Vài ngày kế tiếp là điều tra khẩn trương, Đinh Hoài Đông cùng Bạch Tuyết Tĩnh phụ trách cùng cảnh sát khu vực cùng nhau tiến hành điều tra, mà Nhược Nạp thì phụ trách tuyển chọn cùng tập hợp tin tức.
Bận rộn mấy ngày, thật ra lại phát hiện không ít thứ có giá trị.
Đầu tiên, căn cứ điều tra, Quý Trình Trình không có cái gọi là người chú có tiền, nhà cô ta ở nông thôn, điều kiện có vẻ khó khăn, nhưng mà ở trong trường học cô ta vẫn công bố mình có một người chú có tiền, cho nên đối với hành vi tiêu phí cao của cô ta mọi người cũng không có cảm thấy gì là kỳ quái. Loại tình hình này ước chừng xuất hiện ở trong đoạn thời gian năm hai, năm ba. Cảnh viên điều tra hỏi bạn học cùng giáo viên chung quanh Quý Trình Trình, mọi người đều nói chưa thấy qua người nào đến tìm Quý Trình Trình, thật ra chính cô ta ngẫu nhiên cũng không ở lại trường học, nói là đi tới nhà chú ở, bởi vì sinh viên ở bên ngoài cũng không ít, cho nên cũng không có người đặc biệt chú ý điểm này. Cuối cùng ở trong chi phiếu Quý Trình Trình lưu lại phát hiện một số tiền không nhỏ gởi ngân hàng, thời gian khoản tiền này gởi vào đúng là thời gian nghỉ hè năm thứ ba.
Tiếp theo, mẹ của Khổng Á Nam quả thật đã làm giải phẫu thay thận, theo bác sĩ điều trị chính nói, thời điểm bắt đầu người Khổng gia nói không đủ tiền, đã chuẩn bị bỏ qua trị liệu, nhưng mà ở thời điểm tháng tư, đột nhiên nói tiền đã được chuẩn bị, hơn nữa ngay cả thận cũng đã tìm được, giải phẫu tiến hành rất thuận lợi, không chỉ có như thế, chăm sóc mẹ Khổng Á Nam sau giải phẫu đều là hộ lý tốt nhất, cho nên những bác sĩ cùng hộ sĩ này đều rất lấy làm kỳ. Về phần cảnh viên hỏi có thân thuộc ở ngoài đi thăm hỏi qua mẹ của Khổng Á Nam hay không, tất cả mọi người đều nói không có. Đối với Khổng Á Nam, bác sĩ cùng hộ sĩ đều đánh giá nói làm người hạ thấp, rất ít nói.
Lại nữa, ở trong điều tra đối với bối cảnh của Khổng Á Nam biết được, cha của Khổng Á Nam khi trẻ cũng từng tìm bồ nhí, bồ nhí này nguyên bản là nữ sinh viên vừa tốt nghiệp, trẻ tuổi xinh đẹp lại tâm cơ sâu nặng, cô ta lừa gạt cha Khổng Á Nam làm một mối đầu tư không thể thu hồi vốn, làm cho Khổng gia trong một đêm táng gia bại sản, cảm tình của Khổng Á Nam đối với cha rất phức tạp, theo hàng xóm cùng bạn bè chung quanh nói, Khổng Á Nam rất ít khi nói chuyện cùng cha, thái độ cũng có vẻ lãnh đạm, nhưng mà đối với mẹ thì rất hiếu thuận, từ khi mẹ nhiễm bệnh tới nay, hầu như với người quen biết, Khổng Á Nam đều từng mở miệng mượn trả tiền, cái này trước kia là không có khả năng, ở trong mắt mọi người Khổng Á Nam là người có lòng tự trọng rất cao.
Cuối cùng hai người nam trong video trải qua so sánh hình ảnh, cuối cùng có thể xác định, người hào hoa phong nhã kia tên là Tang Cát Trạch, 32 tuổi, phóng viên ở thành phố J, thông qua điều tra, công việc tự do của Lý Mai kia, thật ra chính là Tang Cát Trạch mượn dùng chức vụ ở một ít báo nhỏ hoặc tạp chí tập san giúp cô ta viết một số bài, kiếm chút tiền nhuận bút, đại đa số là chút văn xuôi, tiểu thuyết hoặc là thơ ca …
Hai người quan hệ theo Tang Cát Trạch nói chỉ là quan hệ bằng hữu bình thường, nhưng trên thực tế rất nhiều đồng nghiệp cùng bằng hữu Tang Cát Trạch đều nói từng nhìn thấy hai người thân mật ra vào khách sạn, dưới sự truy hỏi của cảnh viên, Tang Cát Trạch mới thừa nhận hai người từng có quan hệ thân thiết, bất quá sau đó đã chia tay, bởi vì Tang Cát Trạch cho rằng Lý Mai trước khi quen với anh ta đã không còn là xử nữ, hơn nữa bối cảnh gia đình Lý Mai cùng hoàn cảnh cuộc sống khá giả của cô ta hiện tại thực không tương xứng, anh ta hoài nghi Lý Mai đã từng làm công việc bất chính, cho nên không chịu phát triển tiến thêm một bước, Lý Mai lại luôn dây dưa không ngớt, cho nên đành phải chia tay.
