Do tinh trùng lên não nên Trần Bạch Diệm mới thuận miệng nói mấy lời tục tĩu như vậy, chỉ là góp vui thôi, anh không thật sự muốn làm thế, anh mới nghĩ đến việc đó thôi, sao có thể làm như vậy chứ? Thế thì chẳng phải anh rất để tâm đến tên viên chức đó sao? Đàn ông phải hào phóng, anh lúc nào cũng hào phóng, quê anh cũng là một nơi hào phóng.
Nhưng anh thật sự không ngờ Tiểu Viên lại phối hợp.
Tiểu Viên ôm cổ anh trao nụ hôn nồng nhiệt, sau khi hôn tới khi hơi thở hỗn loạn thì mới bấm nghe máy.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Cô nói tối nay cô chạy bộ rèn luyện cơ thể, vừa nói vừa thở gấp, lắc lắc mông để quần lót tuột xuống mắt cá chân.
Kẹp điện thoại giữa đầu và cổ, cô trở tay kéo đầu anh dán lên cổ mình, mặc cho anh hôn.
Hôn thôi chưa đủ, cô còn muốn đút tay anh vào giữa hai chân vuốt ve bướm nhỏ của mình. Ai cũng bảo hưởng thụ hưởng thụ, làm người phải biết hưởng thụ, Trần Bạch Diệm chưa từng thấy anh biết cách hưởng thụ như cô.
Anh cực kỳ háo hức.
Có sự thích thú như vậy, vì cô gái này nhìn thoáng qua thì thật sự không hề coi trọng đồng chí viên chức Hứa, đây là tin tức tốt đối với anh, nhưng nếu cô không có hứng thú với đồng chí Hứa, anh lại không muốn để anh ta ở đầu dây bên kia tham gia vào cuộc tình ái của họ, anh cần dùng người thứ 3 để khuấy đảo người phụ nữ của mình sao? Chính anh đơn thương độc mã cũng có thể khiến Hướng Tiểu Viên oa oa trầm trồ khen ngợi mà?
Nghĩ đi nghĩ lại, hình như vẫn có chút không được tự nhiên, tình huống này có thể xem là anh vẫn đang để ý không?
Phức tạp thật đấy, phức tạp đến nỗi còn có chút dục vọng bại hoại.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Nhưng ham muốn tình dục của Tiểu Viên rất cao, nước chảy càng nhiều. Ngón tay cắm vào hoa huyệt òm ọp òm ọp, thứ vũ khí cứng ngắc của anh đã thức dậy.
Lúc Tiểu Viên nhìn anh, hai má cô đã dần ửng đỏ, Trần Bạch Diệm có thể thấy rõ dục vọng của cô qua bộ ngực phập phồng và gân mạch nổi trên cổ cô, ham muốn của cô đối với anh.
Cô nói cảm ơn Hứa Văn Châu ở đầu dây bên kia vì đã giúp cô liên hệ với nhà máy, cô đã ký kết với một chỗ khác rồi, cô nói lát nữa nói tiếp vì cô mệt quá nên muốn về trước, Hứa Văn Châu nói nếu không thì đừng cúp máy, đi đường quá muộn thế này không an toàn, để anh ta nói chuyện với cô.
Trần Bạch Diệm nở nụ cười, anh thầm nghĩ cậu đi mà nói với mẹ cậu, nếu thật sự gặp nguy hiểm mà chờ cậu tới thì mọi chuyện đã xong xuôi hết rồi, hèn hạ không, hơn nửa đêm còn ở đây tự mình đa tình, còn muốn nghe lén người khác nữa à?
Anh cắn môi Tiểu Viên, lấp đầy khoang miệng cô bằng đầu lưỡi của mình, đầu dây bên kia vẫn còn nói không ngừng, anh ta nếu không có chuyện gì thì anh ta sẽ hát cho cô nghe.
Hát bài gì cơ? Trần Bạch Diệm nghe đoạn mở đầu đã biết đó là ca khúc nổi tiếng được các học sinh tiểu học yêu thích nhất trên internet, lớn nhất cũng chỉ là học sinh trung học, nghe loại nhạc này mà còn muốn theo đuổi ai chứ? Đúng là không xứng, thật sự không còn nghi ngờ gì nữa.
Trần Bạch Diệm sờ nắn bầu ngực vân vê hoa huyệt hưởng thụ sự chủ động tiếp cận của Tiểu Viên, dương vật của anh đã cương cứng, tới mức này rồi thì không thể ngăn cản được nữa.
Anh ta hát bản tình ca của mình, Trần Bạch Diệm ấn đầu Tiểu Viên xuống, đút dương vật vào trong miệng cô.
Tiểu Viên nằm trên đùi anh ư ư ăn dương vật, thứ đó của anh khá lớn, nên lúc ngậm nó phát ra tiếng động khá lớn, Tiểu Viên thích nhìn thấy sự quật cường và kích động của người đàn ông khi không khống chế được, cho nên cô đã mút trứng của anh như trước kia.
Hơn nửa ngày trời không có tiếng đáp trả, Hứa Văn Châu hỏi cô đã về đến nhà chưa? Tiểu Viên định trả lời một câu rồi cúp máy, nhưng dương vật của Trần Bạch Diệm đã chiếm đóng khoang miệng cô, không cho cô nói chuyện.
Anh vẫn ấn đầu cô xuống, để cô nuốt chửng nó, mút lấy nó, khi anh sướng rồi thì dán người bên tai cô, làm trò đê tiện.
Anh nói với cô: Viên Nhi ngoan, mút đến khi daddy ra nào, ăn tinh dịch rồi daddy sẽ đâm vào chiếc lỗ dâm đãng của con.
Anh nói: Sau khi bắn một lần thì lần sau sẽ lâu hơn, từ đây về nhà, từ lúc ngủ đến lúc dậy đều cương cứng trong âm đạo con.
Tiểu Viên giãy dụa nhổ ra, cô không ăn.
Không ăn thì không ăn, xuống quỳ ở hàng ghế sau đi, hai tay nâng ngực làm sao cho rãnh ngực sâu một chút, để côn thịt đút vào đụ vú cô.
Trần Bạch Diệm rất cao, quỳ một gối trên ghế thì căn bản không thể dựng thẳng lưng, thẳng không được thì phải khom xuống, bò trên lưng cô, vén váy cô lên để lộ mông, xoa nắn, vuốt ve, ngón tay anh gảy nhẹ cúc huyệt thì thấy mông cô lắc lư.
Rất ngứa, Tiểu Viên không chịu nổi, đẩy anh ngồi dậy rồi lại quấn lấy anh hôn môi, hai chân cô tách ra cưỡi trên người anh, dương vật cọ xát với hạt châu.
Trần Bạch Diệm vừa định đá cửa xông vào thì đột nhiên bị cắt ngang nên không mấy dễ chịu, nhưng anh vẫn quyết định duy trì sự bình tĩnh.
“Cọ xát thế này thoải mái không?” Anh hỏi.
Tiểu Viên đẩy lòng ngực anh xoay lại, rất thoải mái, nhưng không phải thoải mái nhất, anh vuốt ve hạt châu của cô, đồng thời dùng côn thịt đâm vào hoa huyệt, như vậy mới thoải mái nhất.
Trần Bạch Diệm chết ngất bởi sự dâm đãng của cô, anh ôm đầu cô hôn ngấu nghiến bảo được được được.
Anh vươn tay lấy bao thuận tiện đưa điện thoại cho cô.
Xé hộp mới ra, Trần Bạch Diệm lấy một miếng mới, nhét đống còn lại và cả hộp vào miệng cô, anh nhanh chóng mang vào, bế cô cưỡi trên nó rồi cắm thẳng vào trong, chính là lần này, Tiểu Viên sướng đến mức cắn luôn hộp giấy.
Trần Bạch Diệm không động, còn bóp eo cô không cho cô động, anh kêu cô làm người phải nói chuyện lịch sự với người khác, anh còn nói dám treo máy thì sau này anh sẽ không cho cô dùng côn thịt lớn của mình nữa, đi tìm lại lần nữa, cả thị trấn này tìm ra cái thứ hai đi.
Tiểu Viên nghiến răng nghiến lợi lấy điện thoại nói với Hứa Văn Châu rằng cô đã về nhà, cúp máy trước, sau đó lập tức cúp.
Cúp điện thoại xong, cô nhấc chân leo xuống người anh, cô nói mặc kệ, cô muốn xuống xe tìm cái dương vật thứ hai.
Trần Bạch Diệm liếm mặt ôm cô quay lại hôn.
Một lần nữa đâm vào trong, anh hôn nói: Không thể không làm, Tiểu Viên nói cô tới rồi, cái này vẫn chưa tới mà?
Tiểu Viên mắng anh đê tiện, Trần Bạch Diệm nói không sao, cho dù cô tới hay chưa tới thì đều không thoát được quan hệ với anh.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...