Văn Trung ôm khuôn mặt bầm tím đi ra xe, một con zombie từ nơi nào đó bất ngờ nhảy xổ vào cậu, ngay lập tức nó bị Văn Trung chặt vào gáy, lôi viên tinh thạch ra.
Hương Trà với khuôn mặt ướt nhẹp vì mới tẩy rửa xong đi ra xe, ánh mắt của cô vẫn luôn nhìn về phía Văn Trung đầy cảnh giác.
Lúc này Hương Trà mới để ý đến chiếc xe của mình. Khắp nơi trầy xước, đôi chỗ còn có những mảnh kính thủy tinh ghim vô. Xác của một con zombie ở trên đất do Văn Trung vừa giết, thuận theo hướng đó cô thấy được khung cảnh ở phía trước, nơi mà con long đế hôm qua cư ngụ, tất cả đều đã chìm vào biển lửa, là một nơi hoang tàn chỉ có một màu tro đen.
“Sức mạnh của tri thức thật đáng sợ mà.” Hương Trà cảm khái, cô mở cửa xe ngồi vào.
Văn Trung ở bên ghế lái hỏi: “Giờ nên đi đâu, về căn cứ Phú Nhuận hay là căn biệt thự kia?”
“Căn biệt thự.” Hương Trà lập tức trả lời ngay. Cô thật muốn biết mạt thế này có phải do bàn tay con người làm ra không, đời trước nhân loại phải đối mặt với nó, mất rất lâu để nắm được sức mạnh, nắm được đường sống, khi đó mọi âm mưu, bí mật có lẽ đã bị chôn vùi rồi.
Câu trả lời của Hương Trà hoàn toàn hợp ý với Văn Trung, nếu như giả thiết của hai người là sự thật thì điều này thật quá kinh khủng, tổ chức trong bóng tối này là một đại họa còn hơn cả thời đại này nữa.
Hai người im lặng, Văn Trung tập trung lái xe, tông chết những con zombie trên đường còn Hương Trà thì ngồi xem điện thoại. Đột nhiên Như Trang nhắn tin gửi một cái link cho cô, nói là của một trang web nào đó mới mọc lên, trên đó có rất nhiều thông tin về mạt thế này.
Hương Trà cũng tò mò, cô nhấn vào đường link dẫn đến trang web đó. Trên đó quả thật có rất nhiều thông tin, chia làm hai luồng, một zombie một nhân loại. Nhân loại được phân chia chủng loại dị năng hết sức chi tiết, zombie cũng chỉ ra rất nhiều con. Tuy nhiên điểm chung của cả hai thì hai bên đều không đề cập tới vấn đề cấp bậc và những loại zombie thông dụng này đều là con cấp hai trở xuống.
Không hề nghi ngờ gì, Hương Trà quay sang nhìn Văn Trung nói: “Trang web Anti Zombie là cậu lập hả?”
Nghe Hương Trà hỏi Văn Trung có hơi khựng tay lại, cậu cười nói: “Sao cô biết?”
“Dị năng trên đó được tổng hợp cực kỳ chi tiết, đến giờ dù có là quân đội cao tầng cũng không hề có đủ thông tin về chúng, phải là những ai đã từng trải qua mạt thế mới nắm rõ trong lòng như vậy.” Dừng lại một chút thì cô nói tiếp: “Với lại những con zombie này đều là loại mà tôi và cậu đã từng gặp, khả năng liên quan tới cậu đã là 80% rồi.”
“Hà hà, vậy 20% còn lại?” Vẻ mặt Văn Trung vẫn rất tươi cười, chẳng có vẻ khó chịu khi bị người vạch mặt cả.
“Cảm tính.” Hương Trà không ngần ngại nói ra. Phi định vị nữa chứ, thời đại này nếu ai đó lập trang web như thế này khả năng cao là họ sẽ không để ý đến vấn đề bảo mật này, sẽ có những thế lực, cao tầng tìm đến liên hệ, mời gọi những người dám dấng thân vào nguy hiểm để lấy thông tin. Kẻ giả ID chỉ có một giải thích là kẻ đó không muốn ra ngoài ánh sáng mà thôi.
Làm việc gì cũng trong bóng tối, ngay cả đến người thân quen cũng không hề biết về bản thân, xóa sạch mọi dấu vết, mọi tồn tại nơi người đó đi qua, Hương Trà đã chắc chắn rằng Văn Trung cũng là người trực thuộc nhóm đó. Giống như cô...
Đây là một công việc tuyệt mật, cho dù đối phương có là đồng đội của nhau đi nữa cũng sẽ không nói ra nửa lời, cả Văn Trung và Hương Trà cũng hiểu điều này, hai người chỉ lẳng lặng giữ nó trong tâm trí.
“Cậu làm rất đúng.” Hương Trà tán đồng với việc Văn Trung đã đem thông tin này đến cho xã hội. Có quá nhiều biến số đã xảy ra, cô cũng sợ rằng xã hội chưa kịp hình thành lần nữa thì đã bị thời đại này nhấn chìm.
Trang web này không chỉ đơn thuần là đăng những thông tin lên trên web thôi đâu, để vào được web phải có tài khoản google, mà để sử dụng tài khoản ấy chỉ có thể là người sống. Có hơn bốn mươi triệu lượt truy cập, gần một nửa dân số Việt Nam đang sử dụng mạng viettel còn sống. Chậc, một mũi tên bắn đôi đích, cái tên này.
Sau những câu hỏi liên quan thì đa số là những lời giải bày tâm sự,nhưng đa số là những người post ảnh nhờ tìm người thân trong tuyệt vọng, họ liên tục spam một cách vô nghĩa. Hương Trà cũng chỉ biết lắc đầu, việc tìm được người thân ở mạt thế này là điều quá khó khăn, ốc còn không mang nổi mình nữa là.
Chiếc xe đã tới gần nơi biệt thự kia, nơi có lẽ chứa câu trả lời cho giả thiết của cả hai. Giấc ngủ khá dài đã giúp cho cô hồi phục được 30% năng lượng rồi, con số này có lẽ đã đủ dùng nếu không tính đến những biến số, trường hợp xấu bất chợt xảy ra.
Hương Trà nhìn đường thì cảm thấy dường như lũ zombie ngày một vơi đi, trong tâm trí Hương Trà xẹt qua một tia cảnh giác, cô vừa định mở cửa xe ra thì Văn Trung lập tức tháo dây an toàn của mình ra nhào về phía cô, hai người biến mất khỏi xe.
Rầm... Chiếc xe bị một bóng đen nào đó nhảy từ trên cao xuống đè nát, những mảnh kính, mảnh sắt vụn văng tung tóe khắp nơi. Thật không thể tưởng tượng được nếu như hai người vẫn còn ở trong chiếc xe đó.
Khói vụn bay đi để lộ ra hình bóng của thứ tấn công họ. Toàn thân nó bao bọc bởi hợp kim bóng, thể hình như người bình thường nhưng to lớn hơn.
Văn Trung và Hương Trà xuất hiện ở trên nóc nhà hai tầng gần đó, cả hai người đều nhìn rõ thứ đã tấn công họ Đó là một con zombie thiết giáp.
“Lại một con nữa sao?” Văn Trung bực tức nói.
“Ừm, lần này là loại thường, không có biến dị.” Hương Trà quan sát nói. Kích thước con thiết giáp trước mặt cũng nhỏ hơn con kia, tứ chi, tông màu hợp kim đều kém.
Hơn nữa không chỉ có một, Hương Trà và Văn Trung cùng nấp xuống. Trên đường có rất nhiều con zombie thiết giáp đi lại. Bọn chúng đều là loại zombie thiết giáp ở nửa sau mạt thế, nhưng lần này cấp bậc lại yếu hơn, chỉ có vài con cấp ba cùng chục con cấp hai. Độ cứng cáp của lớp da hợp kim phụ thuộc vào cấp bậc, cấp zombie càng cao thì hợp kim bọc ngoài da càng tinh khiết.
Lũ zombie thiết giáp đột nhiên xuất hiện lại đây, không đi xa mà cứ quanh quẩn căn biệt thự đó càng làm cho giả thiết của hai người thêm chắc chắn hơn.
Năng lượng đã sạc đủ dùng, Hương Trà bật dị năng lên quét qua khu vực này một lượt.
