Dâm loại thế này chỉ tồn tại trong trí tưởng tượng của Tiểu Viên, sự giao hợp thô sơ, tục tĩu, không biết tiết chế này… nằm mơ cũng không dám nhớ quá rõ.
Trần Bạch Diệm va vào người cô, miệng anh cười toe toét, vốn không phải là người văn minh đứng đắn gì cả, bây giờ với bối cảnh loạn lạc thế này, đã hoàn toàn đánh thức thú tính của người đàn ông này.
“Gọi daddy.”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Daddy~”
“Daddy đang làm gì?”
“Đang đâm Viên Viên.”
Trần Bạch Diệm nhào bóp ngực cô, vân vê hột le cô, tay anh quất lên mông cô, vì uống rượu nên không kiểm soát được sức mạnh, tiếng bạt tay cực kỳ vang dội trong đêm khuya tĩnh lặng.
Anh không hài lòng với câu trả lời của cô.
Anh đang đâm Viên Viên à?
Không không không, không phải như thế.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Là daddy đang đâm con gái, một người cha có thể đâm vào bướm nhỏ của con gái không? Không thể, nhà người khác thì không thể, nhưng con gái nhà mình cứ như một tiểu mỹ nhân dâm loạn thế này, ai cũng không chịu, chỉ nhào tới cho daddy làm thôi.”
Anh ưỡn bụng dưới thúc cô, dương vật giống như một ống dẫn, xình xịch phun trào tinh dịch, căn bản không thể ngăn được, Tiểu Viên cũng run rẩy theo, vừa bắn xong chưa tới vài giây đã tiếp tục cương cứng, anh lại thúc vào, khiến toàn bộ tinh dịch bị đẩy ra ngoài, chất nhầy dính dính chảy xuống ga giường.
Điều này có hợp lý không?
Kiểu con gái này từ đâu ra vậy chứ?
Không hề có cảm giác e thẹn ngại ngùng, phẩm hạnh cũng vỡ nát, làm gì có con gái nào quấn lấy daddy để đụ chứ? Daddy uống rượu không cứng được thì lại giở trò câu dẫn? Một đứa con gái dâm đãng như vậy, Tiểu Viên, con tự nói xem có cần phải dạy dỗ lại không?
Tiểu Viên liếm cằm anh, mở đôi mắt to quyến rũ nhìn anh nói: “Daddy dạy dỗ con đi, dạy con trở thành một cô gái ngoan biết lễ độ và liêm sỉ, gói lại lần nữa rồi gả ra ngoài, gả cho một người đàn ông đứng đắn hiểu thế nào là lễ độ và nói chuyện văn minh.”
Người đàn ông đứng đắn? Sắc mặt Trần Bạch Diệm trở nên âm u, trong đầu đã xuất hiện một người cụ thể, anh rất tức giận.
Thân dưới ngậm lấy dương vật anh mà còn dám nghĩ đến tên đàn ông khác?
Anh miết hai má cô, kéo mút đầu lưỡi cô.
“Con phải gả cho người đàn ông nào? Tinh dịch trong huyệt con đều là của daddy, con còn muốn của tên nào khác hả?”
Tiểu Viên bám vào bả vai anh nhóm người dậy, cả người anh đều là mồ hôi, cô cắn tai anh, đưa qua đưa lại.
Cô nói daddy đừng nóng giận, chờ cô gả cho một người đàn ông tốt, mỗi lần làm tình cùng chồng, cô đều sẽ nhớ đến lúc được daddy đâm vào bướm nhỏ thế này, cô sẽ cực kỳ hưng phấn mà đạt tới cao trào, chồng cô sẽ tưởng rằng đó là bản lĩnh của anh ta, nhưng thật ra người mà Tiểu Viên nghĩ đến chính là daddy.
Trần Bạch Diệm nhào tới ngấu nghiến hôn cô, làm cô, anh cảm thấy Tiểu Viên nói đúng, chính là như vậy.
Gả đi à, gả cho tên viên chức đó nhỉ, đêm tân hôn daddy sẽ tới phòng tân hôn của con, nện chết con, xuất tinh vào trong chiếc lỗ dâm đãng của con ngay trước mặt tên đó.
Nằm sấp người lại, mông cong lên, dương vật nhắm chuẩn tiến vào.
Trần Bạch Diệm nắm lấy mái tóc dài của cô, giơ roi quất ngựa cưỡi cô từ đằng sau, đầu anh đã choáng váng muốn ngất, nhưng khoái cảm cao trào khích lệ anh phải tiếp tục giã cô. Không biết đã bắn mấy lần, đến cuối cùng cả người anh chỉ còn lại một ý thức duy nhất, đó chính là Hướng Tiểu Viên thật sự là một con yêu tinh ăn thịt người.
…
Lúc trời sáng hai người vẫn chưa tách ra, anh bắn rất nhiều, hoà lẫn với dâm thuỷ của cô, một mảng trắng đục đều đã xử lý xong, dương vật anh chắn kín ở cửa huyệt, nếu không phải Tiểu Viên đã cạo lông thì hôm nay cũng phải cạo hết.
Vừa nấu nước tắm rửa, Tiểu Viên đang mừng vì anh không nhắc đến chuyện tối hôm qua, thì tay của Trần Bạch Diệm đã mò tới từ phía sau, đút vào móc tinh dịch ra.
“Viên Nhi, con muốn ép khô daddy à.”
Tiểu Viên nâng tay vả anh một cái: “Cút.”
Trần Bạch Diệm cười cười, nhưng cũng không nói nữa, anh không còn tinh lực để chọc cô, sống lâu vậy rồi nhưng đây là lần đầu tiên anh cảm thấy thân thể suy nhược như vậy, cảm giác trống rỗng.
Phải bồi bổ, mua chút thịt dê, sườn dê đi, đến phố Thanh Chân mua, mua về nướng lên, có lẽ Tiểu Viên cũng thích.
Anh tắm rửa trước rồi ra ngoài làm đồ ăn cho cô, vừa mới đi tới phòng bếp thì có người gõ cửa, Trần Bạch Diệm nhìn đồng hồ ở phòng khách, bây giờ mới 6 giờ, ai đến sớm vậy?
Nhìn qua ô mắt mèo, là một người đàn ông.
“Ai đó?”
Người ngoài cửa tự giới thiệu: “Trần Bạch Diệm sao? Tôi là Hà Quân.”
Trần Bạch Diệm: “Đợi một lát.”
Anh bảo Tiểu Viên ở yên trong phòng ngủ, đóng cửa lại rồi mới ra ngoài mở cửa.
Chỉ đứng ngay cửa nói chuyện, anh không mời Hà Quân vào trong, Hà Quân cũng không rảo bước đi vào.
“Có việc?”
“Nghe nói… Bố tôi ở chỗ cậu?”
Trần Bạch Diệm quay lại phòng khách lấy điếu thuốc, châm lên rít vài ngụm rồi mới trở ra ngoài, anh hất cằm vào trong nhà: “Không có ở chỗ tôi, thế nào? Nhớ tới mình có một người bố rồi à?”
“Ông ấy thế nào?”
Trần Bạch Diệm: “Tàm tạm, đang ở viện điều dưỡng thành phố.”
Hà Quân: “Cho tôi địa chỉ, tôi tới thăm ông ấy.”
Trần Bạch Diệm vào nhà tìm bút rồi viết ra giấy cho anh ta, Hà Quân cúi đầu nói cảm ơn, Trần Bạch Diệm không hề đáp lại mà thẳng tay đóng cửa.
Tiểu Viên ra khỏi phòng ngủ, cô hỏi: “Ai thế? Mới sáng sớm như vậy đã tới chỗ anh đòi bố?”
Trần Bạch Diệm cợt nhả ôm cô hôn một cái: “Tôi thích nghe cô gọi tôi là daddy hơn.”
“Cút!”
Trần Bạch Diệm đàng hoàng trở lại, quan tâm đến thân thể cô, Tiểu Viên lười giải thích, nói kỳ an toàn nên không sao, cứ ăn một chút là ổn thôi, còn nói không cần anh quan tâm.
Hai người chỉnh trang lại chuẩn bị ra khỏi nhà, Trần Bạch Diệm đưa Tiểu Viên về nhà thay quần áo trước đi, anh chờ bên ven đường, lúc này anh gửi tin nhắn cho y tá ở viện điều dưỡng, nói rằng gần đây có thể sẽ có người nào đó tên Hà Quân tới thăm ông cụ, là con ruột của ông ấy, nếu đi thì cứ nói với cậu ta một tiếng.
Y tá trả lời rất nhanh, cô ta nói: “Được, cậu yên tâm, nếu thật sự đến thì tôi sẽ thay cậu mở miệng đòi tiền.”
Trần Bạch Diệm không trả lời, Hà Quân mà chịu nhả tiền thì ông trời sẽ đổ mưa đỏ mất.
Tiểu Viên nhanh chóng xuống lầu, Trần Bạch Diệm lái xe đến cửa tiệm, trên đường lại nhận được điện thoại của Hà Quân, hỏi Trần Bạch Diệm lúc nào có thời gian thì đi cùng anh ta.
Trần Bạch Diệm nở nụ cười: “Được, vậy ngài xem hôm nào thì ngài rảnh?”
Hà Quân nói thời gian, Trần Bạch Diệm bảo sẽ liên hệ lại sau.
Sau khi cúp máy, Trần Bạch Diệm hỏi Tiểu Viên: “Vào thành phố chơi không?”
Tiểu Viên nói: “Tôi còn phải buôn bán.”
“Để Thuý Thuý trông quán đi, đi 1-2 ngày thôi.”
“Anh đi công việc thì tôi đi theo làm gì?”
“Chơi thôi, một mình lái xe không vui, cô đi chung bầu bạn với tôi.”
“Để tôi nghĩ lại.”
“Được.”
Khi đã tới quán, Trần Bạch Diệm giúp Tiểu Viên mở cửa, Thuý Thuý cũng tới rồi, Trần Bạch Diệm kêu Tiểu Viên ngồi chơi điện thoại nghỉ ngơi đi, anh tới làm công miễn phí cho cô.
Thuý Thuý nghe vậy thì cười cười quan sát Trần Bạch Diệm, Trần Bạch Diệm nói với cô ta con nít đừng nghĩ lung tung, thân thể của chị Viên Viên cô không khỏe nên tôi phụ một tay thôi.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...