đã bị thiên lôi đánh thành mảnh vụn, bị địa hỏa thiêu đốt sạch sẽ.

Bạch Phi nhìn có chút hả hê nói.

Bạch Tàng nghe vậy, cũng không thốt ra một lời nào. Trên mặt hắn không tránh khỏi hiện ra một thần sắc cô đơn. Thân thể cũng không nhịn được còng xuống vài phần.


- So với đặt hi vọng ở trên người một tiểu tử Nhân tộc không biết, còn không bằng đặt ở trên người Bạch Hồng. Theo ta thấy, trong tộc chúng ta, hắn mới là người có khả năng kế thừa y bát của Bạch Công tộc trưởng nhất.

Bạch Phi trầm giọng nói.

Thân thể Bạch Tàng có phần cứng đờ, lặng lẽ xoay người lại, giơ bàn tay vỗ nhẹ vài cái ở trên người Bạch Hồng, xoay người rời đi.

Lúc này trên mặt Bạch Hồng không khỏi hiện ra vẻ vui mừng, ném ánh mắt cảm kích về phía Bạch Phi.

- Giáp màu vàng và Phiên Thiên Côn của Bạch Công đều là trọng bảo. Tất nhiên sẽ không tổn hại. Ngươi nhanh đi thu hồi lại.

Bạch Phi mở miệng nói.

- Vâng.

Bạch Hồng lên tiếng, thân hình thoáng động, lập tức đi về phía đống đổ nát trên Tứ Đà Phong.

- Còn nữa, đừng quên Thiết Viên Lệnh.

Bạch Phi nói bổ sung.


Bạch Hồng sốt ruột từ lâu khó nhịn nổi. Sau khi lên tiếng, hắn lập tức đi nhanh tới trên đống phế tích, hai tay tìm kiếm một lượt, dọn sạch một khối nham thạch cực lớn.

Nhưng khi hắn còn chưa ném khối nham thạch này qua một bên, hắn lại đột nhiên cảm thấy mặt đất dưới chân mình bắt đầu chấn động kịch liệt.

- Két két két...

Những âm thanh khối vụn nham thạch ma sát lẫn nhau liên tiếp vang lên. Từng mảng đá vụn bắt đầu không ngừng lay động.

Ầm ầm.

Chỉ nghe có một âm thanh vang lên.

Đống đổ nát trong Tứ Đà Phong ầm ầm chấn động. Vô số khối vụn nham thạch bắn về phía bốn phương tám hướng, đập ra ngoài.

Nhị trưởng lão ban đầu vốn đã chuẩn bị rời đi, sau khi nghe được động tĩnh đó, chợt ngừng bước chân, xoay người nhìn về phía bên này.

Chỉ thấy trong đống nham thạch đổ nát, lập lòe phát ra ánh sáng màu vàng vô cùng rực rỡ, trong chốc lát chiếu sáng cả bầu trời đêm giống như ban ngày.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui