Hướng tiểu viên

Muốn làm tình, ngay bây giờ.
 
Quần Trần Bạch Diệm bị cởi ra, Tiểu Viên quỳ xuống đất ăn dương vật của anh.
 
Sàn nhà rất cứng, sau khi quỳ xuống thì đầu gối bắt đầu nhói lên, đoán chừng phải làm khá lâu, chắc chắn ngày mai đầu gối sẽ đỏ tấy, vậy rất tốt, cô muốn đầu gối đỏ tấy, cô sẽ chủ động quỳ xuống ăn dương vật của người đàn ông, ăn đến khi cô gái dâm đãng hứng tình chảy nước.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
Cúi người về phía trước, khép hai cánh tay luồn ra khỏi áo từ phần ngực, Tiểu Viên cầm hai bầu ngực của mình tự nhào nhặn, biểu cảm rất hưởng thụ.
 
Trước kia nếu có được phúc lợi này thì Trần Bạch Diệm sẽ sướng tới chết, anh sẽ ấn đầu cô, cầm lấy mái tóc đen của cô, đút dương vật vào miệng cô, quy đầu chọc tới yết hầu, thịt nơi đó rất mềm, anh muốn nhìn thấy Tiểu Viên ô ô a a đỏ mặt giãy dụa, nước miếng chảy ra từ khoé môi cô, tay cô bám víu loạn xạ trên đùi anh, hai mắt ngấn nước cầu xin anh rút ra.
 
Nhưng bây giờ anh lại đau lòng, đau lòng vì đầu gối của cô.
 
Anh muốn rút ra, muốn bế cô lên.
 
Môi Tiểu Viên ẩm ướt, cô không đứng dậy, nghiêng đầu liếm bìu của anh, còn hỏi anh chẳng lẽ không thoải mái sao, không hưởng thụ sao? Không thích cô làm như vậy sao?”
 
Trần Bạch Diệm không chịu nổi nữa, anh kéo cô đứng dậy, đè vào tường hôn: “Cực kỳ thích, sao có thể không thích chứ?”
 
Tiểu Viên ôm cổ anh, liếm vành tai anh, cô hỏi: “Vậy sao lại không muốn tôi ăn nó.”
 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Giọng điệu nghe rất tủi thân.

 
Trần Bạch Diệm không biết bản thân mình đã tích đức gì, có năng lực gì, mà có thể khiến một Hướng Tiểu Viên như vậy dán vào lòng anh, vì không được ăn dương vật anh mà tủi thân thế này? Đoán chừng phụ nữ ăn dương vật đàn ông sẽ không có khoái cảm gì, thấy nhục nhã nhiều hơn, làm gì có ai thật sự thích ăn dương vật chứ? Nhưng đàn ông lại rất thích, không có tên đàn ông nào không muốn để phụ nữ ăn dương vật của mình một cách ngấu nghiến ngon lành.
 
Hướng Tiểu Viên còn ở cấp bậc cao hơn, không chỉ ngấu nghiến ăn ngon lành, mà còn cảm thấy tủi thân vì không được ăn.
 
Trần Bạch Diệm không muốn làm cầm thú, nhưng anh không từ chối được một Tiểu Viên Nhi như vậy.
 
Ngón cái ma sát trên môi cô, đầu lưỡi vươn tới liếm láp, hỏi cô: “Thích ăn sao?”
 
“Ừm.”
 
“Ăn ngon không?”
 
“Ngon.”
 
“Ngon thế nào?”
 
Tiểu Viên kéo tay anh sờ vào cấm địa ở giữa chân mình, quần lót đã sắp có nước chảy ra.
 
“Ngon tới mức bên dưới cũng thèm khát.”
 
Trần Bạch Diệm ưỡn hông nhét dương vật vào trong quần lót cô cọ sát với cửa huyệt, anh hỏi cô phải làm thế nào đây? Hai cái miệng nhỏ nhưng chỉ có 1 cây côn thịt thì phải chia thế nào?
 
Đương nhiên Tiểu Viên Nhi sẽ chọn cái không đau đầu gối.
 
Trần Bạch Diệm thịt kề thịt thân mật với cô một lúc rồi rút ra, như vậy đã rất phê, nhưng anh sẽ không để Viên Nhi uống thuốc.
 
Thành thật mang bao vào.
 
Lòng anh thì muốn trò chuyện, nhưng dương vật thì muốn cắm vào huyệt nhỏ, cho nên anh bế Viên Nhi ngồi lên sô pha.
 
Cởi sạch quần áo trên người cô rồi ôm cơ thể trần trụi của cô vào lòng, dương vật xông tới từ phía sau đâm vào, nước chảy ra từ huyệt bị nhét lại vào trong, Trần Bạch Diệm một tay xoa hạt châu một tay vuốt ve ngực cô, rồi hôn môi cô nói gì đó, không bỏ lỡ bất cứ hành động nào.
 
Đây có lẽ chính là tình yêu, dương vật đút vào huyệt nhỏ nóng bỏng siết chặt, vậy mà anh vẫn còn tâm tư nói chuyện.
 
Anh gọi cô.
 
“Viên Nhi, sao lại muốn đến tìm tôi? Muốn tôi sao?”
 

Nửa thân trên của Tiểu Viên Nhi nằm trong vòng tay anh, cô liếm ti anh, nhóm người lên kẹp chặt dương vật anh bên trong rồi nói muốn anh.
 
Trần Bạch Diệm vươn đầu lưỡi hôn cô, ngay cả khi nước miếng nhớp nháp bị lôi ra như sợi chỉ bạc thì họ vẫn quấn lấy nhau, anh nói: “Sao tự nhiên lại nhớ tôi? Làm cùng anh trai thoải mái vậy à? Hay không có?”
 
“Thoải mái, chính là thoải mái.”
 
Tiểu Viên Nhi kéo tay anh lên để nhào nắn nó nhanh hơn, chuẩn một chút, dương vật động một cái thì mút nhũ hoa một cái.
 
Cô thích làm tình cùng Trần Bạch Diệm, cô thích dương vật của anh.
 
Trần Bạch Diệm phục vụ cô, xung quanh như lửa đốt, dương vật của anh chìm vào dâm thuỷ bên trong cô, sắp không lấp nổi nữa.
 
“Nhiều nước quá bảo bối.”
 
“Đã mấy ngày không đụ cùng anh trai, có phải rất thèm khát không?”
 
Tiểu Viên Nhi giật giật cái mông, gật đầu thừa nhận.
 
Trần Bạch Diệm ôm cô nằm lên sô pha, anh kéo chân cô lên vai mình, hoa huyệt lúc này càng chặt hơn.
 
Tư thế này đối mặt nhau, có thể nhìn thấy ánh mắt, nhìn rõ phản ứng.
 
Anh muốn hỏi cô một chút, hơn một tiếng ngồi xe lửa tới đây, nếu còn nói cô không nghiêm túc với anh thì anh cũng không tin.
 
Nhưng Tiểu Viên lại không muốn nói, đúng lúc cô đang hưng phấn, cảm xúc cũng rất hưng phấn, ngay khoảnh khắc gác chân lên vai anh, cô đã chuẩn bị tinh thần để nghênh đón một đợt cao trào.
 
Cô thích cao trào.

 
Tình dục là ham muốn công bằng nhất của xã hội loài người, cố gắng một chút thì đã có thể đạt được thoả mãn. Không giống những ham muốn khác, tận lực hết sức cũng không thấy được điểm đến, ngay cả khi nỗ lực đến chết thì vẫn luôn có người giỏi hơn mình, quá mệt mỏi, làm người quá mệt rồi, vẫn nên làm tình sướng hơn.
 
Vứt bỏ sự nhã nhặn và sĩ diện sang một bên, chờ khi mặt trời mọc, Tiểu Viên Nhi lại giống như bao người khác, cô lao động làm việc kiếm tiền tích góp mua nhà mua xe, cân nhắc đến cuộc sống về già, giờ khắc này, cô chính là nô lệ của tình dục, cam tâm tình nguyện phục tùng không chút gượng ép.
 
Cô mặc sức phóng thích bản thân, không vì cái nhìn nóng bỏng của Trần Bạch Diệm mà thẹn thùng lùi bước, cô càng muốn ưỡn ngực cọ xát với ngực anh, mỗi tấc hở ra, mỗi tấc trên cơ thể đều không sợ bị anh nhìn thấy, núm vú cô rất ngứa, âm đạo phóng túng, cô muốn Trần Bạch Diệm cắm vào trong huyệt mình, làm bẩn khắp người cô.
 
Trần Bạch Diệm lại nói quá nhiều.
 
Hỏi chó má gì mà xe lửa, đường sắt, có muốn không?
 
Tiểu Viên Nhi cũng hỏi anh có muốn không?
 
Muốn làm chết cô, muốn bắn tinh dịch vào trong miệng cô và chiếc lỗ dâm đãng kia không? Muốn cô buông thả cầu xin anh đâm cô không? Rốt cuộc có muốn nghe tiếng rên rỉ thở dốc chân thật khi đạt tới khoái cảm của cô không?
 
“Muốn tôi rên hay muốn tôi nói?”
 
“Anh có muốn không anh trai? Daddy~ daddy muốn con ngồi ngay ngắn nói chuyện hay muốn con… á!”
 
Con mẹ nó, Trần Bạch Diệm thật sự không chịu nổi nữa, nói chuyện cái rắm, anh phải làm chết cô.

 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui