Hưu Phu Kí: Hoàng Thương Tướng Công

Edit: Ring.

“Hôm nay không cần nô tỳ canh gác sao?”

“Không cần, em cũng đã nói chuyện hộ vệ đã có người khác lo, còn em chỉ cần phụ trách hầu hạ chuyện ăn uống của ta là được. Bây giờ tiểu thư ta muốn đi ngủ, cũng không cần hầu hạ gì nữa, cho nên Hồng Nguyệt vất vả của ta cũng có thể đi nghỉ ngơi!”

Giang Mộ Yên thoải mái nói đùa.

Hồng Nguyệt thấy vậy cũng không nhịn được mà nở nụ cười “Vậy tiểu thư nghỉ ngơi sớm đi, nô tỳ cáo lui! Nếu có chuyện gì cần, tiểu thư cứ hô lớn một tiếng, nô tỳ có thể nghe được!”

“Được, ta biết rồi! Em đi đi!”

“Ai!”

Hồng Nguyệt đi rồi, Giang Mộ Yên lại uống thêm hai chén trà, sau đó mới buông chén đi về phía giường, hoàn toàn không biết mình bây giờ đã bị người ta tính kế, uống nước trà có bỏ thuốc.

~


Mà bên kia, chúng ta quay trở lại lúc Bùi Dạ Tập uống rượu, đang lôi kéo Y Vân thân thiết mấy giờ trước. Đột nhiên, ngoài cửa có người đến thông báo “Đại thiếu gia, đại thiếu gia! Đại thiếu gia, ngài có ở đây không?”

“Ai? Cút ngay!”

Bùi Dạ Tập đang hôn cắn hăng say trên cổ Y Vân, nghe có người chen ngang thì không khỏi nổi trận lôi đình, hắn rống lớn với người ngoài cửa.

Người ngoài cửa tựa hồ cũng có chút sợ hãi, nhưng không lập tức bỏ đi mà nhẹ giọng xuống nói nhỏ “Đại thiếu gia, là thiếu phu nhân sai tiểu nhân đến nhắn với đại thiếu gia.”

Thiếu phu nhân?

Ba chữ này nhanh chóng đuổi đi hơn phân nửa dục niệm của Bùi Dạ Tập, cũng khiến cơn say của hắn giảm đi một chút.

Thiếu phu nhân mà gã sai vặt cùng bọn hạ nhân gọi, ngoài trừ nữ nhân Giang Mộ Yên kia thì còn ai nữa?

Đã trễ thế này, nàng sai người đến tìm hắn rốt cuộc có chuyện gì?

Y Vân vừa thấy bộ dáng Bùi Dạ Tập như vậy liền biết trái tim của nam nhân này hoàn toàn không ở trên người nàng thì cũng lấy tay che cổ áo, nhẹ giọng nói “Tướng công, trễ như vậy mà thiếu phu nhân còn sai người đến tìm chàng chắc là có chuyện rất quan trọng. Theo thiếp thân thấy thì chàng vẫn nên ra ngoài hỏi một chút xem!”

Bùi Dạ Tập rất muốn làm giá một chút mà vung tay nói không gặp, nhưng vừa nghĩ đến tính cách Giang Mộ Yên, nếu thật sự nói không gặp, không chừng nàng đã sớm dặn gã sai vặt kia lập tức xoay người bỏ đi. Nếu như vậy, cuối cùng người không thoải mái không phải là chính hắn sao?

Cho nên Bùi Dạ Tập cũng không đấu tranh tư tưởng nữa mà nhanh chóng đứng lên đi ra cửa.

Cửa phòng vừa mở ta, một gã sai vặt lanh lợi liền tiến lên hành lễ “Tiểu nhân tiểu Định tham kiếm đại thiếu gia!”

“Y? Là ngươi a, ngươi không phải gã sai vặt trong viện cha ta sao?” Bùi Dạ Tập vừa thấy là người trong viện của cha hắn thì trong lòng liền cảm thấy có chút không thoải mái.

Dù sao hắn còn chưa quên nam nhân đoạt vị hôn thê của hắn chính là cha.