“Có bốn con thiết giáp cấp ba trong nhà, năm con bên mạn phải, bốn con bên trái, ba con đằng sau biệt thự và bốn con trước cổng.” Hương Trà nhìn Văn Trung một cái, mắt cô vẫn khép hờ nói: “Nên không?”
“Tất tay chứ.” Văn Trung đáp lại vô cùng tự tin. Lũ zombie chỉ mới cấp hai, cũng không phải là loại biến dị, da hợp kim chưa đủ cứng cáp.
Hương Trà chuyển đổi chủng loại. [Lệ Hương Trà – Zombie Thiết Giáp].
Văn Trung lấy trong người ra cỗ bài vàng, pháp bảo của cậu. Văn Trung rút đại một lá ra, nó lại là con tám bích. Quân Bích đặc biệt nhất trong cỗ bài khi rút trúng phải rút thêm lá nữa, Văn Trung rút tiếp thì lại là quân bích, hơn nữa là một con Át.
“Ha ha ha, thật hài hước.” Văn Trung cười trong sự bực tức. Lúc đánh nhau với con thiết giáp biến dị kia mà không rút được hai lá này mới tức chứ, giờ lũ zombie thiết giáp trước mặt có đó, nhưng lại yếu hơn con biến dị kia, sao có thể xứng với lượng sát thương này được.
Tám bích, át bích, tấn công xuyên 80% giáp. Văn Trung thờ dài tiếc nuối xong cậu liền ghim hai lá bài vào người, chúng lập tức biến mất, một cỗ năng lượng xẹt qua khắp cơ thể cậu.
Hương Trà nhìn Văn Trung có điều kỳ lạ cô bật dị năng phân tích lên thì thấy thanh trạng thái của cậu ta có thêm một dòng xuyên giáp 80%.
Cô chưa kịp hỏi gì nhiều thì Văn Trung lập tức biến mất, bên dưới mái nhà một con zombie thiết giáp bị một bóng đen đập vào gáy, một đòn hạ gục. Cả thân thể nó đổ rầm xuống thu hút sự chú ý của đám zombie gần đó.
“Chậc, tên này...” Hương Trà tặc lưỡi, cô cũng nhảy xuống chung vui.
Con zombie cấp hai chạy tới vung một đấm đầy uy lực vào người cô, Hương Trà lách nhẹ trả đòn, đấm trực diện vào đầu nó, phá huỷ lớp da hợp kim, xuyên thẳng qua tim.
Một con zombie khác chạy lại tiếp viện ngay trong giây điểm mù, cô giơ tay hứng trọn nắm đấm của nó, bị đẩy ra xa, bàn chân cọ nát mặt đất. Nhưng cánh tay nhỏ bé của cô chẳng hề hấn gì nhiều.
Hừ, con thiết giáp hôm qua thật may mắn vì dị năng cô đã chạm mức, chứ nếu không cô chắc chắn đã cho nó ăn hành một trận rồi. Nửa sau mạt thế con người có thể e dè nhưng cô thì không, với dị năng này cô đã giết hàng nghìn con thiết giáp rồi.
Hai người không định dùng dị năng không gian xông vào trong vì còn lũ cấp ba ở trong đấy, nếu kinh động sẽ làm lũ cấp hai ở ngoài xông vào, họ sẽ bị thế gọng kìm không đáng có. Văn Trung và Hương Trà đánh giết lũ zombie thiết giáp vô cùng dễ dàng, như bóp chết mấy con cấp một vậy. Trận chiến làm cho lũ zombie thiết giáp ở hai bên trái phải cổng chú ý, chúng nó kéo nhau qua lần lượt.
Với kinh nghiệm sống sót qua mạt thế, thân thủ sắc bén thì sao lũ zombie này có thể làm khó được hai người. Chỉ qua ba phút bọn họ đã xử xong phía trước và hai bên rồi.
Những con zombie phía sau thấy hơi thở từ đồng loại của chúng biến mất thì sinh cảnh giác, chứng vừa định di chuyển...
“Chà chà, ở đây vẫn còn ba anh bạn này.” Một giọng nói tươi cười cực kỳ khát máu vang lên bên tai, sau đó hai bóng người nhảy vào, trước khi nhắm mắt vĩnh biệt cuộc đời bọn chúng chỉ kịp nhìn thấy dư ảnh.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...