Trần Bạch Diệm đè cô làm trước cửa sổ.
Anh doạ cô rằng, người ở quán bên cạnh bây giờ vẫn còn ngồi xổm ở góc tường nghe lén đó, cô lại rên thêm hai tiếng thì anh ta sẽ nghe được.
À, thì ra là bà chủ Hướng Tiểu Viên của quán mì sao? Thì ra Hướng Tiểu Viên dâm đãng như vậy sao? Quện nhau ngay trong quán ăn à, vừa rồi còn để người ta ôm đâm vào lỗ huyệt ngay trên đường nữa chứ.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Lẳng lơ biết nhường nào.
Vậy có phải ai cũng làm cô ấy được không? Nếu không thì sau khi tan làm họ cũng đến đ* cô ấy nhỉ…
Trần Bạch Diệm ghé vào lưng cô nói những lời này, anh cắn nhẹ tai cô, dương vật không nhanh không chậm cắm vào huyệt động ướt đẫm, Tiểu Viên cảm thấy như có cả vạn con sâu dâm dục đang bò trên người mình, ngứa ngáy chết đi được.
Bầu ngực trắng tuyết rũ xuống dán lên gạch men sứ lạnh như băng, cô nghe người đàn ông nói mình dâm đãng, nghĩ tới người đang ngồi xổm trước cửa cương lên lấy dương vật sục trong không khí, thì cô lại hưng phấn.
Cô là kẻ dâm đãng, ảo tưởng dung tục cộng thêm chất lượng tình ái chân thật, chính là xuân dược cô thích nhất.
Trần Bạch Diệm bóp eo cô gia tăng tốc độ va chạm, mông cô to, thịt lại mềm, chạm vào xương mu anh thì nảy lên bồng bềnh, cảm giác giống như đang ở trong bướm xinh của cô.
“Bọn họ đều không được, Viên Nhi của chúng ta chỉ cần dương vật to nhất cứng nhất đâm vào thôi.”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Nâng chân cô lên tiếp tục làm dồn dập, Trần Bạch Diệm thề rằng phải kiếm lại toàn bộ thể diện đã mất đi trước đó.
Tiểu Viên nghe xong những lời này thì càng hưng phấn, người đàn ông tự phụ một chút sẽ khiến cô cảm thấy sung sướng hơn.
Tiểu Viên quay đầu lại, Trần Bạch Diệm nhét ngón tay vào miệng cô không cho cô nói chuyện, Tiểu Viên rên rỉ muốn kêu anh ôm hôn mình, như vậy thoải mái hơn, ôm rồi làm giống như lúc tới đây.
Trần Bạch Diệm biết nhưng anh mặc kệ, anh vẫn giữ tiết tấu như cũ.
Cưỡi cô từ phía sau, thô bạo đâm vào, không cho cô chút thời gian nghỉ ngơi, mãi đến khi cảm giác được huyệt đạo của cô bắt đầu co rút dữ dội.
Trần Bạch Diệm mới buông cô rồi rút ra, châm điếu thuốc.
Tiểu Viên bò lên người Trần Bạch Diệm, ghé sát lồng ngực anh, cô cầm lấy dương vật của anh nhét vào trong, nhưng chiều cao chênh lệch nên cô làm rất vất vả.
Cô đánh anh tỏ vẻ không hài lòng.
Bị Trần Bạch Diệm nắm cổ tay dẫn tới khu vực lấy thức ăn.
Chính là khung cảnh giống ảnh chụp đêm hôm đó, khu bày thức ăn được lắp đèn phía trên, Trần Bạch Diệm mở đèn, khu dùng bữa càng không thể nhìn rõ.
Thân hình trắng như tuyết của Tiểu Viên như hòa vào ánh đèn sáng chói, vừa thuần khiết lại vừa dâm đãng, vốn dĩ âm mao (1) được chăm chút mềm mượt lại bị anh làm tới mức rối tung lên, nước trên đó cũng không rõ là của ai.
(1) Âm mao: lông mu của bộ phận sinh dục nữ.
Trần Bạch Diệm nhốt cô vào giữa mình và cái bàn, anh chống hai tay xuống mặt bàn cúi đầu hôn cô.
Tiểu Viên ghét bỏ khuôn mặt đầy mùi thuốc lá của anh, Trần Bạch Diệm nắm lấy cằm cô và cạy môi hôn cô, lực anh không nhỏ nhưng giọng điệu lại dịu dàng.
“Ngoan, cho tôi đầu lưỡi.”
Anh dùng tay không cầm điếu thuốc vuốt ve đùi cô, côn thịt dựng đứng càn quét trước huyệt nhỏ của cô, Tiểu Viên vòng tay ôm cổ anh nhiệt tình đáp trả nụ hôn, trong nháy mắt chỉ còn nghe được tiếng hai đầu lưỡi quấn lấy nhau triền miên.
Cô hơi nhấc chân cạ bướm xinh lên đùi anh, để lại rất nhiều nước.
“Muốn gì?” Anh hỏi.
Tiểu Viên nhìn anh làm nũng: “Bế tôi lên đi.”
Biểu cảm của Trần Bạch Diệm rất đứng đắn, anh ừ một tiếng rồi nghiêng đầu hút thuốc, giống như mấy lời cô nói thật tầm thường.
“Sau đó thì sao?” Anh hỏi.
“Bế lên rồi cắm vào tôi.” Cô gằn từng chữ trả lời.
“Tôi không muốn bế cô lên rồi đâm cô, tôi muốn đâm cô thế này.”
Đứng đối mặt nhau, dương vật đút vào trong, thong thả ra vào, thấy rõ vẻ ý loạn tình mê của cô.
“Gọi anh trai.”
“Anh trai bế em đi.”
“Không bế.”
Anh rất tuyệt tình, chơi đùa nhũ hoa cô tới khi cương cứng rồi từ từ làm cô, anh vừa hút thuốc vừa cúi đầu nhìn, nhìn dương vật của mình tiến vào lỗ huyệt dâm đãng hút hồn kia, khi rút ra thì dâm thuỷ rỉ xuống sàn nhà rất nhiều.
Trần Bạch Diệm nở nụ cười, anh cắn môi cô: “Trên sàn đều là dâm thuỷ của cô, ngày mai làm sao mở quán đây?”
Khách hàng đến sẽ ngửi được mùi không bình thường, sao thịt hôm nay lại có mùi khai thế nhỉ, có phải là thịt dê không?
“Đáng ghét~” Tiểu Viên mắc cỡ chết đi được, cứ như bị mọi người nhìn cô làm tình vậy.
Trần Bạch Diệm đè cô đâm vào rút ra, tiết tấu rất nhanh, Tiểu Viên ư a rên rỉ, anh cúi đầu ngậm bầu ngực cô, chép miệng nói: “Làm gì có thịt dê chứ, là nước chảy ra từ chiếc lỗ dâm đãng của Viên Nhi chúng ta mà.”
“Dương vật của anh trai sắp bị bào chết rồi.”
“Ưm~ nhanh~ nhanh~ nhanh nữa đi.”
Trần Bạch Diệm thoả mãn cô.
“Sau này gọi em là Tiểu Dương nhé, Dương Nhi dâm đãng của anh trai, mỗi ngày đều cho anh trai cưỡi phang em được không?”
“Được~ Được~ Mau lên~”
Không có khắc nào ngừng ăn cô, ngón cái xoa nắn hột le, liên tục ngậm mút nhũ hoa của cô, Tiểu Viên như thể chưa cảm thấy đủ, cô ưỡn về trước nuốt trọn dương vật của anh, Trần Bạch Diệm thích chết mất, anh hận không thể nhét cả bìu dái của mình vào trong cô.
“Không được rồi~ Sắp ~ Sắp bắn rồi~”
Nghe thế, Trần Bạch Diệm gia tăng tốc độ đánh chiếm phần thịt non trong huyệt, quấn lấy nhũ hoa liếm láp, theo tốc độ rút cắm như vậy, một dòng nước trong veo bắn lên đùi anh, âm mao của cả hai người đều bị ướt đẫm.
Cô xụi lơ dựa vào bàn thở dốc, ánh mắt quyến rũ, Trần Bạch Diệm nhét ngón tay vào miệng cô, cô ngậm lấy, Trần Bạch Diệm cười cười, lấy tay ra xoa nắn bầu ngực cô, dương vật tiếp tục đâm thêm vài lần vào lỗ huyệt vẫn còn lại dư vị cao trào, chỉ để thấy cả người cô run lên.
Châm một điếu thuốc, hút hai ngụm, tàn thuốc nóng rơi xuống trước huyệt nhỏ, khu rừng ướt át không khỏi bốc khói…
“Đừng mà!” Cô ngăn cản.
Không kịp rồi.
Mấy sợi lông đã cong quéo, bởi vì nước chảy nhiều nên không bị thiêu cháy, nhưng mùi lông cháy vẫn thoang thoảng bay ra.
Tiểu Viên muốn đánh anh, Trần Bạch Diệm ôm lấy eo cô, bế cô lên hôn.
“Đừng giận, anh trai cắt cho em.”
“Cút.”
“Cút đi đâu đây? Tôi còn chưa bắn mà.”
Tiểu Viên có chút mệt mỏi, đã lâu rồi cô không làm tình nên thể lực vẫn chưa theo kịp.
“Sao vẫn còn cứng thế…”
“Vì chưa đâm đủ.”
“Nhưng tôi mệt.”
Trần Bạch Diệm thấy mặt cô nghiêm túc, anh rút ra, mệt rồi thì thôi.
Anh ngồi trên ghế, chân dài rộng mở, dương vật dựng đứng ở giữa, lột áo mưa ra vứt vào thùng rác, anh vươn tay kéo Hướng Tiểu Viên ngồi trên đùi mình mân mê bầu ngực cô.
Tiểu Viên nhìn chằm chằm côn thịt của anh, Trần Bạch Diệm hôn lên mặt cô, hỏi: “Làm sao đây? Viên Nhi, anh trai sắp cứng chết rồi.”
Tiểu Viên không trả lời, Trần Bạch Diệm sờ soạng ngậm lấy ngực cô, cầm tay cô đặt lên bìu dái.
“Làm thế nào đây?”
Viên Nhi…
Viên Nhi…
Giống như lúc đó,
Lại ngậm trứng của anh trai đi.
Lưu manh đều như vậy, dục vọng viết thẳng lên mặt, không chút che dấu.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...