Căn cứ tin tức Tang Cát Trạch cung cấp, Lý Mai khi viết văn dùng bút danh là “Sơn dương bị lạc”, về phần cảnh sát hỏi chỗ ở của Lý Mai, Tang Cát Trạch chỉ biết là cô ta có nhà ở số 67 đường Kinh Tam thành phố J, đi qua vài lần, nhưng luôn cảm thấy bên trong có cảm giác không được tự nhiên cho lắm, cho nên bọn họ bình thường đi khách sạn thuê phòng. Về xe, Tang Cát Trạch nói mình chỉ thấy chứ chưa từng ngồi qua, bởi vì bản thân có xe, không quen ngồi xe phụ nữ, biển số xe cũng không nhớ kỹ.
Một người nam khác tên là Mao Dũng, 28 tuổi, là huấn luyện viên một câu lạc bộ bơi lội cao cấp, có thể nói là một tên trai bao, bình thường dựa vào các chị em có tiền rộng rãi hoặc là các bố nhí của đại gia bao nuôi, cùng Lý Mai nhận thức cũng là bởi vì Lý Mai làm thẻ hội viên VIP, yêu cầu tìm một huấn luyện viên dạy bơi lội chuyên nghiệp, Mao Dũng nói thật ra thời gian hai người quen biết cũng chỉ có một tháng, tuy rằng cũng phát sinh quan hệ, nhưng mà không có xác định quan hệ tình cảm, bất quá chính Mao Dũng nói Lý Mai đối với mình rất tốt, bất luận là về tiền thưởng hay là cuộc sống, đối với mình đều rất chiều chuộng, bản thân từng nghĩ sẽ cùng ở chung với Lý Mai, cũng chân thật đối với đoạn cảm tình này, đáng tiếc một cơ hội ngẫu nhiên, Mao Dũng biết Lý Mai còn ở chung đối tượng khác, tâm cũng liền phai nhạt, ở cùng một chỗ cũng bất quá chỉ là tùy tiện chơi mà thôi, dù sao Lý Mai có tiền, nhiều chút cũng không sai. Về phần chỗ ở cùng xe, Mao Dũng nói cho tới bây giờ không có nghe Lý Mai nói qua, cũng chưa thấy qua.
Trừ bỏ tập hợp trên tư liệu, ở sau còn có mấy thiên văn chương mà Lý Mai từng được đăng, Lê Ngạn tùy tay lấy ra một thiên văn xuôi, văn xuôi tên là Hoài Cảm Đêm Mưa, nội dung văn chương là như thế này:
Mưa đêm mát mẻ gõ vào cửa kính xe, làm cho đêm xuân đầu mùa này có vẻ càng lạnh lẽo, ngoài cửa sổ đèn lòe lòe nhấp nháy, tiếng mưa rơi tí tách, người đi trên đường nhìn qua đều là vội vàng như vậy, vội vàng muốn né tránh đêm rét lạnh, mưa rét lạnh, vội vàng muốn tìm kiếm một nơi về ấm áp.
Lúc này ngồi ở trong xe tôi đột nhiên có loại cảm giác ấm áp, tôi thật may mắn, bởi vì điểm cuối lộ trình rét lạnh mà tối đen này có một mái nhà đang chờ tôi, tôi không cần vội vàng chạy đi, bởi vì nó sẽ không rời đi, mãi mãi chờ đợi tôi, vì thế một mái nhà bình thường mà đơn giản ở trong một đêm sinh động như thế, lại hết sức ấm áp.
Con người cuối cùng cũng phải có một nơi để về, nhà không chỉ là một gian hay là nhiều gian phòng ở, nó cần là người thân trong phòng này, nơi ký thác cảm tình, ngọn đèn có lẽ cũng không sáng ngời, phòng ở ấm áp kia có lẽ cũng không rộng mở, nhưng tất cả bởi vì phần ôn nhu nọ mà khác biệt.
Sinh mệnh của tôi từng trải qua bóng đêm, nhưng mà tôi vẫn khát vọng ánh sáng, vì thế tôi ở trong gập ghềnh mà kiên trì nghênh hướng ánh dương, vì thế hiện tại tôi phải được hồi báo, tôi có một mái nhà nho nhỏ mà ấm áp, để cho phù hoa này theo gió mà đi.
Ở trong đêm như thế này, nguyện người trong thiên hạ có thể có được một trái tim biết mang ơn, bớt một chút tham lam, bớt một chút si niệm, làm cho người ta bớt đi một ít tội ác, thiếu đi một ít bóng đêm, chỉ vì những người thân chờ đợi ở trong nhà này.
Viết vào mùa đông đầu năm 2010.
Sơn Dương Bị Lạc.
“Có phải không thể tưởng được, Lý Mai đã từng viết qua văn chương ấm áp như thế hay không?” Nhược Nạp nhìn Lê Ngạn có chút xuất thần nói.
“Nghĩ hay không thể nghĩ tới cũng không quan trọng, điều tôi cảm thấy hứng thú là căn nguyên phát sinh tất cả cái này, đến tột cùng là đã xảy ra cái gì, làm cho Lý Mai từ một cô gái bình thường như vậy lại trở nên khác hẳn như thế/”
“Còn có gì nữa?”
“Còn có cái gì?”
“Nhìn qua là biết anh chưa nói hết lời.
“Cô cũng sắp thành tinh rồi, tôi còn đang suy nghĩ làm thế nào từ tư liệu này lấy ra manh mối hữu hiệu để phá án, thời gian của chúng ta không còn nhiều.”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...