“Hồi bẩm đại thiếu gia, đúng vậy, bất quá từ sau khi thiếu phu nhân bị tập kích lần trước, tiểu nhân đã được điều đến viện của thiếu phu nhân! Cho nên bây giờ tiểu nhân là gã sai vặt của thiếu phu nhân!”

“Còn gọi thiếu phu nhân gì nữa, nữ nhân Giang Mộ Yên đó không phải đã giải trừ hôn ước với bản đại thiếu gia rồi sao? Giờ còn quấy rầy đêm xuân của bổn thiếu gia làm gì?”

Trong lòng Bùi Dạ Tập kỳ thật rất ngạc nhiên, không biết Giang Mộ Yên mời hắn đến để làm gì, nhưng ngoài miệng lại nói giống như không thèm để ý.

Tiểu Định vừa thấy thái độ của Bùi Dạ Tập liền biết hắn chỉ là ngoài miệng nói cứng thôi thì liền lên tiếng “Vậy đợi chốc nữa đại thiếu gia gặp thiếu phu nhân hỏi thì không phải sẽ rõ ràng sao? Thiếu phu nhân sẽ không nói mấy chuyện này với một nô tài như tiểu nhân, đại thiếu gia chắc cũng hiểu rõ!”

Bùi Dạ Tập nghĩ cũng phải, liền cố ý nghiêm mặt nói “Vậy Giang Mộ Yên muốn ngươi tới nhắn cái gì?”

“Thiếu phu nhân nói giờ tý (11-1h) đêm nay, mời đại thiếu gia đến phòng, thiếu phu nhân có chuyện muốn nói với ngài!”

Tiểu Định nhẹ giọng nói lời này vào tai Bùi Dạ Tập.

“Giờ tý?” Trong lòng Bùi Dạ Tập có vài phần hoài nghi, mời nam nhân đến phòng vào giờ tý, nữ nhân Giang Mộ Yên này rốt cuộc định làm cái gì?

Nàng khẳng định hắn sẽ đi sao?

Trong lòng Bùi Dạ Tập không ngừng tự hỏi, nhưng không thể không thừa nhận, người hai ngày nay vẫn buồn bực không thôi vì thái độ không cần, không để ý của Giang Mộ Yên là hắn, bây giờ nghe được những lời tiểu Định nói, trong lòng đúng là có thoải mái hơn.


Bùi Dạ Tập thế nào cũng không ngờ sẽ có người dám giả truyền lời nhắn của Giang Mộ Yên. Một lòng hắn lúc này chỉ nghĩ Giang Mộ Yên đã hối hận, muốn hồi tâm chuyển ý nên liền ra vẻ nghiêm túc nói “Ta biết rồi, bất quá bản đại thiếu gia bây giờ còn có việc, tối nay có đến không còn không chắc!”

Tiểu Định nhất thời khom lưng cúi đầu “Dạ, tiểu nhân sẽ chuyển những lời này của đại thiếu gia với thiếu phu nhân!”

“Đợi chút!” Bùi Dạ Tập lập tức gọi lại “Quên đi, quên đi. Thấy nàng cúi đầu biết sai, còn phái ngươi đến truyền lời nhắn với bổn thiếu gia, bổn thiếu gia liền cố gắng đến đúng hẹn vậy. Ngươi về nói với nàng, muốn nàng thành khẩn chờ ta một chút là được.”

“Dạ, đại thiếu gia. Tiểu nhân đã hiểu!”

Tiểu Định vừa nói xong liền xoay người rời đi. Mà sau khi tiểu Định đi, Bùi Dạ Tập lại không thể bình tĩnh lần nữa, có điều lúc này không phải buồn bực mà là ngầm hưng phấn.

(R: tội nghiệp bạn, khoáy muốn chết mà chỉ dám nở bông phơi phới trong lòng =)))

Trở lại phòng, nhìn canh giờ một chút, bây giờ đến lúc hẹn còn những hai canh giờ, Bùi Dạ Tập không có chuyện gì làm, đành ngồi trở lại bàn rượu, tự rót tự uống chờ đến giờ.

Mà lúc này, ở Bùi gia đúng là lúc Giang Mộ Yên đang ăn tối cùng Bùi Vũ Khâm!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui